“Còn mấy cô nữa, rốt cuộc mấy cô dân chuyên nghiệp ? Nhạc phổ bày mắt , lúc nãy mấy cô cũng đàn sai mấy làn điệu, cần đếm cho các cô ? Đây là nơi để việc, nơi cho mấy cô chơi đùa. Kỹ thuật diễn tấu như thế , là chờ của đoàn quan sát đến để mất mặt ?”
Ngô Hàm Nhu nghiêm gương mặt , quát to, hề để bất cứ mặt mũi gì cho đội nhạc khí.
Từ Minh Vũ sân khấu lộ vẻ mặt hổ khó chịu.
Cho dù của đội nhạc khí xuất hiện trong lúc luyện tập thì cũng đến lượt cô dạy dỗ chỉ trích .
Diệp Ninh cũng ngờ rằng Ngô Hàm Nhu sẽ đột nhiên nổi giận như thế, thẳng về phía Lý Kiến Hoa.
Lý Kiến Hoa lộ vẻ mặt hổ, chỉ cho Diệp Ninh và Từ Minh Vũ một nụ bất đắc dĩ, nhưng hề ý định ngăn cản Ngô Hàm Nhu.
mà cũng cần bọn họ mở miệng, Trịnh Thư Vân ở sân khấu chịu nổi cục tức , lập tức chửi ngược .
“Ngô Hàm Nhu, cô bệnh gì thế? Hôm nay chúng mới tập luyện ngày đầu tiên, quen nhạc phổ xuất hiện ít nhỏ cũng là chuyện bình thường thôi mà. Nếu luyện tập mà đạt đến trạng thái mỹ nhất, còn cần luyện tập gì nữa?”
Trịnh Thư Vân vốn dĩ cực kỳ đề phòng và khó chịu với Ngô Hàm Nhu, hiện tại đương nhiên càng sẽ nể nang gì cô .
“Thư Vân đúng lắm! Hơn nữa cô cũng chẳng đội trưởng gì cả, tư cách gì mà can thiệp chuyện của chúng chứ?”
Trong nháy mắt tất cả trong đội nhạc khí đều về phe của Trịnh Thư Vân.
Ngô Hàm Nhu hề sợ hãi, lạnh như băng châm chọc : “Đây là năng lực của mấy cô đó hả? Nếu thể nhất, đừng ngoài mất mặt nữa!”
“Ngô Hàm Nhu, cô đừng mà quá đáng!” Trịnh Thư Vân giận đến đỏ mặt.
Tất cả của đội nhạc khí cũng đều đồng loạt lên theo cô .
Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa thấy tình hình , nhanh chóng lên sân khấu.
TBC
“Mọi đừng cãi nữa.”
Từ Minh Vũ hô to, định cục diện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-569.html.]
Tất cả trong đội nhạc khí cũng đều tức giận khó chịu trừng mắt Ngô Hàm Nhu.
Diệp Ninh phía Từ Minh Vũ, Ngô Hàm Nhu vẫn cứ bình tĩnh nhẹ nhàng.
Ngô Hàm Nhu chính là đầu tiên thể chọc cho tất cả đều nổi giận như thế.
“Đội trưởng Lý, hiện tại Ngô Hàm Nhu chính là thành viên của đội , gì chứ?” Từ Minh Vũ trực tiếp quăng vấn đề về cho Lý Kiến Hoa.
Lý Kiến Hoa trực tiếp rõ hai chữ “khó xử” lên mặt, vài giây vẫn cứ về phía Ngô Hàm Nhu.
“Hàm Nhu, hôm nay là ngày đầu tiên hai đội ngũ luyện tập với , sai lầm cũng là chuyện bình thường mà.”
“Ai đầu tiên luyện tập thì sẽ sai lầm chứ? Cũng chính là vì mấy đều suy nghĩ như thế, cho nên thực lực trong đội ngũ mới mãi tiến bộ, dậm chân tại chỗ mãi đó.” Cho dù là khi đối mặt với Lý Kiến Hoa, Ngô Hàm Nhu cũng hề nể mặt mũi .
“ ở chỗ là để việc, nếu là việc thì đương nhiên mỹ nhất. Chứ đây lãng phí thời gian với một đám chẳng năng lực.”
Ngô Hàm Nhu cố ý chỉ đích danh một nào, mà là đến tất cả .
“Sao chúng thành năng lực hả?” Đây là đầu tiên Trịnh Thư Vân thấy một kiêu ngạo vô lễ như thế, thật sự sắp tức c.h.ế.t .
Ngô Hàm Nhu lạnh nhạt hờ hững liếc cô : “Nếu mấy năng lực thì diễn tấu sai .”
“...”
Điểm mâu thuẫn mang về đến nguyên điểm, Trịnh Thư Vân thật sự chửi thề.
Từ Minh Vũ nhíu chặt mày, nhắc nhở: “Ngô Hàm Nhu, cô thực lực mạnh, nhưng cô cũng thể bảo đảm vĩnh viễn thể mắc .”
Ngô Hàm Nhu Từ Minh Vũ những lời , giống như chuyện buồn gì đó.
“Anh đúng, thật sự sẽ bao giờ sai sót.”
Giọng điệu kiêu ngạo, cho dù là Diệp Ninh thì cũng đổi mới nhận tri về cô .