Trịnh Thư Vân đắm chìm trong dục vọng do Mục Văn Hạo thêu dệt.
Không tỉnh, hề ý định tải .
Đột nhiên, khi môi răng hai đang chạm , một cái tên khác gọi nỉ non.
TBC
Đó là tình huống Mục Văn Hạo thả lỏng, xuất phát từ tình cảm thật lòng mà gọi.
Anh gọi vô cùng dịu dàng, cẩn thận, coi nó như trân bảo.
đối với Trịnh Thư Vân mà , cái tên giống như một nhát búa lớn, đầu óc đang lộn xộn của cô lập tức tỉnh táo .
Cô đột nhiên mở bừng mắt, trong mắt tràn ngập bi thương và tức giận.
Cô đẩy Mục Văn Hạo .
Động tác của Mục Văn Hạo càng thêm ngông cuồng.
Hình như cảm nhận cô gái ở bên cơ thể ngoan, vô cùng thuần thục mà cố định hai tay của cô phía .
“ em!”
Đối với mà , mấy phụ nữ chẳng gì khác cả, chỉ đều là thứ đồ chơi để phát tiết dục vọng mà thôi.
Nước mắt của Trịnh Thư Vân chảy xuống khóe mắt, thể chạy thoát , cắn răng, cắn mạnh vai của Mục Văn Hạo.
Cơn đau đớn kịch liệt cuối cùng cũng Mục Văn Hạo tỉnh táo một chút.
Mặt lộ một chút âm u, vô cùng khó chịu về hành vi của Trịnh Thư Vân.
“Anh điên ?”
Trịnh Thư Vân đàn ông thấy sự mềm yếu của cô , thu nước , dùng hết lực tránh khỏi sự khống chế của .
Ngay khoảnh khắc hai chân chạm mặt đất, cô cảm thấy chân đều mềm nhũng.
Cô hoảng loạn điều chỉnh quần áo cởi hơn phân nửa, tức giận về phía Mục Văn Hạo.
“Mục Văn Hạo! Anh thế cảm thấy với cô Mộng ?”
Mộng Kiều Nhụy là vị hôn thê danh chính ngôn thuận của , nhưng mà lén giấu cô loại chuyện .
Chút hứng thú của Mục Văn Hạo cô chất vấn mà biến mất sạch sẽ, chút hoang mang xuống giường, thèm để ý đến cô nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-739.html.]
Trịnh Thư Vân ngó lơ như thế, cảm thấy vô cùng tủi .
“ ngờ rằng là loại như thế!”
Trong khoảnh khắc , thứ gì đó vô cùng quý giá vỡ vụn.
Mục Văn Hạo nghiêng , lấy tay chống đầu, thèm để ý mà cô .
“Cô Trịnh, vì cô cứ nhất định chuyện mất hưng chứ? Rõ ràng là cô cũng đồng lòng, cứ thuận theo tự nhiên ?”
Mục Văn Hạo giống như đổi thành một khác, hung ác, nham hiểm, lạnh nhạt, giống như tình cảnh dịu dàng lúc nãy bao giờ diễn .
Ngực Trịnh Thư Vân phập phồng kịch liệt, thể tin rằng thể những lời như thế ?!
“Anh xem là gì chứ?”
“Phụ nữ, hơn nữa là loại phụ nữ thể cảm thấy hứng thú.” Mục Văn Hạo trả lời một cách ngả ngớn.
Trịnh Thư Vân siết chặt nắm đấm, cuối cùng cũng cảm nhận điểm đáng ghét của .
“Diệp Ninh đúng, đúng là một tên dê xồm!”
Cô tức giận nhắc đến tên của một nên nhắc đến.
Sắc mặt của Mục Văn Hạo lập tức đổi, bộ cảm xúc đều vẻ lạnh lùng bao phủ.
Anh chậm rãi từ giường lên, men say biến mất sạch sẽ.
Anh cũng tiếp tục đến gần Trịnh Thư Vân, mà từ cao xuống cô .
“Cô còn gì về nữa?”
Trịnh Thư Vân mím chặt khóe môi, thấy rõ ràng bộ quá trình đổi của Mục Văn Hạo.
Trong lòng dâng lên cảm xúc chua xót nên lời.
“Mộng Kiều Nhụy mới là vị hôn thê của !”
Cô lạnh lùng nhắc nhở .
“Ha hả.” Mục Văn Hạo khinh miệt, nhưng mà nụ xuất hiện gương mặt , cho thấy vô cùng sợ hãi, tiếp tục lặp vấn đề khi nãy: “Cô còn cái gì nữa?”
“Anh để ý cô đến thế ?” Trịnh Thư Vân gằn từng chữ một : “Nếu để ý cô như thế, vì đính hôn với Mộng Kiều Nhụy?”
Đây là chuyện cô thể nào hiểu nỗi, cũng thể chấp nhận !