Diệp Ninh thật sự chuyện , mấy ngày nay chân cẳng của cô tiên, gần như chỉ đến giữa hai nơi đoàn văn công và viện gia thuộc, ngoài hết.
“Ghê gớm ?”
Trong lòng cô đương nhiên vui vẻ.
Đến cả Trịnh Thư Vân cũng gật đầu theo: “ là ghê gớm. Lúc đầu tiên Đường Uyển Như hát cảm thấy bài hát êm tai . Cũng bài hát do Đường Uyển Như nữa, nếu thật sự như thế thì cô thật sự là một cô gái tài năng.”
Diệp Ninh cố nhịn , nhưng mà đồng thời cũng ý thức một vấn đề.
Bài hát nổi tiếng, soạn nhạc là ai, đây chắc chắn là sơ sót của cô.
“ mà Vương Hinh Tuyết hát bằng Đường Uyển Như.” Đây là lời đánh giá của Trịnh Thư Vân.
Lý Mạn Mạn lập tức hùa theo: “ cũng cảm thấy như thế.”
Diệp Ninh phát biểu ý kiến, cô để ý thấy ở bên cạnh sân khấu một quân nhân đang cầm hoa .
Mà đang chính là Vương Hinh Tuyết.
“Ai thế?”
Trịnh Thư Vân và Lý Mạn Mạn đồng loạt về hướng cô chỉ.
Trịnh Thư Vân cũng : “Là Lý Trường Đông, phó doanh trưởng Lý.”
lúc tiếng hát của Vương Hinh Tuyết cũng kết thúc, Lý Trường Đông ở sân khấu vỗ tay khen ngợi lia lịa, cũng hấp dẫn lực chú ý của .
Vương Hinh Tuyết thấy Lý Trường Đông, nụ đắc ý lập tức cứng .
Lý Trường Đông bước những bước chân đều tăm tắp lên sân khấu, đó đưa bó hoa trong tay đến mặt cô .
Diệp Ninh híp mắt , hiển nhiên là cô cũng hứng thú nhiều chuyện một chút.
“Hinh Tuyết, lúc nãy em hát thật đó, xin cho phép tặng cho em một bó hoa.” Lý Trường Đông chằm chằm Vương Hinh Tuyết bằng ánh mắt nóng bỏng, ai cũng đều thể cảm nhận tình yêu ở bên trong đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-81.html.]
TBC
Vương Hinh Tuyết do dự một lúc, đó ánh chăm chú của , cô vẫn nhận lấy bó hoa.
“Anh Lý, bây giờ đến đây thế?”
Xung quanh đều lộ ánh mắt nhiều chuyện tò mò chằm chằm hai bọn họ.
Lý Trường Đông đáp: “Anh ngoài việc, lúc ngang qua đoàn văn công nên thăm em một chút.”
Vương Hinh Tuyết hổ : “Tiếp theo bọn còn luyện tập, chỉ sợ là thời gian chuyện với .”
Lý Trường Đông cũng hề để ý : “Em cứ bận việc của em , chỉ đến đây thăm em chút thôi.”
Cuộc chuyện của hai vẻ bình thường, nhưng mà mỗi đều thể nhận tình cảm Lý Trường Đông dành cho Vương Hinh Tuyết.
Diệp Ninh quan sát Lý Trường Đông, dáng vẻ cũng coi như dễ , cũng chỉ ba mươi tuổi, tuổi mà là phó doanh trưởng, tương lai đương nhiên cũng sáng sủa.
Loại như thế mà Vương Hinh Tuyết chướng mắt, ngược cứ nhớ mãi quên Cố Phong kết hôn .
“ thấy phó doanh trưởng Lý cũng điều kiện khá mà.”
Trịnh Thư Vân nhỏ giọng : “Lúc phó doanh trưởng Lý từng kết hôn một , còn một đứa con trai bốn năm tuổi nữa, Vương Hinh Tuyết đương nhiên kế của khác.”
Diệp Ninh lập tức hiểu , thì là thế.
Lý Trường Đông cũng ở quá lâu, chờ đến khi , một vài quan hệ khá thiết với Vương Hinh Tuyết trong đội ca hát đều bắt đầu trêu ghẹo cô .
Vương Hinh Tuyết tức hộc m.á.u giải thích: “ và phó doanh trưởng Lý bất cứ quan hệ gì hết, như nghĩ !”
Cho dù cô thế nào thì đều chỉ coi như cô đang hổ mà thôi.
Diệp Ninh dáng vẻ khổ nên lời của cô , ánh mắt lập lòe, sâu trong đáy mắt chợt lóe lên chút ánh sáng biến mất ngay.
Bó hoa tươi mà Lý Trường Đông tặng cho Vương Hinh Tuyết cô quăng trong thùng rác của phòng đồ.
Vương Hinh Tuyết một băng ghế dài trong phòng giận dỗi.
Cô chẳng thích Lý Trường Đông chút nào, càng thích quấn lấy, nhưng mà bởi vì e ngại phận của Lý Trường Đông, chỉ đành xã giao khách sáo với .