Hàn Khinh Khinh về nhà đưa tiền cho đẻ và chị gái.
Khương Kiến Xuân chuyển về nhà đẻ sinh sống, hai căn nhà , bố chị sẽ dành cho chị và Hàn Khinh Khinh, cộng thêm việc con cái cần trông nom, trở về ở cho tiện.
Lưu Kim Vân đếm tiền, tổng cộng một nghìn năm trăm, tương đương với lợi nhuận một tháng năm trăm đồng, tiệm gà rán kiếm tiền nhiều thế , hai cửa hàng một tháng kiếm năm nghìn?
Lưu Kim Vân đỏ mắt, “Thường Lâm Yến chỉ cho con một phần mười thôi , thể đòi thêm phần trăm lợi nhuận ?”
Khương Kiến Xuân : “Mẹ, thể quá tham lam. Một phần trăm lợi nhuận từ cửa hàng cá chua của chúng nhiều hơn mấy so với tiệm bán cá, mà Khương Nguyễn ở phía Tuân Lực, cũng chỉ nhận một phần mười tiền hoa hồng thôi.”
So sánh với bốn cửa hàng bên phía Tuân Lực, nếu so sánh, Khương Nguyễn một tháng thể chia một ngàn đồng tiền hoa hồng.
Lưu Kim Vân trong lòng cảm thấy thoải mái, : “Lại , nếu và chị gái bảo Khương Nguyễn xuống nông thôn, nó cũng gặp thầy lang già truyền cho nó bí quyết. Mẹ đoán bí kíp nuôi trồng cũng là ông truyền dạy, nó nên chia sẻ một phần cho gia đình.”
Khương Kiến Xuân lắc đầu, “Nó dùng bí quyết kiếm tiền, ai cũng chia sẻ.”
Hàn Khinh Khinh đột nhiên hỏi: “Nếu thầy lang đó hậu duệ, thì Khương Nguyễn cần chia sẻ bí quyết ?”
Khương Kiến Xuân : “Đương nhiên là , hậu duệ, theo lý thì nó nên chia sẻ, nhưng mà thầy lang đó hậu duệ, thì cũng truyền bí quyết cho Khương Nguyễn.”
Hàn Khinh Khinh nghĩ về nhân viên bình thường ở tiệm gà rán , cảm thấy thoải mái.
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-thanh-tieu-bao-mau/chuong-278.html.]
Tiệm gà rán hoạt động đến mười giờ tối, khi kiểm kê doanh thu của bốn cửa hàng, kết quả vượt qua dự đoán của Khương Nguyễn.
Tuân Lực và Tần Viêm bình tĩnh, như thể việc kinh doanh bùng nổ như trong dự đoán của họ.
Tần Viêm : “Ông chủ Tuân, chiếm một bảy phần, sợ các đối tác ghen tị .”
Khương Nguyễn: “Gà và thức ăn gia súc, em còn kiếm một ít, em hài lòng .”
Tần Ngạo: “Nhận một phần, cảm thấy áy náy, ghen tị.”
Ánh mắt chuyển hướng về Thường Phúc Tường, ông : “ sử dụng vịt của bà chủ Khương vịt da giòn ưa chuộng, ngày mai đến cửa hàng của thử ?”
Tuân Lực nhịn , “Tần Viêm, xem, hài lòng chỉ , phần của trong nồi, cũng phần của trong bát. Nếu thực sự ghen tị, cũng chia cho một phần.”
Tần Viêm lạnh lùng hừ một tiếng, mắc mưu kẻ khác.
Trong lòng Tuân Lực tiếc nuối, tầm và chiến lược của Tần Viêm hề thua kém , nếu như đồng ý tham gia, dù cho chia hai phần trăm lợi ích, Tuân Lực cũng sẵn lòng.
Tuân Lực : “Muốn mở rộng kinh doanh thành chuỗi cửa hàng, riêng tài chính của là đủ, nếu cần nhà đầu tư mới, thể pha loãng cổ phần của mà ảnh hưởng tới tỉ lệ sở hữu của .”
Điều cũng , Tần Viêm : “Sau khi kết thúc giai đoạn khuyến mãi mở cửa, mỗi ngày bốn cửa hàng cần năm trăm con gà.”
Việc nuôi dưỡng giao cho các hộ nông dân, dù tăng gấp đôi sản lượng cũng thể đáp ứng, Khương Nguyễn : “Em sẽ về chuẩn giống ngay.”
Ngay cả những là đối tác cũng Khương Nguyễn thế nào để nuôi giống.