Vương Hinh Tuyết bóng đang các vệ sĩ che chở ở phía màn lụa, cô rõ nếu thể thành công, vĩnh viễn đều sẽ cơ hội.
“Anh đang chột cho nên mới cho chúng xem! Điều càng chứng minh những gì là chính xác!”
Những lời của cô giống như một quả bom, cũng cho tất cả trong đại sảnh ca múa đều khẳng định như thế.
Mục Văn Hạo híp mắt , đương nhiên cũng thấy tiếng bàn tán ở xung quanh.
Anh rõ hơn bất kỳ ai, nếu thể sáng tỏ, thì cho dù nằng nặc phủ nhận thì bên ngoài cũng đều sẽ tin tưởng.
Vương Hinh Tuyết kiêu ngạo hiên ngang mà chằm chằm .
Giây tiếp theo, Mục Văn Hạo chỉ giận mà còn mỉm , đến đáng sợ.
TBC
“Nếu sân khấu mà mấy thì tính đây?”
“Nếu , thể báo công an đến bắt !”
Vương Hinh Tuyết thậm chí chờ Lâm Thanh lên tiếng sốt ruột .
Cô chắc chắn một trăm phần trăm!
“Được thôi, hôm nay để Diệp Tử lộ mặt .” Mục Văn Hạo nhẹ nhàng , cho bộ phòng ca múa đều sôi trào.
Các khách hàng mừng điên .
Thấy đáp ứng, Lâm Thanh ngược sửng sốt, đó giống như cảm thấy như trút gánh nặng.
Bởi vì Lâm Thanh rõ, nếu sân khấu thật sự là Diệp Ninh thì Mục Văn Hạo chắc chắn sẽ đồng ý.
Hiện tại Mục Văn Hạo đồng ý, ngược chứng minh thể nào là Diệp Ninh .
Cũng tất cả đều tư duy nhanh nhẹn sáng suốt như Lâm Thanh, mấy Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa, Trương Quốc Trụ thậm chí hồi hộp đến mức lòng bàn tay mướt mồ hôi.
Bọn họ đều hi vọng sẽ thấy Diệp Ninh sân khấu, nhưng hình như khẳng định rằng sẽ thấy.
Mục Văn Hạo nhảm thêm nữa, bước về phía sân khấu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-444.html.]
Vương Hinh Tuyết trừng to mắt, chằm chằm màn lụa .
Không vì , trong lòng cô loáng thoáng chút bất an.
Mục Văn Hạo nhanh chóng màn lụa, trông hề chút do dự và hoảng loạn nào.
“Hiện tại, mời cho một tràng pháo tay nồng nhiệt nhất để hoan nghênh ngôi ca nhạc lớn nhất Hồng Hải của chúng , Diệp Tử!”
Giọng hùng hồn vang dội của mới kết thúc, cũng kéo cái màn lụa xinh xuống.
Màn lụa chậm rãi rơi xuống, một bóng dáng hoa lệ chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt của .
Phòng ca múa rộng lớn lặng ngắt như tờ, bầu khí trở nên căng thẳng đến cực điểm.
Gần như tất cả trong đoàn văn công đều nín thở, thậm chí cũng dám chớp mắt cái nào.
Vài giây , đại sảnh phòng ca múa vang lên tiếng khác hàng hò hét điên cuồng, tiếng huýt sáo.
Cuối cùng bọn họ cũng như ý nguyện, gặp Diệp Tử mà bọn họ thương nhớ ngày đêm!
Cô gái xinh sân khấu thật sự thỏa mã bộ ảo tưởng của bọn họ về Diệp Tử, bộ lời đồn đãi vớ vẩn đây, giờ phút , tất cả đều tự sụp đổ.
“Diệp Tử!”
“Diệp Tử, yêu cô!”
Có liều mạng gầm rú, đột nhiên bật , thậm chí còn bởi vì cảm xúc quá kích động và gian chen chúc thiếu oxi mà trực tiếp ngất luôn.
mà ai để ý, tất cả lực chú ý đều đổ dồn bóng đang ánh đèn sân khấu!
“Không thể nào như thế !” Vương Hinh Tuyết kinh ngạc tức giận rống lo, trong con ngươi đang kịch liệt co rút là hình ảnh một gương mặt xa lạ.
Mấy Lâm Thanh, Viên Học Trí đều đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
Mấy Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa, Trịnh Thư Vân cũng giống như trút gánh nặng, ai nấy đều lộ vẻ vui sướng.
Diệp Tử xuất hiện sân khấu là Diệp Ninh.
Thì chỉ là hiểu lầm mà thôi!