Phùng Học Minh tới hội trường tiệc rượu từ thiện từ sớm. Thứ nhất, đây là hoạt động mà ông của khởi xướng, đề nghị, bây giờ cử hành tới kỳ 11.
Thứ hai, là bảo xuất hiện thật sớm để cho bà Hứa mặt mũi.
Anh mặc lễ phục màu đen, càng lộ sự kiên cường tuấn lãng, sự giàu của thiếu gia nhà hào môn.
Hứa Diệu Nhi thấy tới sớm thì sắc mặt lập tức đổi.
Phùng Học Minh chuyện với vợ sắp cưới của một lúc, tìm ba vợ tương lai Hứa Hạt chuyện phiếm.
Gần đây Hứa Hạt nhiều bất mãn với con rể tương lai , phụ nữ ở bên ngoài liên tục thì cũng thôi , công ty WO
do sáng lập niêm yết ngay từ đầu, từ đầu để Diệu Hoa tham gia đưa WO
thị trường vận hành, rõ ràng là coi Diệu Hoa như tiêu thương ldeales).
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-75.html.]
Phùng Học Minh Hứa Hạt hai câu, từ lỗ tai qua lỗ tai trái, quan hệ thông gia giữa hai nhà là của Hứa Hạt cùng ông , cùng Hứa Diệu Nhi hợp , khi hai ở cùng một chỗ thì chỉ thể cô nhà ai mắt túi xách nào, nhà ai mắt trang sức gì, thực sự thú vị.
Phùng Học Minh bên Hứa Diệu Nhi, mà Hứa Diệu Nhi quan tâm, vẻ như hai chuyện mãi hết.
“Học Minh, chú với cháu, cháu lọt ?” Hình như Hứa Hạt lòng nhắc nhở thị trường nhiều cạm bẫy, thực tế là châm ngòi ly gián quan hệ của và Diệu Hoa. Anh lựa chọn Diệu Hoa, chỉ bởi vì tình cảm bạn bè sâu sắc của cùng Liêu Nhã Triết. Vấn đề chính là trong bộ quá trình đưa lên sàn, cần bỏ tiền , coi là tiêu thương ldeales) nắm mũi dẫn , chọn Diệu Hoa thì ít nhất cũng phục vụ như khách hàng, thể chủ. Phùng Học Minh hối hận tại tới sớm như thế, Hứa Hạt còn răn dạy tới lúc nào. Ngay lúc , ba đến.
Phùng Học Minh thở dài một , nếu như ba đến chậm thêm chút nữa hoặc là tới thì sẽ mất hết mặt mũi, là giữ thể diện, nhưng khi về nhà thì bà sẽ kể khổ hơn nửa ngày. Phùng Học Minh lên tiếng chào ba vợ tương lai, đến bên cạnh ba: “Ba. ”
“Đi đến chỗ con . ” Mặc dù ông Phùng vẫn còn một vợ bé, nhưng mà vẫn giữ thể diện cho vợ cả, đương nhiên cũng là cam tâm tình nguyện , dù thì thực lực của nhà họ Lưu cách xa nhà họ Phùng. Chồng con một trái một bên cạnh , sắc mặt bà Phùng lập tức chuyển , càng hứng thú trò chuyện về trang sức với khác hơn.
“Bà Phùng, dì xuất hào phú, món đồ gì mà dì thấy qua ? Đương nhiên là dì sẽ chướng mắt những món đồ vụn vặt, chỉ chú trọng thủ công cùng thiết kế, để ý đến bản món đồ. Bộ hồng ngọc của dì màu sắc , tay nghề cắt cũng , chủ yếu là viên đá đủ lớn thì mới thể xứng đáng với con phú quý như dì. ”
Nghe lời khen như , Bà Phùng hưởng thụ, bà vỗ lên tay Hứa Diệu Nhi một cái: “Trang sức cũng giống như con , là nó mắc . Bây giờ gà rừng ở bên ngoài đều bay lên cành cao, chỉ là bọn họ dù bay lên thì cũng biến thành Phượng Hoàng. ”
“Suy nghĩ của bà Phùng đúng, ngày hôm qua bà đúng những lời trong lòng .” Vị phu nhân với Hứa Diệu Nhi: "Có một chồng tương lai thấu tình đạt lý như thì đúng là cháu phúc. ”