Chờ Diệp Ninh về đến nhà thì cũng gần mười giờ đêm.
Cô bận rộn suốt một ngày, cảm thấy chút mệt mỏi, nghĩ đến ngày mai còn biểu diễn để tiếp đãi đoàn quan sát nước ngoài, cô nhanh chóng rửa mặt đơn giản trực tiếp ngủ.
Ngày hôm .
Mới sáng sớm đoàn văn công rơi trạng thái vô cùng căng thẳng.
Tất cả các thành viên trong đội nhạc khí đều tập họp ở phòng luyện tập chờ thông báo của cấp .
Khoảng hơn chín giờ, Từ Minh Vũ nhận điện thoại của lãnh đạo, gọi bọn họ phòng biểu diễn.
Chờ đến khi bọn họ ngoài, đội ca hát, bộ phận diễn kịch và những thuộc các bộ môn khác cũng đều mặt đông đủ.
“Nửa tiếng , chính thức bắt đầu biểu diễn tiết mục.”
TBC
Hà Khôn thông báo thời gian xong, đó về phía Trịnh Thư Vân đang bên trong đội nhạc khí.
“Thư Vân, đoàn trưởng chỉ thị, chờ cô biểu diễn xong thì cùng với trong đoàn phụ trách nhiệm vụ tiếp đón đoàn quan sát.”
Bọn họ sắp xếp như thế chỉ là vì đánh giá cao phận của Trịnh Thư Vân mà còn coi như một lời khẳng định cho thực lực của cô .
Nếu như là bình thường thì Trịnh Thư Vân chắc chắn sẽ vô cùng tích cực đồng ý, nhưng mà trạng thái ngày hôm nay của cô rõ ràng lắm, cho dù là trang điểm đậm, nhưng vẫn thể che giấu quầng thâm mắt đen thùi .
“Chủ nhiệm, thể đổi khác ?”
Cô chủ động thương lượng với Hà Khôn.
Hà Khôn ngờ cô sẽ từ chối, đó xung quanh cô hỏi.
“Nơi ngoại trừ cô , còn ai ngoại ngữ ?”
Tiếp đãi đoàn quan sát nước ngoài là chuyện nhỏ, ngoại trừ việc hiểu các lễ nghi , đến lúc cần thiết thì còn cần giao tiếp với nữa.
Tuy rằng bên đoàn quan sát cũng phiên dịch, nhưng mà bên phía đoàn văn công cũng ưu tiên suy xét đến phương diện .
Phản ứng đầu tiên của Trịnh Thư Vân chính là về phía Ngô Hàm Nhu ở trong đội ca hát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-586.html.]
Ngô Hàm Nhu từng kinh nghiệm du học, còn hát ca khúc nước ngoài, đương nhiên cũng sẽ ngoại ngữ.
mà nghĩ đến tính cách kiêu ngạo của Ngô Hàm Nhu, chỉ sợ là thể nào việc .
Cuối cùng, cô cũng chỉ thể bất đắc dĩ thở dài.
“Được , .”
Hà Khôn thấy cô đồng ý, lộ vẻ mặt hài lòng.
“Thư Vân, hôm qua cô mất ngủ hả?” Lý Mạn Mạn quan tâm hỏi.
Trịnh Thư Vân khẽ xoa bóp phần cổ mỏi nhừ : “Mất ngủ nguyên một đêm.”
“Cô đừng quá hồi hộp, bình thường chúng luyện tập cũng .” Hiển nhiên Lý Mạn Mạn hiểu lầm nguyên nhân khiến cô mất ngủ.
Trịnh Thư Vân gượng vài tiếng, đó mới thoáng qua Diệp Ninh.
Vẻ mặt Diệp Ninh vô cùng nghiêm túc, ngờ cô ảnh hưởng lớn như thế: “Cô đó?”
Không đợi Trịnh Thư Vân trả lời, giọng đầy khinh thường của Ngô Hàm Nhu từ bên cạnh vang lên.
“Nếu như ai đó nhắm thì nhất định đừng cố quá, bây giờ lập tức xin nghỉ rút lui , một mất mặt dù cũng hơn cả tập thể mất mặt.”
Trịnh Thư Vân lập tức mấy lời của cô khơi gợi ý chí chiến đấu, giống như một con gà chiến đấu xù lông, lập tức phản bác trở về.
“Hừ! Có rảnh khác thì bằng tự lo cho bản cho , đừng đến giây phút quan trọng xuất hiện vấn đề!”
Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa đều ngờ đến lúc mà hai bọn họ còn thể cãi , đều vội vàng giảng hòa.
“Bớt cãi , sắp sửa bắt đầu biểu diễn đó.”
là sắp sửa biểu diễn , Lâm Thanh, Hà Khôn dẫn dắt mấy thuộc đoàn quan sát nước ngoài sảnh biểu diễn.
Mới , Smith dẫn đầu đoàn quan sát bắt đầu nhỏ với Enoch ở bên cạnh.
Lâm Thanh theo bên cạnh hai , hiểu hai bọn họ cái gì, nhưng thấy vẻ mặt khinh thường lộ mặt bọn họ.