Cứ như thể toàn bộ tài sản của Lục Huấn đều thuộc về Lê Tinh, sau này tiền bạc kiếm được cũng phải nuôi Lê Tinh, thậm chí cả người chồng mới của em ấy...
Lục Huấn có thể gây dựng được cơ ngơi đồ sộ như vậy chỉ trong vòng hai ba năm, chắc chắn không phải kẻ ngốc. Nếu không phải thật lòng yêu thương, cậu ấy không thể nào làm ra chuyện như thế này.
Vì vậy, nhà họ Lê gần như đều ngầm đồng ý chuyện hai người sớm kết hôn.
Chỉ là, hai tháng, có phải quá gấp gáp không?
Nếu như trước kia, gặp mặt vài lần là đăng ký kết hôn thì cũng không tính là sớm. Nhưng theo tiêu chuẩn bây giờ, tìm hiểu yêu đương phải mất hai ba tháng thậm chí lâu hơn, vậy thì hai tháng quả thật hơi vội vàng.
Tất nhiên, cũng có những cặp đôi tiến triển nhanh chóng, chỉ là nhà họ Lê không thuộc kiểu gia đình vội vàng gả con gái.
"Hai tháng, liệu có đủ thời gian chuẩn bị hôn lễ và nhà cửa không?" Thường Khánh Mỹ không nhịn được hỏi.
Bên khu Hoa Đình tuy đã mua nhà nhưng vẫn chưa trang trí, không thể cứ thế mà dọn vào ở được.
Như vậy thì nhà tân hôn trông quá xơ xác.
"Kịp ạ, chị Hai." Lục Huấn đáp. "Chuyện nhà cửa đã đâu vào đấy rồi ạ. Em đã tìm được đội thi công, là do em họ của ông chủ quán hải sản kia giới thiệu. Tuần sau, Tinh Tinh sẽ cùng em đi xem nhà, trao đổi về ý tưởng của cô ấy, sau đó vẽ bản thiết kế là có thể khởi công."
"Về phần đồ nội thất, em đã liên hệ trực tiếp với một người bạn ở Thượng Hải, đặt làm toàn bộ rồi chuyển về. Tinh Tinh thích nhảy múa, phòng tập cần gương lớn, em cũng đã liên hệ với xưởng kính để đặt làm riêng. Một tháng là đủ để hoàn thiện nhà cửa, sau đó chỉ cần lắp đặt đồ đạc, thông gió cho bay hết mùi sơn."
"Còn về hôn lễ, hiện tại nhà hàng Phượng Hoàng Lâu có thể đảm nhận dịch vụ trọn gói, em sẽ sắp xếp trước với họ. Đến lúc đó, tùy mọi người quyết định tổ chức tiệc ở khách sạn hay ở nhà hàng."
"Tiếp theo là việc mời khách. Bên nhà họ Lục không có nhiều họ hàng, chỉ không biết bên hai bác Lê... Có cần thuê xe hoặc đặt vé máy bay đưa đón khách không ạ? Nếu cần, con sẽ sắp xếp."
"Đặt vé máy bay đưa đón?" Lục Kim Xảo nghe đến đây suýt nữa thì ngã ngửa, đi máy bay đắt đỏ như vậy, nếu cả nhà cùng đến thì tốn kém biết bao nhiêu!
Chao ôi, buổi sáng còn từ chối chi phiếu mười vạn, giờ lại bảo sẽ đón khách bằng máy bay. Thằng nhóc này chẳng lẽ trúng số độc đắc ở đâu rồi?
Lục Kim Xảo nhìn chằm chằm Lục Huấn, mắt không ngừng đảo, muốn hỏi nhưng lại sợ bị ông cụ Lục mắng.
Nhà họ Lê hình như không nhận ra điều gì bất thường, Thẩm Phương Quỳnh trực tiếp nói: "Cái này không cần đâu. Họ hàng xa của chúng tôi chỉ có bác Cả và dì Út của Tinh Tinh, việc đi lại của họ đều có người sắp xếp, chỉ cần gửi thiệp mời là được. Các anh chị em họ của Tinh Tinh thì đông, nhưng đều rất bận, đến lúc đó xem có bao nhiêu người đến được..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-186.html.]
"Ngày cưới đã định chưa mà đã bàn đến chuyện hôn lễ rồi?" Lê Thừa lúc này gõ gõ lên bàn.
"..."
"Anh Ba có ý kiến gì về ngày cưới không ạ?" Lục Huấn hỏi Lê Thừa.
"Ý kiến thì không có." Lê Thừa hiện tại không phản đối chuyện hai người kết hôn, Lục Huấn tự nguyện làm "người làm công" cho em gái anh ấy, anh ấy sẽ không có ý kiến gì, chỉ là ngày cưới này...
Lê Thừa nhướng mắt: "Tại sao ngày cưới sớm nhất là tháng mười, muộn nhất là tháng mười một, năm nay chỉ có hai tháng này là thích hợp để kết hôn?"
"Không phải ạ." Lục Huấn không biết tại sao Lê Thừa lại hỏi câu này, anh vẫn trả lời: "Nửa cuối năm nay đều là tháng tốt để kết hôn. Chỉ là tháng tám hơi gấp gáp, đến lúc đó nhà tân hôn sửa xong không kịp bay hết mùi sơn, Tinh Tinh ở vào sẽ không thoải mái."
"Tháng chín, anh Ba chắc hẳn sẽ rất bận, không có thời gian nghỉ phép. Tinh Tinh kết hôn, chắc hẳn em ấy mong các anh trai đều có mặt. Tháng mười, sau quốc khánh, anh Ba sẽ dễ dàng sắp xếp thời gian nghỉ phép hơn."
"Không chọn tháng mười hai tháng giêng là vì mấy tháng đó quá lạnh, Tinh Tinh sợ lạnh, cũng không thể bị cảm, nên không cân nhắc đến."
Nói đến đây, Lục Huấn dừng lại một chút: "Tất nhiên, em cũng hy vọng có thể sớm kết hôn với Tinh Tinh."
Lục Huấn nói không nhanh, Lê Thừa nhanh chóng nắm bắt được thông tin mình muốn, anh ấy ngẩng lên: "Cậu đã biết hết tình trạng tai của Tinh Tinh rồi?"
"Vâng, cô ấy đã kể cho em nghe hết rồi."
Gần như ngay khi ánh mắt chạm nhau, Lục Huấn đã hiểu Lê Thừa đang do dự điều gì. Lê Thừa là người quan tâm đến vấn đề tai của Lê Tinh nhất trong nhà họ Lê, có lẽ cũng là người hiểu rõ nhất.
Lục Huấn khẽ dừng lại, anh nhìn Lê Thừa: "Anh Ba, em sẽ bảo vệ tốt cho Tinh Tinh."
"Ừm." Lê Thừa nhìn Lục Huấn một lúc lâu, sau đó thu hồi ánh mắt, khẽ đáp một tiếng. Một lát sau, anh ấy bưng tách trà trên bàn lên uống một ngụm, tay nắm tách trà đưa về phía Lục Huấn: "Nhớ kỹ những lời cậu nói hôm nay."
Dừng một chút, lại nói: "Ngày cưới thì chọn tháng mười đi, tôi có thể xin nghỉ phép dài ngày hơn."
Từ năm mười bảy tuổi, anh đã mong muốn tạo dựng sự nghiệp để bảo vệ em gái, nhiều năm qua anh và em gái xa cách nhiều, đến nay em gái sắp lấy chồng, anh nhất định phải dành nhiều thời gian hơn để ở bên cạnh cô.
(1): Trong phong tục hôn nhân truyền thống của một số vùng ở Trung Quốc, tam kim và ngũ kim là những món quà cưới thuộc về phần sính lễ mà nhà trai chuẩn bị để tặng nhà gái. Ý nghĩa của chúng có thể khác nhau tùy từng địa phương, nhưng phổ biến nhất là tam kim. Tam kim nghĩa là ba món đồ bằng vàng, thường bao gồm: Nhẫn vàng, dây chuyền vàng, vòng tay vàng.
Ngũ kim là năm món đồ bằng vàng, có thể bao gồm: Nhẫn vàng, dây chuyền vàng, vòng tay vàng, khuyên tai vàng, một món trang sức hoặc đồ giá trị khác (như đồng hồ hoặc lắc chân vàng).