Đường Uyển Như ở đại sảnh thấy Diệp Ninh thể nổi tiếng chỉ một bài hát, mặt giận đến tái .
Cô vốn dĩ chỉ là Mục Văn Hạo càng coi trọng cô hơn, nhưng mà ngờ sẽ biến thành cục diện như bây giờ.
Mà cô càng thể ngờ rằng Diệp Ninh sẽ giọng hát và thực lực như thế, trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác bất an cực kỳ mãnh liệt.
“Anh! Anh cảm thấy cô hát hơn ?”
Cô tức giận chất vấn cấp đắc lực ở phía .
Vương Ngũ dám thở mạnh, nhưng mà quá hiểu suy nghĩ của Đường Uyển Như, lập tức một cách khẳng định: “Sao cô thể bằng cô chứ? Là mấy khách hàng mắt tròng, phụ nữ đằng màn lụa xí đến mức nào thôi.”
Đường Uyển Như cuối cùng cũng bớt giận hơn một chút, đảo mắt về phía Mục Văn Hạo đang trò chuyện vui vẻ với mấy ăn giàu .
Vương Ngũ lập tức khuyên nhủ : “Cô chủ, hiện tại ông chủ đang ở bên đó, chỉ cần cô đồng ý qua đó uống một ly rượu, ông chủ chắc chắn sẽ nguôi giận ngay thôi.”
Đường Uyển Như mím chặt môi, đầu móng tay sắc bén đ.â.m sâu lòng bàn tay nhưng cô cũng hề nhận .
Nếu hiện tại cô qua đó thì chẳng khác nào nhận thua, hơn nữa đánh bại cô là một phụ nữ như Diệp Ninh, cô thể cam tâm chứ.
“ ! Anh giỏi thì con heo mập nổi tiếng thật luôn !”
“Ông chủ đương nhiên sẽ thế, hôm nay ông chủ cũng chỉ là giận dỗi với cô mà thôi, nếu loại phụ nữ còn xứng để xách giày cho ông chủ nữa là.” Vương Ngũ những lời Đường Uyển Như cảm thấy êm tai.
Vốn dĩ chính là như thế.
“Đi thôi.” Đường Uyển Như ở nơi thêm một giây nào nữa, chỉ chờ Mục Văn Hạo chịu cúi đích đến năn nỉ cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-90.html.]
Mục Văn Hạo dùng khóe mắt thoáng qua, phát hiện chỗ của Đường Uyển Như từ lâu, nhưng mà biểu hiện gì, lạnh nhạt cô nổi giận đùng đùng rời .
TBC
“Ông chủ Mục, từ đến giờ từng gì về cô Diệp Tử mới lên sân khấu ca hát lúc nãy thế? Bài hát thật sự là do chính cô lời soạn nhạc ?”
Vương Hình là ăn nổi tiếng nhất thành phố Lâm, ngoại trừ buôn bán , ông đam mê nhất là âm nhạc. Những lúc rảnh rỗi đều thích đến các phòng ca múa khắp cả nước để lắng những bài hát .
Buổi biểu diễn của Diệp Ninh ngày hôm nay thật sự ông quá bất ngờ, cực kỳ thích.
Giây tiếp theo, ông nhận câu trả lời khẳng định của Mục Văn Hạo: “Cô Diệp Tử là tốn nhiều công sức, mời ba mới mời cô . Cô vốn dĩ chỉ sáng tác ca khúc, hiếm khi lên sân khấu ca hát. Lần cũng coi như là lỗ tai của hưởng phúc .”
Vương Hùng như thế thì càng hứng thú với gương mặt của Diệp Ninh hơn, vô cùng thành khẩn : “Không ông chủ Mục thể mời cô Diệp Tử , chúng ý gì khác, chỉ là gặp cô Diệp Tử một cũng đủ thỏa mãn .”
Mục Văn Hạo lộ vẻ mặt khó xử: “Chuyện chỉ sợ khó. Cô Diệp luôn khiêm tốn, cũng khác đến, cho nên khi cô đồng ý lên sân khấu biểu diễn cố ý đưa yêu cầu chỉ lên sân khấu ca hát, gặp bất cứ ai.”
Vương Hùng cũng nghi ngờ lời Mục Văn Hạo , ông cũng một ít tài năng và thực lực sẽ tính cách kỳ lạ, đồng thời càng kính nể Diệp Tử hơn.
Mục Văn Hạo đang hợp tác với Vương Hùng, đương nhiên cũng sẽ ông quá mất hứng.
“Thế , nếu cơ hội sẽ thuyết phục cô Diệp Tử, sắp xếp cho cùng xuống ăn một bữa cơm.”
Vẫn là vẽ một tương lai tươi sáng , còn chuyện thời gian thì do nắm giữ.
Quả nhiên Vương Hùng chờ mong nữa, hứng thú dâng lên nhiều.
Mục Văn Hạo lập tức dời đề tài về chuyện ăn, đôi bên trò chuyện với vui vẻ.
Mà lúc Diệp Ninh lau sạch sẽ mỹ phẩm trang điểm mặt, quần áo của .
Đến lúc mới cảm thấy chính mới là chuyện nhẹ nhàng nhất.