Lúc Trịnh Thư Vân mới chậm rãi lên, chủ động chào tạm biệt Mục Văn Hạo và Mộng Kiều Nhụy.
“Hoan nghênh hai cô thường xuyên đến đây chơi.”
Mục Văn Hạo , nụ chứa đầy hàm ý.
Trịnh Thư Vân ngượng ngùng gật đầu, Diệp Ninh thúc giục mãi mới chịu ngoài.
Mục Văn Hạo bóng dáng hai rời , tâm trạng .
Mộng Kiều Nhụy thử hỏi: “Ông chủ, hình như cô Trịnh thích .”
Biểu hiện lúc nãy của Trịnh Thư Vân thật sự quá rõ ràng, chỉ e là chỉ cô , Diệp Ninh chắc chắn cũng .
Trịnh Thư Vân là bạn cực của Diệp Ninh, nếu Trịnh Thư Vân thật sự thích Mục Văn Hạo, Diệp Ninh chắc chắn sẽ cực kỳ để ý.
Mục Văn Hạo mỉm .
Phản ứng của càng cho Mộng Kiều Nhụy hoảng sợ hết hồn.
“Ông chủ, cũng hả?”
“Có một phụ nữ thích là chuyện bình thường ?” Mục Văn Hạo bưng lên ly rượu vang đỏ mặt, thảnh thơi thưởng thức.
“ mà cô là bạn của Diệp Ninh.” Mộng Kiều Nhụy run giọng nhắc nhở: “Diệp Ninh sẽ vui.”
Vẻ mặt của Mục Văn Hạo cứng đờ trong tích tắc, nhưng mà nhanh chóng khôi phục như bình thường.
“Tất cả những gì đều là vì tương lai của và cô .”
Mộng Kiều Nhụy hiểu ý mà Mục Văn Hạo ám chỉ, đồng thời cũng chút thương hại Trịnh Thư Vân.
mà bao lâu , cảm giác đồng tình chuyển dời tự dành cho chính bản cô .
Bởi vì cô cũng giống như Trịnh Thư Vân, đều chỉ là quân cờ Mục Văn Hạo lợi dụng mà thôi.
Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân khỏi phòng ca múa, gương mặt của Diệp Ninh vẫn luôn nghiêm chặt .
“Sao cô tiếng nào hết ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-584.html.]
Trịnh Thư Vân lên tiếng hỏi Diệp Ninh dừng chân .
“Cô thích Mục Văn Hạo?”
TBC
Giọng điệu của Diệp Ninh vô cùng khẳng định, giọng cũng áp lực.
Lần Trịnh Thư Vân lập tức phủ nhận ngay, vài giây mới ấp úng : “Ông chủ Mục đính hôn với cô Mộng , hơn nữa cũng thích cô Mộng.”
Trong lòng Diệp Ninh cực kỳ nặng nề: “Cô thật sự thích Mục Văn Hạo hả?!”
Không là khác, cứ nhất định là Mục Văn Hạo.
Trịnh Thư Vân dùng nụ để che giấu sự chột : “Cô cứ yên tâm, sẽ phá hoại tình cảm của khác...”
“Anh đang lợi dụng cô.” Diệp Ninh ngắt lời câu giữa chừng của cô , tuy rằng mặt ngoài vẫn còn bình tĩnh, nhưng trong lòng thì lửa giận bốc lên cuồn cuộn.
Cô thật sự hiểu, một cô gái kiêu ngạo như Trịnh Thư Vân, tại thể dễ dàng thật lòng với Mục Văn Hạo như thế chứ?!
Trịnh Thư Vân từng nghĩ lẽ Diệp Ninh sẽ nổi giận, dù thì cô thích một đàn ông vị hôn thê, cho nên cô cũng thể chịu đựng lửa giận của Diệp Ninh.
mà cô ngờ Diệp Ninh sẽ một câu như thế, mà đây chính là thứ cô thể nào chấp nhận .
“Vì như thế chứ?”
Đây là đầu tiên Trịnh Thư Vân xụ mặt với Diệp Ninh.
“Mục Văn Hạo đang cố ý tiếp cận cô, cô động lòng với , lợi dụng cô để đạt mục đích.” Diệp Ninh chuyện tàn khốc, nhưng mà cô hi vọng Trịnh Thư Vân thể tin tưởng cô.
thì Diệp Ninh chắc chắn thất vọng , ánh mắt của Trịnh Thư Vân khi về phía cô dần trở nên lạnh như băng.
“ cái gì để lợi dụng chứ? Hơn nữa từ đầu đến cuối đều là do chủ động tiếp cận Mục Văn Hạo, Mục Văn Hạo hề gì hết.”
Cô thể cực kỳ khẳng định chuyện .
Diệp Ninh càng nhắc đến loại chuyện thì càng bình tĩnh, nếu phản bác quá nhiều sẽ chỉ là Trịnh Thư Vân sinh tâm lý phản kháng, càng tiếp cận Mục Văn Hạo nhiều hơn thôi.
Cô hít một thật sâu, giọng của trở nên dịu dàng hơn.
“Thư Vân, chúng là bạn, sẽ hại cô. Hiện tại một việc thể quá nhiều với cô, nếu cô tin thì xin cô nhất định rời xa Mục Văn Hạo, kiểm soát phần tình cảm nên .”