Một người quen với Hà Lệ Quyên cau mặt không vui: "Tinh Tinh nhà người ta hôm nay còn dẫn bạn trai đến ra mắt, các bà cứ nói mấy chuyện cũ rích làm gì. Cẩn thận chị Hà nghe được thì lột da các bà đấy."
Một người sống gần nhà họ Lê nghe vậy cũng tiếp lời: "Mấy chuyện này nói bậy là không được đâu. Dù giám đốc Lê đã nghỉ hưu, mấy người con trai nhà ông ấy không dễ dây vào đâu. Không nói đến con trai cả đang làm chủ nhiệm của nhà máy chúng ta, mà hai cậu con trai kia, cậu thứ hai nghe nói trước đây từng lang bạt đấy."
"Còn cậu thứ ba thì khỏi nói. Tối qua tôi ra đổ rác, thấy cậu ba Lê về nhà. Tôi nhìn dưới ánh đèn đường, thấy có vẻ quân hàm lại được thăng, đi cùng còn có mấy người lính nữa. Chắc phải là cán bộ cao cấp rồi."
Lập tức có người kinh ngạc: "Ghê vậy sao!"
Người kia gật đầu: "Cậu ba nhà ấy vốn là người cứng rắn nhất, còn hơn cả cậu hai. Từ sau khi cô em gái gặp chuyện, cậu ấy cứ nói phải làm nên chuyện lớn. Mười bảy tuổi đã đi lính, giờ vẫn trong quân đội, thân phận chắc chắn không tầm thường. Hơn nữa gia đình họ còn có mối quan hệ tốt. Nhà mẹ đẻ của bà Thẩm nghe nói rất quyền thế, không thì ngày trước sao Bành Phương cứ phải bám lấy? Thế nên chuyện nhà họ, tốt nhất chúng ta đừng bàn tán."
Người đó dừng lại rồi nói thêm: "À, về bạn trai của Tinh Tinh, hôm nọ tôi cũng tình cờ nhìn thấy, trông rất phong độ chẳng kém gì Quý Lâm. Cậu ta còn lái ô tô, nhìn thế nào cũng không phải người bình thường."
"Ai chẳng biết Tinh Tinh thích tiêu xài. Hôm đó tôi tận mắt thấy ở cổng khu tập thể, bạn trai cô ấy vác theo cả đống túi lớn túi nhỏ giúp cô ấy. Nhìn Tinh Tinh vui lắm."
"Nếu thật sự từng có chuyện giữa Tinh Tinh và Quý Lâm, tôi nghĩ cũng là Tinh Tinh bỏ cậu ta, chứ chẳng có chuyện bị bỏ đâu. Nếu không sao cô ấy nhanh chóng có người yêu rồi sắp bàn chuyện kết hôn thế kia? Còn Quý Lâm bên kia chẳng đâu vào đâu, chỉ nghe mỗi Bành Phương la lối thôi."
"Nghĩ lại thấy cũng đúng." Một người bên cạnh suy nghĩ rồi gật đầu đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-163.html.]
"Vậy các bà nghĩ ai đánh Quý Lâm? Ban đầu tôi còn tưởng Tinh Tinh bị Quý Lâm bỏ, nhà họ Lê giận quá mới ra tay. Nếu thế sao Quý Lâm không báo cảnh sát?"
Lý miệng rộng hừ lạnh: "Ai mà biết cậu ta có đắc tội với ai ở bên ngoài không? Tôi thấy khả năng nhà họ Lê ra tay không cao. Gia đình ấy giờ có ai làm vậy được chứ? Cậu cả tuổi tác đã lớn, nhìn đâu giống người dám làm mấy chuyện thế này. Cậu hai thì cũng có tuổi rồi, con còn sáu bảy tuổi, sao dám mạo hiểm. Cậu ba thì càng không, giờ đã là cán bộ cao cấp, không thể làm chuyện vi phạm kỷ luật. Huống hồ, cậu ấy vừa mới về."
"Còn lại chỉ có thằng cháu trai Hà Dương thôi, đúng không?"
Lý miệng rộng cười khẩy: "Ôi, buồn cười c.h.ế.t mất. Con trai tôi ra trường không có việc làm còn biết đi làm công nhật kiếm sống. Còn Hà Dương, hôm trước tôi gặp nó đang nhặt phế liệu. Gầy đen như con khỉ, gặp tôi còn hỏi nhà có bìa giấy bán không, nó mua giá cao."
"Nà nói xem, thằng nhóc nửa lớn nửa nhỏ này chẳng biết gì cả, làm sao mà dám đấu với Quý Lâm?"
Lý miệng rộng nói đầy hài hước, ngay lập tức có người xen vào hỏi: "Thật hả? Hà Dương buồn cười thế cơ à? Còn đi thu mua phế liệu nữa sao? Giám đốc Lê và chủ nhiệm Lê không quản cậu ta à? Đường đường là cháu trai, con trai nhà họ mà không sắp xếp cho một công việc tử tế, cứ để cậu ta lông bông thế sao?"
"Thật đấy, nghe nói cậu ta bảo thu mua phế liệu cũng thú vị lắm."
"Chắc là nhà họ có điều kiện để cậu ta lông bông thế mà..."
"Ừ thì đúng rồi, nhà họ điều kiện tốt quá mà. Chỉ riêng lương hưu của cựu giám đốc Lê và cựu chủ nhiệm Thẩm đã không ít rồi, lại thêm một chủ nhiệm phân xưởng và một chủ nhiệm hậu cần. Bà xem, đến mức Lê Tinh tiêu xài hoang phí mà họ cũng chẳng nói gì. Hà Dương chỉ đi thu mua phế liệu thôi, có gì to tát đâu, nhà họ chẳng thiếu gì khoản tiền đó cả."
Ngồi bên cạnh, một bà lão thở dài: "Nhưng chúng ta thì thiếu. Nhà máy dệt bây giờ làm ăn càng ngày càng kém, giá cả ngoài kia lại leo thang từng ngày. Cứ thế này, chắc chỉ còn nước húp gió Tây Bắc mà sống thôi." Ớ Hậu Quê
"Giám đốc tạm quyền Quý Hải Tường không có năng lực, nhưng lại khiến chúng ta phải chịu khổ!"