Vương Hinh Tuyết đột nhiên run lên, ngờ cô sẽ Lý Kiến Hoa những lời .
Cho dù thế giới đều nghi ngờ cô thì cô cũng để ý, nhưng chỉ riêng Lý Kiến Hoa.
Những năm gần đây nếu Lý Kiến Hoa bồi dưỡng và che chở, cô tuyệt đối thể vững trong đội ca hát .
Cô rõ chỉ cần Lý Kiến Hoa từ bỏ cô thì cô sẽ còn hi vọng.
mà hiện tại Lý Kiến Hoa cũng bắt đầu nghi ngờ cô ?
“Đội trưởng, tại nghĩ như thế chứ? Vì hại Tôn Manh Manh? Cho dù hiện tại cô cũng là một hát chính trong đội ca hát, nhưng cũng ảnh hưởng đến vị trí hát chính của , cần thiết tự phá hủy tương lai của như thế.”
Lúc những lời , cô dùng đến bộ kỹ thuật diễn của , nghiêm túc đoan chính, thất vọng đau đớn.
Quả nhiên Lý Kiến Hoa thấy dáng vẻ của cô , trong lòng cực kỳ cạn lời.
“Cô cũng là tự phá hủy tương lai, việc cần cực đoan như thế nữa.”
Những năm gần đây, bọn họ là thầy là bạn, đây là lời khuyên cuối cùng thể đưa cho cô gái .
Vương Hinh Tuyết vẫn ý thức tính nghiêm trọng của vấn đề: “Đội trưởng, cực đoan, là mấy bọn họ hại . Cho dù gì hết thì cuối cùng vẫn sẽ bọn họ hại c.h.ế.t mà thôi!”
“Mấy bọn họ?” Lý Kiến Hoa mà sợ hết hồn, đại khái cũng đoán “mấy bọn họ” là đang chỉ ai.
“! Tôn Manh Manh, Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân, mấy bọn họ đều đuổi khỏi đoàn văn công.”
Nếu Vương Hinh Tuyết còn chút đầu óc thì cũng nên những suy nghĩ trong đáy lòng .
mà cô tình cảnh nguy khó mắt cho ngu , cảm thấy Lý Kiến Hoa sẽ ở phe .
Gương mặt Lý Kiến Hoa trở nên vô cùng cương cứng, ánh mắt khi về phía cô cũng trở nên lạnh nhạt nhiều.
Đây là đầu tiên Vương Hinh Tuyết những lời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-425.html.]
“Không ai hại cô cô.”
“Không ai hại thì tại rơi tình cảnh thê thảm như bây giờ chứ?” Cảm xúc Vương Hinh Tuyết lập tức kích động, giọng điệu chất vấn cũng mang theo chút run rẩy.
Lý Kiến Hoa thở dài thườn thượt, tiếp tục đề tài nữa.
“Cha của đứa bé là ai?”
Hiện tại trai và chị dâu của cô thèm lo đến chuyện cô nữa, ít nhất còn thể tìm cha của đứa bé đến chịu trách nhiệm việc chăm sóc cho cô .
Vương Hinh Tuyết thề thốt phủ nhận: “Đứa bé gì chứ? Không đứa bé nào hết!”
“Lúc nãy bác sĩ với , cô mang thai hơn ba tháng. Cha của đứa bé là ai, liên lạc với .” Lý Kiến Hoa tiếp tục truy vấn.
Vương Hinh Tuyết nghĩ đến thái độ lúc của Lý Trường Đông, chỉ sợ cho dù cô mang thai thì cũng sẽ chấp nhận cô .
“Đứa bé cha.”
thể cha chứ.
Lý Kiến Hoa dáng vẻ đáng thương của cô , đại khái đoán gì đó.
Chuyện đến nước , thật sự khó khăn.
“Đội trưởng, cầu xin , đừng tin mang thai cho đoàn văn công .” Vương Hinh Tuyết nghẹn ngào cầu xin.
Tâm trạng Lý Kiến Hoa vô cùng nặng nề.
Trong đoàn đưa quyết định đuổi việc cô , hơn nữa còn tiếp tục truy cứu chuyện cô bỏ thuốc độc thì còn xem thái độ Tôn Manh Manh như thế nào nữa.
Cho nên hiện tại cô còn là của đoàn văn công nữa, mang thai cũng liên quan gì đến bọn họ.
TBC
“Được, mấy ngày nay cô đừng suy nghĩ quá nhiều, nghỉ ngơi cho khỏe .”
Cuối cùng Lý Kiến Hoa vẫn chuyện , dặn dò vài câu rời khỏi phòng bệnh.