Hai tháng nữa, cũng là ngày hai người họ kết hôn.
Hôm qua ngày cưới vừa được ấn định. Lúc cô xuống nhà, cả hai không có nhiều thời gian riêng tư. Lục Kim Xảo vui mừng quá mức, cứ thấy cô là không nhịn được mà trêu chọc.
Cô ngại đến đỏ mặt, chỉ né tránh anh, không dám nhìn vào mắt anh. Mãi đến khi ăn xong bữa tối, lúc anh chuẩn bị rời đi, cô mới dám chạm mắt anh một lần.
"Ừm, em biết rồi." Lê Tinh hơi lúng túng, nhưng chợt nghĩ đến điều gì, cô nhanh chóng ngẩng đầu hỏi: "Em như thế này có phải xấu lắm không?"
"Không đâu, rất đẹp."
Lục Huấn mỉm cười, thuận tay khoác vai cô, đưa cô vào ghế phụ. Sau khi đóng cửa xe, anh vòng sang ghế lái, cầm hai quả trứng luộc trong tay, gõ nhẹ lên vô lăng, lột vỏ bằng những ngón tay thon dài, rồi nghiêng đầu hỏi: "Bỏ kính ra đi, anh chườm cho em nhé?"
Giống như làm ảo thuật, anh bất ngờ lấy ra hai quả trứng luộc.
Lê Tinh kinh ngạc nhìn anh:
"Anh lấy đâu ra trứng vậy?"
"Lúc ra cửa chị Hai đưa cho." Lục Huấn cười.
Mỗi lần Lê Thừa về rồi đi, cô đều khóc một trận. Hôm sau lúc ra ngoài luôn đeo kính râm. Mọi người trong nhà đều hiểu, sợ nhắc đến làm cô đau lòng nên ai cũng ngầm tránh đề cập.
Khi nhà vắng, chị dâu Hà Lệ Quyên thường chuẩn bị khăn ấm cho cô. Ớ Hậu Quê
Nhưng dùng trứng luộc chườm mắt thì thật sự chưa từng có. Hà Lệ Quyên sống tiết kiệm, từng trải qua thời không đủ ăn, với chị ấy, trứng gà là để ăn, làm sao có thể lãng phí.
"Chị Hai đưa anh, không phải để chườm mắt cho em đúng không?" Lê Tinh nghi ngờ.
Thực tế đúng là vậy. Trứng cũng không phải Hà Lệ Quyên chủ động luộc, mà do trước đó Lục Huấn nghe chị ấy nhắc hôm nay cô sẽ đeo kính râm, bèn nhờ chị ấy chuẩn bị. Nhưng anh không nói với chị ấy sẽ dùng để chườm mắt.
Lục Huấn cũng từng trải qua những ngày khó khăn, biết rõ lương thực quý giá. Anh không định lãng phí, chườm xong rửa sạch thì vẫn ăn được. Hồi nhỏ, đồ ăn rơi xuống đất nhặt lên rửa qua còn ăn được, huống chi là trứng đã chườm mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-189.html.]
Nhưng anh không định nói điều này với cô. Anh lấy khăn tay trong túi quần, bọc trứng lại, bảo cô bỏ kính râm ra: "Chườm xong sẽ dễ chịu hơn, em nhắm mắt lại, một lát là xong."
Mắt cô đúng là khó chịu thật. Chườm xong đi làm cũng đỡ phải giải thích nhiều.
Chỉ là, bỏ kính râm thì anh sẽ thấy vẻ xấu xí hiện giờ của cô. Nhưng hai người đã định ngày cưới, anh nhìn cũng không sao. Sau này kết hôn rồi, mỗi sáng tỉnh dậy, đầu tóc rối bù anh cũng sẽ thấy thôi.
Cô bối rối một lúc, cuối cùng vẫn tháo kính râm, nhắm mắt lại, bộ dạng như chấp nhận số phận: "Sao nào, xấu lắm đúng không?"
Lục Huấn nhìn mắt cô, sưng đỏ rõ rệt, mí mắt gấp sâu hơn bình thường, lông mi vẫn dày và cong. Anh cười: "Không xấu, như thế này cũng đẹp."
Ngừng lại, anh nghĩ ra cách miêu tả: "Có phần đáng yêu hơn ngày thường."
"Phồng lên như quả óc chó, còn đáng yêu gì chứ?" Lê Tinh không tin, định mở mắt nhưng Lục Huấn đã nhẹ nhàng áp quả trứng lên mắt cô, khiến cô chỉ có thể nhắm lại, khẽ bĩu môi: "Anh chỉ đang dỗ em thôi."
"Dỗ em làm gì?" Lục Huấn bật cười, tay nhẹ nhàng xoa trên mí mắt cô, dịu dàng dặn dò: "Trứng hơi nóng, đừng cử động kẻo bị bỏng."
"Ồ." Cô nghe thế, bèn ngoan ngoãn ngồi yên.
Dáng vẻ ngồi ngay ngắn nghe lời của cô lúc này, trông càng đáng yêu hơn.
Lục Huấn không nhịn được khẽ cười, dùng quả trứng trong tay nhẹ nhàng di chuyển trên các huyệt đạo quanh mắt cô.
Hơi ấm từ quả trứng tỏa ra, xua tan cảm giác khô và nặng nề nơi mí mắt cùng vùng da quanh mắt, mang đến cảm giác dễ chịu, Lê Tinh vô thức ngồi sát lại gần anh hơn, đầu gối chạm vào người anh, hai tay anh đặt trên mặt cô, như thể đang ôm cô vào lòng.
Mắt nhắm nghiền, Lê Tinh không nhìn thấy gì, nhưng các giác quan khác dường như trở nên nhạy bén hơn, cô có thể cảm nhận được hơi thở của anh nặng hơn cô một chút, khi anh cười, cổ họng khẽ rung lên, chóp mũi thoang thoảng mùi nước giặt quần áo thơm mát và hương thơm đặc trưng của anh.
Quả trứng lăn trên mí mắt cô rất nhẹ nhàng, nhưng dường như cô có thể cảm nhận được từng chuyển động nhỏ của bàn tay anh đang cầm quả trứng.
Hôm nay trời nhiều mây, mát mẻ, buổi sáng không hề nóng bức, cửa sổ xe đều được mở, chưa cần bật điều hòa, nhưng có lẽ do hơi nóng từ quả trứng mà Lê Tinh cảm thấy hơi nóng, mặt cô dần đỏ lên, dái tai cũng nóng ran, ngay cả lòng bàn tay cũng ươn ướt mồ hôi.
Không khí nóng bức trong xe khiến nhịp tim đập nhanh hơn, cổ họng cũng dần khô lại.