Mục Văn Hạo mơ mơ màng màng, đầu tiên là ngửi mùi hương đặc trưng của con gái, đó mới ý thức giọng quen tai.
Anh chút hoang mang ngẩng đầu lên, thấy gương mặt quan tâm của Trịnh Thư Vân, thoáng chút kinh ngạc.
“Cô Trịnh, lâu gặp.”
Trịnh Thư Vân thấy còn thể nhận , thần kinh căng thẳng mới thả lỏng .
“Ông chủ Mục, uống say .”
Hiện tại Mục Văn Hạo đều tỏa mùi rượu nồng nặc, hơn nữa còn thể vững .
Mục Văn Hạo : “Nếu uống say thì còn thể nhận cô Trịnh chứ.”
Trịnh Thư Vân trêu đùa, nghĩ đến chuyện theo đuổi Diệp Ninh, vẻ mặt quan tâm lập tức biến mất, đó là sự lạnh nhạt.
cho dù là thế thì cô cũng trực tiếp bỏ .
“Ông chủ Mục đang ăn cơm ở phòng nào thế? Để đưa ?”
Anh chắc chắn sẽ đến nơi một , chừng vị hôn thê Mộng Kiều Nhụy của cũng mặt.
Nói thật, thật Trịnh Thư Vân cũng gặp Mộng Kiều Nhụy, cô thật sự thích Mộng Kiều Nhụy dùng phận Diệp Tử sân khấu ca hát. Nếu gặp Mộng Kiều Nhụy, cô sợ cô sẽ nhịn chuyện Mục Văn Hạo núi trông núi no.
cô ngờ rằng Mục Văn Hạo lười biếng lắc đầu.
“ đang chuẩn về.”
Nói xong thật sự bước từng bước chân lảo đảo về phía cửa.
Lý trí của Trịnh Thư Vân cho cô , đừng xen chuyện khác, hơn nữa còn là chuyện của đàn ông .
mà thấy Mục Văn Hạo say mèm như thế, cô vẫn cứ nhịn mà lo lắng.
Thôi, cô cứ đưa đến cửa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-737.html.]
Có lẽ tài xế của đang ở cửa.
TBC
Ngay lúc Trịnh Thư Vân đến bên cạnh Mục Văn Hạo, giơ tay đỡ lấy , sâu trong ánh mắt đang khẽ đảo tới đảo lui của Mục Văn Hạo thoáng lộ chút vẻ tính toán đầy khôn khéo.
Hai nhanh chóng khỏi tiệm cơm.
Trịnh Thư Vân tới lui xung quanh, cô xe của Mục Văn Hạo trông như thế nào, nhưng mà xung quanh thì tìm thấy .
“Ông chủ Mục, tài xế của đang ở thế?”
“Tài xế gì? À, hôm nay bảo tài xế đến đây.” Mục Văn Hạo trông càng lúc càng say hơn, trọng lượng bộ cơ thể gần như đều dựa lên Trịnh Thư Vân.
Trịnh Thư Vân cố gắng đỡ lấy : “Vậy gọi xe đưa về Hồng Hải.”
“Không cần, nhà nghỉ là .” Mục Văn Hạo miễn cưỡng nâng tay lên, chỉ nhà nghỉ ở phía đối diện đường.
Trịnh Thư Vân rõ ràng là do dự, dù bọn họ cũng là trai đơn gái chiếc.
Mục Văn Hạo rõ ràng là mất kiên nhẫn, thấy cô nhúc nhích, trực tiếp đẩy cô , tự lảo đảo băng qua đường.
Trên đường tuy rằng quá nhiều xe, nhưng mà Mục Văn Hạo nhanh như thế, trông cũng nguy hiểm.
Trịnh Thư Vân do dự nữa, nhanh chóng chạy qua đó: “Để dẫn qua đó.”
“Cô đúng là đó!” Mục Văn Hạo khen ngợi thật lòng.
Trịnh Thư Vân cưỡng chế đè ép cảm xúc chua xót trong lòng xuống, cảnh cáo bản nữa, hiện tại cô chỉ là bụng giúp đỡ một mà thôi.
Vài phút , Trịnh Thư Vân nâng Mục Văn Hạo say khướt nhà nghỉ.
Người phụ trách đăng ký nghi ngờ tới lui hai .
Trịnh Thư Vân đối phương chắc chắn hiểu lầm mối quan hệ giữa cô và Mục Văn Hạo, lập tức giải thích: “ là bạn của , uống say, đưa phòng lập tức ngay.”
Để tránh đối phương nghi ngờ, cô còn mở túi xách lấy thẻ nhân viên của .
Đối phương thấy cô là thành viên của đoàn văn công, mới đồng ý nhanh chóng đăng ký phòng cho bọn họ.