Thập Niên 80 Xuyên Thành Tiểu Bảo Mẫu - Chương 214

Cập nhật lúc: 2025-03-24 23:04:22
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi thanh toán, cô đầu Tần Viêm, “Đối tượng của quá thô lỗ, Tần Viêm, như tìm xứng đôi ?”

Tần Viêm chỉ lắc đầu, đời cũng thế, những gặp và những kém cạnh , đều là loại khó chịu như .

Đời tàn tật, tự bỏ , đời vùng lên từ bùn lầy, nhưng vẫn vây quanh bởi những tương tự.

Tần Viêm lạnh một tiếng, “Bây giờ thấy đối tượng của hơn cô nhiều, cô thể tránh xa ?”

Đối mặt với một trai thể lay chuyển bởi lời ngọt ngào như Tần Viêm, Chung Văn Văn cũng bó tay.

Mặt cô đỏ lên vì hổ, liền ném chiếc áo len màu be mới mua cho bạn bên cạnh, “Chả gì cả, tặng đấy.”

...

Tần Ngạo thấy Khương Nguyễn tức giận, mà vui vẻ đếm tiền bán áo, tiến gần Tần Viêm, “Sao cô gái thích đều kiêu ngạo thế, bí quyết gì ?”

“Chắc em khả năng thu hút kẻ thôi,” Tần Viêm tự giễu, “Em cũng , thu hút kẻ là bình thường mà, cứ .”

Tần Ngạo: “Anh chỉ , nên giảm bớt tính kiêu ngạo, đừng đắc tội với , sẽ chịu thiệt thòi đấy.”

Tần Viêm lên kế hoạch cho tương lai khi nghiệp, sợ hãi, “Em đang gì.”

Khương Nguyễn đếm tiền xong, họ nhập về hơn bốn nghìn đồng hàng hóa, bán với giá gấp đôi. Có hai nhân viên bán hàng xuất sắc là Tần Viêm và Tần Ngạo, quần áo bán chạy. Dù quần áo bán hết, nhưng tay cô thu sáu nghìn, đủ tiền ký hợp đồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-thanh-tieu-bao-mau/chuong-214.html.]

Khương Nguyễn vẫy vẫy xấp tiền đếm sẵn tay, còn một bọc lớn đầu gối, “Gom hàng , mai bán tiếp. Anh Tần Viêm, về học buổi tối .”

Tần Viêm trong lòng chua xót, hỏi: “Dùng xong thì đuổi em ?”

“Không còn học buổi tối ?”

“Anh xin phép .”

Khương Nguyễn đồng hồ, vẫn kịp trở lớp, cô : “Cẩn thận cô bạn hồi nãy tố cáo trốn học đấy, mau về . Nếu cô lập mà nghiệp xếp công việc , cũng đừng lo, xem em cũng thể kiếm tiền mà.”

Tần Ngạo trong lòng cạn lời, nhà họ Tần đàn ông nào sống nhờ vả phụ nữ cả.

Tần Viêm vui vẻ hòa nhập, còn ngoan ngoãn về học buổi tối, trong lòng khỏi ghen tị với hai họ.

Anh vác hàng hóa còn , bảo Khương Nguyễn cầm tiền, “Tiền để cô giữ an hơn.”

Ngày hôm , ngày cuối cùng giao hẹn, Khương Nguyễn và Tần Ngạo mang theo một túi tiền lớn, chuẩn đến làng Đại Loan mới để ký kết hợp đồng.

Trong làng Đại Loan mới, các cán bộ của ủy ban làng cùng vài đội trưởng đội sản xuất đều chờ đợi Khương Nguyễn và Tần Ngạo đem tiền đến ký kết hợp đồng thuê núi, chờ đến mức lòng nóng như lửa đốt.

Vì vài ngày , xã thông báo cho các làng đặt mua phân bón, thuốc trừ sâu và hạt giống, nếu đợi đến mùa xuân thì sẽ quá muộn.

Các làng khác hoặc là do ủy ban làng ứng tiền, hoặc là thu tiền từ dân làng , nhưng làng Đại Loan mới mới tách làng, hơn một trăm hộ chỉ góp hơn một nghìn đồng, đủ để đặt mua đủ phân bón và hạt giống cho cả làng.

Bây giờ họ đang âm thầm hối hận, nghĩ rằng nên chịu thiệt một chút, cho thuê mấy ngọn núi để vượt qua khó khăn ban đầu khi mới chia làng.

Loading...