Cố Phong cũng quá nhiều thời gian ở nhà họ Diệp, xác định trong nhà đều mạnh khỏe, để một ít tiền cho Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân.
Tuy rằng bọn họ kiên quyết cần, nhưng Cố Phong vẫn cứ lấy danh nghĩa của Diệp Ninh, đưa tiền cho Diệp Đống.
Dù thì đến hai tháng Khổng Giai sinh, nhiều chỗ cần dùng tiền.
Diệp Đống cũng khách sáo với Cố Phong, dù bọn họ đều là một nhà.
Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân tiễn Cố Phong đến đầu hẻm, Diệp Đống và Khổng Giai theo Cố Phong đến cửa thôn.
Thấy Khổng Giai mang thai nhưng hề õng ẹo vẻ gì, còn Diệp Đống cũng lời cô , Cố Phong cũng yên tâm.
“Giai Giai, và rể chuyện riêng với vài câu.”
Diệp Đống báo với Khổng Giai một tiếng, đó hiệu cho Cố Phong về phía vài bước, tiếp theo vẻ vô cùng thần bí.
Cố Phong đoán Diệp Đống gì với .
Diệp Đống thậm chí còn cố ý hạ giọng : “Anh rể, chuyện Giai Giai mang thai, đừng cảm thấy quá áp lực.”
“...”
Cố Phong đang nghiêm túc lắng , đột nhiên dự cảm chẳng lành.
Diệp Đống phát hiện vẻ mặt khác thường của Cố Phong, càng thêm nghiêm túc : “Dù thì em cũng trẻ hơn nhiều, cơ thể khỏe mạnh cũng là chuyện bình thường. Chuyện em trong lá thư là nghiêm túc, nếu và chị của em thật sự thể sinh con, em chắc chắn cũng sẽ vì loại chuyện mà khinh thường .”
Lúc đến khúc , thậm chí còn cố ý tăng thêm âm lượng : “Đến lúc đó em và Khổng Giai sinh thêm mấy đứa con, chị thích đứa nào thì em tặng cho chị đứa đó.”
Cố Phong phát điên, giải thích đương nhiên là tác dụng gì, quan trọng nhất là dựa theo trạng thái hiện tại của và Diệp Ninh, đừng là sinh con, chỉ riêng việc cuối cùng thể thuận lợi tiếp tục về bên cũng chút tự tin nào.
mà nếu giải thích, tùy ý để thằng nhóc ăn bậy bạ, đàn ông thật sự thể nào im lặng tiếp nữa.
“Vậy cảm ơn em ha.”
Anh cố rặn một câu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-747.html.]
Diệp Đống chẳng hề quan sát gì cả, ngược còn cảm thấy Cố Phong nhận lấy phần tình cảm của , càng phấn khởi hơn.
“Chúng là một nhà, con của em thì cũng là con của chị! Sau em để con của em dưỡng lão cho hai , nhưng mà hiện tại thì rể bảo vệ em mới !”
Khóe miệng Cố Phong liên tục run rẩy, nghĩ đến mấy lời lung tung bậy bạ mà Diệp Đống lúc mới thôn, chuyện với nữa.
Nếu thì thằng nhóc ranh quậy phá thật sự sẽ đòi một cây s.ú.n.g lục thật mất.
“Anh còn cho kịp chuyến xe lửa, đây.”
Diệp Đống ngờ đề tài chuyện kết thúc nhanh như thế: “Anh rể, cứ yên tâm. Em chắc chắn sẽ Khổng Giai ba năm ôm hai, năm năm ôm ba. Anh cũng về hỏi chị của em, xem xem mấy cái tên em nghĩ , rốt cuộc thì tên nào nhất, em lời chị!”
TBC
Cố Phong xụ mặt : “Được, . Tạm biệt.”
Sau khi xong, thậm chí chờ Diệp Đống trả lời, xách theo hành lý đầu rời .
Diệp Đống bóng dáng dần dần xa của Cố Phong, nhịn nỉ non : “Anh hổ hả?”
“Anh rể, thuận buồm xuôi gió! Em cũng sẽ cố gắng!”
Mặc kệ Cố Phong , vẫn cứ rống to, vô cùng tự tin cam đoan.
Khổng Giai theo bên cạnh , khó hiểu hỏi: “Anh định cố gắng cái gì?”
Diệp Đống ha hả bụng của cô , vô cùng đắc ý: “Chuyện của đàn ông, em là đàn bà bớt nhiều chuyện !”
mà cũng chỉ một giây thì Khổng Giai nhéo chặt lỗ tai.
“Anh ngứa đòn đúng ? Dám chuyện với em như thế hả?”
Diệp Đống kêu la kinh thiên động địa, đau, chỉ thích lố thôi.
“Vợ ơi sai , dám như thế nữa...”
Khổng Giai cũng buông tay, hai vợ chồng son cãi ầm ĩ cùng về nhà.