Đã hơn mười ngày Diệp Ninh thấy Cố Phong, hình như gầy hơn một chút.
Là vì quá bận ?
Cô nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, đó hỏi: “Sao đến đây?”
“Đưa cho em vài thứ.” Ở mặt Trịnh Thư Vân, Cố Phong cũng thẳng là đến đưa ảnh chụp.
Trong nháy mắt , nỗi nhớ nhung đè nén trong lòng cuối cùng cũng giảm bớt đôi chút. Đến cả tâm trạng nặng nề cũng nhẹ nhàng một chút .
Trịnh Thư Vân vô cùng điều mà chào tạm biệt Cố Phong, nhưng khi ngang qua Cố Phong, cô đến gần , hạ thấp giọng ám chỉ : “Doanh trưởng Cố, cố lên đó.”
Cố Phong sửng sốt, rõ cô thế là ý gì?
mà đợi hỏi , Trịnh Thư Vân ngoài.
Diệp Ninh hai tay trống của hỏi: “Đưa gì thế?”
Cố Phong hồn, thò tay túi lấy phong thư đựng ảnh chụp .
Diệp Ninh nhận lấy lập tức mở xem, đó lộ vẻ mặt vui vẻ.
“Là ảnh chụp chúng chụp ở kinh thành!”
Chuyện cũng lâu lắm , cô sắp sửa quên mất tiêu.
“Nhiều ?”
Trong ảnh chụp là hình của cô, hơn nữa đại đa ảnh đều chụp tình huống cô .
Cố Phong xác định cô thích những ảnh chụp , khóe miệng cong lên.
Diệp Ninh cảm thán : “Anh chụp hình cho thật đó. Không ngờ còn kỹ thuật như nữa.”
Cố Phong cũng cảm thấy kỹ thuật của đến cỡ nào: “Em vốn dĩ cũng .”
Diệp Ninh thậm chí thèm ngẩng đầu lên, lực chú ý đều tập trung trong ảnh chụp.
“Sau nếu xuất ngũ thì thể suy xét đến việc nhiếp ảnh gia”
“Nhiếp ảnh gia? Ý em là chụp ảnh đúng ? Anh chắc chắn là .” Cố Phong vẫn tự hiểu lấy .
Anh chụp cô như thế, chỉ là bởi vì trong mắt của chỉ một cô.
“ nhớ rõ chúng còn một tấm chụp chung nữa mà?”
Bọn họ chỉ chụp chung một tấm đó, cho nên Diệp Ninh quên cũng khó.
Cố Phong ngờ rằng cô sẽ nhớ rõ: “Tấm chúng chụp chung giữ .”
Cuối cùng Diệp Ninh cũng ngẩng đầu lên, kinh ngạc .
Cố Phong chằm chằm cô, hình như xác nhận gì đó : “Đó là ảnh chụp chung của chúng , em xác định em lấy nó ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-865.html.]
Lúc Diệp Ninh hỏi thăm thì cũng nghĩ quá nhiều, nhưng hiện tại Cố Phong như thế, cô nghĩ nhiều cũng .
“Anh giữ thì cứ giữ .”
Chỉ là một tấm ảnh chụp mà thôi.
Cố Phong lộ vẻ mặt thất vọng.
Diệp Ninh dời ánh mắt , chậm rãi cất ảnh chụp , sang đề tài khác.
“Anh ăn cơm chiều ?”
“Chưa.”
Nghe Cố Phong như thế, Diệp Ninh lập tức phòng bếp, tìm kiếm xem trong nhà còn rau cải gì để ăn .
Một lúc lâu , cô cầm hai trái cà chua, mấy quả trứng gà và một bó cải thìa .
“Trong nhà chỉ mấy thứ mà thôi.”
Cố Phong vô cùng tự nhiên cởi áo khoác , xắn tay áo lên, về phía cô.
“Đủ , em nghỉ ngơi , để nấu cơm.”
Diệp Ninh gật đầu, đó về phòng khác.
Cô ghế sofa nhàn nhã Cố Phong đang bận rộn trong phòng khác, dần dần cô cảm giác đúng lắm.
Hiện tại đang ở trong nhà cô, mà cô và Cố Phong cũng quan hệ rõ ràng gì, nhưng mà cô vô cùng tự nhiên để phòng bếp nấu cơm như thế.
Nếu đổi Cố Phong thành những ngoài khác thì chắc chắn sẽ phát sinh tình huống .
Cho nên thói quen giữa với thật sự là quá đáng sợ.
TBC
Hay là khi nào trong tiềm thức của cô vẫn còn đang xem Cố Phong như chồng của ?!
Cô lắc đầu thật mạnh, quăng suy nghĩ nên khỏi đầu.
Cô lên, chủ động đến bên cạnh Cố Phong.
“Hay là để nấu cho?”
Vấn đề lớn nhất giữa hai bọn họ chính là chút cách nào cả.
“Anh mì thịt kho, em nấu ?”
Câu hỏi của Cố Phong Diệp Ninh vô cùng hổ.
“ mà trong nhà mì.”
Cố Phong dở dở : “Trong nhà bột mì.”
Có bột mì đương nhiên là thể mì .