Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 179

Cập nhật lúc: 2025-07-01 02:13:10
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hách Lệ Hoa liếc bà ta một cái, như muốn nói chẳng cần phải hỏi. Không quay lại làm giám đốc thì vợ quyền giám đốc cần gì phải lén lút nghe lỏm người khác nói chuyện?

"Đúng vậy, tin tức mới được xác nhận hôm qua. Ngày mai, bên hội đồng nhà máy chắc sẽ ra thông báo." Lê Vạn Sơn cười đáp lời ông cụ Lục.

"Đúng là chuyện tốt! Ha ha, lão Lê, trước đây chẳng phải ông luôn lo lắng về tình hình của nhà máy sao? Giờ quay lại làm giám đốc rồi, quá hợp lý."

Ông cụ Lục và Lê Vạn Sơn đã làm bạn câu cá suốt hai năm nay, bình thường hai người nói chuyện đủ thứ, từ chuyện gia đình đến công việc trước đây. Ông cụ Lục biết rõ Lê Vạn Sơn dù đã về hưu nhưng vẫn luôn canh cánh tình hình của nhà máy. Nghe vậy, ông thật lòng vui mừng thay bạn mình.

Tuy rằng việc quay lại làm giám đốc không hề dễ dàng, chắc chắn sẽ gặp nhiều vấn đề, nhưng hôm nay là ngày vui của con gái, Lê Vạn Sơn không muốn nói những chuyện mất hứng, chỉ cười nói: "Chỉ là từ nay sẽ ít thời gian rảnh đi câu cá hơn thôi."

"Đi nào, chúng ta vào nhà nói chuyện." Lê Vạn Sơn vừa nói vừa dẫn ông cụ Lục vào lại phòng khách.

Ông cụ Lục thuận theo gật đầu: "Ha ha, được, vào nhà trò chuyện."

Mọi người cùng trở về phòng khách, tiếp tục nói chuyện.

Lục Kim Xảo vừa kinh ngạc vừa tò mò về việc một giám đốc nhà máy đã nghỉ hưu lại được tái bổ nhiệm, kéo Thẩm Phương Quỳnh hỏi không ngừng.

Thẩm Phương Quỳnh kiên nhẫn trả lời mọi thắc mắc, tiện thể chuyển sang những chủ đề khác. Nhờ đó, bầu không khí ngột ngạt do Bành Phương gây ra dần tan biến.

Đến giờ ăn trưa, trong đầu Lục Kim Xảo chỉ còn lại một suy nghĩ: cả nhà họ Lê đều rất lợi hại, không thể động đến. Còn chuyện tấm chi phiếu mười vạn hay những trò của Bành Phương, bà ta không dám nghĩ đến nữa.

Ở một nơi khác, Hà Lệ Quyên và Thường Khánh Mỹ dẫn Bành Phương quay về nhà họ Quý qua con đường tắt. Trên đường đi, họ cố tình lan truyền câu chuyện Bành Phương bị bắt gặp nghe lén, sợ đến mức mềm nhũn chân, phải nhờ họ đưa về nhà.

Danh dự của Bành Phương bị bôi nhọ hoàn toàn, nhưng bà ta không dám cãi lại. Chỉ cần lên tiếng một chút, bà ta liền cảm nhận hai cánh tay mình bị bóp đến mức xương như muốn gãy. Lo sợ bị tàn phế, bà ta đành nuốt cơn giận vào lòng.

Về đến nhà, nhìn thấy Quý Hải Tường thì mọi uất ức và giận dữ trong lòng bà ta không kìm được nữa, vừa khóc vừa mắng.

Quý Hải Tường từ sáng sớm đã chạy khắp nơi tìm cách hòa giải các vấn đề của mình, nhưng chỗ nào cũng bị từ chối. Lòng đã phiền, giờ lại nghe Bành Phương làm mất mặt trước ông cụ Hà, thậm chí còn bị ông ấy mắng là chỉ biết chơi chiêu trò. Bao nhiêu cơn tức tích tụ suốt buổi sáng bỗng chốc bùng nổ.

Không cần biết bà ta uất ức ra sao, ông ta vứt điện thoại xuống, quát lớn: "Bà gây ra chuyện lớn thế này mà còn mặt mũi khóc sao? Cả ngày không thể yên ổn một chút được à?"

"Ngày nào cũng gây rối, con trai cũng bị bà làm cho thành kẻ thù, giờ còn muốn hủy hoại cả tôi! Có phải bà muốn tôi c.h.ế.t thì mới vừa lòng không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-179.html.]

Mắng xong một tràng, Quý Hải Tường giận dữ bỏ đi, sập cửa đánh rầm.

Bao năm nay Bành Phương tính toán khôn khéo, giúp nhà họ Quý tạo dựng được nhiều mối quan hệ. Dù không phải lúc nào Quý Hải Tường cũng chiều chuộng, nhưng chưa từng lớn tiếng hay nặng lời với bà ta. Đây là lần đầu tiên ông ta nổi giận trước mặt bà ta.

Bành Phương bị chồng mắng đến sững sờ, quên cả phản bác. Đợi đến khi nghe tiếng cánh cổng sắt đóng sầm, bà ta mới tỉnh ra, bật dậy nhìn cánh cổng đang đóng chặt, hét lên: "Quý Hải Tường, đồ khốn! Tất cả tôi làm là vì ai chứ?"

*****

Bành Phương trở về nhà ra sao, Hà Lệ Quyên và Thường Khánh Mỹ không quan tâm. Đảm bảo việc Bành Phương nghe lén bị bêu xấu đã lan rộng, họ tùy tiện đặt bà ta vào một góc rồi quay về nhà chuẩn bị bữa trưa.

Hai chị em dâu phối hợp ăn ý, đúng giờ bày ra một bàn tiệc lớn.

Nào là hấp, hầm, xào, từ gà, vịt, cá đến hải sản, món nào cũng đủ. Hà Lệ Quyên có tay nghề nấu nướng, các món ăn không chỉ ngon mà còn trình bày đẹp mắt, không thua gì thực đơn trong nhà hàng.

Trước bữa ăn, Lục Kim Xảo còn nghĩ ngợi đủ thứ: nghĩ nhà họ Lê thật lợi hại, nghĩ Hách Lệ Hoa sau này sẽ khổ sở... Nhưng khi bắt đầu ăn, bà ta hoàn toàn quên sạch.

Các món ăn ngon trên bàn khiến đám đàn ông ngồi đó cũng bình tĩnh, chậm rãi uống rượu.

Lúc trước Lê Thừa nói sẽ uống vài chén với Lục Huấn vào buổi trưa, quả nhiên không phải nói suông.

Vài anh em cùng nâng chén với Lục Huấn. Giữa bữa, Lê Thừa đích thân đứng dậy rót rượu cho Lục Huấn, cười nói: "Cậu nói tửu lượng bình thường, tôi muốn xem thử 'bình thường' là thế nào. Nói thật, mấy anh em chúng tôi ai cũng uống không tệ. Nhưng Tinh Tinh luôn bảo uống rượu hỏng việc, nên bình thường tôi uống rất ít. Hôm nay hiếm có dịp, chẳng có việc gì gấp, nên có thể uống thoải mái rồi."

Ý tứ rõ ràng, Lục Huấn thừa hiểu mấy anh em họ đang thử thách mình. Nhưng anh cũng biết đây là cửa ải phải qua, không thể từ chối.

Rất nhanh, mấy chai Mao Đài mà Lê Vạn Sơn cất giữ được uống cạn. Dưới sàn đã xếp bảy tám vỏ chai.

Lê Tinh ăn xong một bát cơm nhỏ, cầm ly nước, nhìn cảnh mọi người uống rượu mà giật mình. Uống thế này, chắc cả bàn sẽ lăn ra ngủ hết, còn bàn chuyện gì nữa?

Cuối cùng, thấy khuôn mặt Lê Thừa và Lục Huấn đỏ bừng, còn anh Cả và anh Hai dù không đỏ nhưng ánh mắt đã mơ màng, cô không nhịn được kéo tay mẹ mình, nói nhỏ: "Mẹ, anh Ba không phải nói tối nay còn phải bay sao?"

Thẩm Phương Quỳnh vừa ăn xong, đang dùng khăn lau miệng. Nghe con gái nói thế, bèn liếc cô một cái.

Loading...