Mục Văn Hạo cũng hề kiêng dè Lâm Thanh chút nào, thu hồi vẻ lạnh lùng khi đối mặt với Vương Hinh Tuyết.
“Phải các cô thất vọng , chỗ chúng của đoàn văn công.
Lâm Thanh nhíu mày, dù thì nơi cũng là địa bàn của , hiện tại đối phương tỏ thái độ rõ ràng là , nếu bọn họ cứ tiếp tục dây dưa nữa, chỉ sợ lắm.
Vương Hinh Tuyết thấy Lâm Thanh do dự, hít một thật sâu, bất chấp tất cả.
“Diệp Tử đang sân khấu lúc chính là Diệp Ninh của đoàn văn công!”
TBC
Cô như thế chỉ Diệp Ninh sân khấu mà tất cả trong phòng ca múa gần như đều thấy.
Xung quanh lập tức trở nên hỗn loạn.
“Các thấy ? Con nhỏ Diệp Tử là thành viên của đoàn văn công hả?”
“Không thể nào? Đoàn văn công biên chế bộ đội chính thức, nếu Diệp Tử thật sự là thành viên của đoàn văn công thì tại còn đến chỗ hát chứ?”
“ cũng cảm thấy chuyện là giả.”
“Sao là giả chứ, từ khi Diệp Tử bắt đầu lên sân khấu đến bây giờ đều dám lộ diện mặt , chắc chắn là vì cho bên ngoài phận của cô . Nếu cô là thành viên của đoàn văn công, chẳng là thể giải thích lý do vì cô thế ?”
“Anh phân tích như thế thì đúng là cũng chút đạo lý, ngờ hôm nay chúng may mắn như thế, thể phận thật sự của Diệp Tử!”
“Rốt cuộc thì cứ chờ xem , nếu cô dám lộ diện, thì chắc chắn là thật .”
...
Tiếng bàn tán đầy phấn khởi ở xung quanh vượt tầm kiểm soát.
Đáy mắt Mục Văn Hạo lộ vẻ âm u, ánh mắt khi về phía Vương Hinh Tuyết giống như đang chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-443.html.]
Mấy Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa tiếng bàn tán, sắc mặt cũng đổi liên tục, tâm trạng nặng nề.
Đây vốn dĩ chỉ là chuyện nội bộ của đoàn văn công, nhưng mà hiện tại hình như lớn chuyện hơn .
Không chỉ bọn họ, đến cả Lâm Thanh cũng ngờ rằng những bên ngoài hiếu kỳ về phận thật của Diệp Tử đến thế!
Giờ phút , Lâm Thanh chút hối hận, chị nên theo lời đề nghị của Vương Hinh Tuyết trực tiếp đến đây, mà là nên âm thầm hỏi rõ ràng Diệp Ninh mới đúng.
mà việc đến nước , về quá khứ nữa cũng .
Bởi vì quá hưng phấn nên cơ bắp mặt Vương Hinh Tuyết đang run rẩy kịch liệt.
Cảnh từng xuất hiện vô trong giấc mơ của cô , hiện tại cuối cùng cũng biến thành sự thật.
Cuối cùng Diệp Ninh cũng bại danh liệt!
“Đoàn văn công mấy là chó điên ? Thích cắn bậy thế ? Diệp Tử là Diệp Tử, lẽ bất cứ ai họ Diệp đều là Diệp Tử hết ?” Trong giọng hung ác nham hiểm của Mục Văn Hạo tràn ngập vẻ mất kiên nhẫn.
Ánh mắt Lâm Thanh trở nên sắc bén, đây là đầu tiên chị khác chỉ mũi mắng như thế.
“Ông chủ Mục, chúng cũng chỉ xác nhận thôi, thể chúng gặp mặt Diệp Tử một ?”
Chị thậm chí yêu cầu Diệp Tử lộ diện ngay bây giờ, mục đích là vì để cơ hội cuối cùng cho đôi bên.
“Đừng tưởng rằng cô là của đoàn văn công thì nể mặt của cô. Cô gặp Diệp Tử thì cũng xem ông chủ là đây đồng ý .” Mục Văn Hạo kiêu ngạo vênh váo, thèm để ý đến bọn họ.
Viên Học Trí tính cách nóng nảy thiếu kiên nhẫn, dùng thái độ kiên quyết : “Ông chủ Mục, chúng đang thương lượng đàng hoàng với , nếu cứ khăng khăng phối hợp thì...”
“Mấy định gì? Kêu công an đến bắt hả? Nực , rõ ràng là mấy đến địa bàn của kiếm chuyện , kêu công an đến bắt mấy cũng là nể mặt mấy lắm !”
Thái độ của Mục Văn Hạo vô cùng kiêu ngạo ngôn cuồng.
Viên Học Trí chặn họng, mặt lúc xanh lúc trắng.