Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 200

Cập nhật lúc: 2025-07-01 02:27:52
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai người họ còn chưa kết hôn mà cô đã bắt đầu tiêu tiền của anh mua đồ cho người nhà, cô cảm thấy hơi áy náy. Giờ thấy anh mong chờ bộ quần áo cô mua cho anh, cô lại nhận ra, suốt thời gian qua toàn là anh mua đồ cho cô, cô lại chưa từng mua gì cho anh, cô làm bạn gái như vậy hình như cũng không tốt lắm.

"Vâng, mua rồi." Lê Tinh khẽ l.i.ế.m môi, mặt đột nhiên nóng bừng: "Còn mua cho anh một cái thắt lưng nữa."

"Còn mua cho anh thắt lưng nữa á?" Lục Huấn càng thêm bất ngờ, dạo này ngày nào họ cũng đi dạo phố, Lê Tinh thỉnh thoảng sẽ tiện thể mua chút đồ lặt vặt cho Thiên Tứ và Lê Hà Dương, mỗi lần nhìn thấy anh đều có chút ghen tị.

Được cô nhớ đến khi đi dạo phố, cũng chứng tỏ vị trí của anh trong lòng cô.

Không ngờ lần này cô lại mua đồ cho anh: Áo sơ mi, thắt lưng. Cái thẻ đó đáng lẽ nên làm sớm hơn, đưa sớm hơn mới phải.

Anh không nhịn được hòi: "Thắt lưng kiểu gì vậy? Vừa hay cái thắt lưng anh đang đeo bị hỏng chỗ khóa rồi, áo sơ mi cũng đang thiếu, thỉnh thoảng anh phải đến trại chăn nuôi, áo sơ mi mau hỏng lắm, bây giờ ở nhà chỉ còn vài cái thay đổi."

"Thắt lưng khóa kim, lúc đầu em định chọn cho anh khóa tự động, nhưng mà cảm thấy khóa kim trẻ trung hợp với anh hơn." Thấy anh hứng thú, trong lòng Lê Tinh cũng rất vui, đôi mắt cong cong ý cười nói với anh, còn định lấy ra cho anh xem, nhưng đồ để ở ghế sau, cô phải vươn người ra sau mới lấy được, tư thế đó không được đẹp mắt cho lắm, nên chỉ có thể miêu tả đại khái cho anh. "Áo sơ mi thông dụng, kiểu dáng đơn giản, anh mặc trong những dịp trang trọng chắc cũng được, nhưng mà size thì em ước chừng theo số đo của anh Ba em trước khi tăng cân, lát nữa anh thử xem có vừa không, chị bán hàng nói rồi, không vừa thì có thể đổi."

"Anh với anh Ba em dáng người giống nhau, chắc là vừa." Lục Huấn không chút do dự nói, cho dù không vừa anh cũng sẽ không đổi, đây là lần đầu tiên cô chủ động chọn quần áo cho anh, sao anh có thể đổi được.

Nhưng thử thì vẫn có thể thử, mặc thử cho cô xem. Cũng giống như mỗi lần đi cùng cô, cô mặc thử cho anh xem vậy.

Thế là anh lại nói: "Lát nữa chúng ta đến biệt thự cổ, anh sẽ mặc thử, nhưng anh cảm thấy đồ em chọn chắc chắn là vừa."

Niềm vui của Lục Huấn thể hiện rõ trên mặt, khóe mắt đuôi mày đều ánh lên ý cười, trông thật rạng rỡ tràn đầy sức sống.

Khóe môi Lê Tinh cũng cong lên, miệng vẫn nói: "Lần đầu em mua cho anh, cũng không chắc chắn lắm, vẫn nên thử rồi mới biết được."

"Ừm, được." Lục Huấn cong môi gật đầu đáp, chân nhấn ga tăng tốc.

Bách hóa số sáu cách khu nhà tập thể hơi gần, cách biệt thự cổ cũng khoảng cách tương tự, mười phút sau, xe dừng trước cổng sắt của căn biệt thự.

Lê Tinh có chìa khóa cổng sắt, lúc Lục Huấn lấy túi đồ đựng quần áo và thắt lưng mua cho anh trên xe, cô lấy chìa khóa từ trong túi xách ra nắm chặt trong tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-200.html.]

Lần đầu tiên mở cổng căn nhà mình đã nhìn từ nhỏ đến lớn, giờ đây đã thuộc về mình, trong lòng cô dâng lên sự xúc động khó tả, nắm chặt chìa khóa rồi lại nắm chặt hơn, còn quay sang nhìn Lục Huấn hỏi: "Em mở nhé?"

Lục Huấn có thể cảm nhận được sự yêu thích và đặc biệt của cô dành cho căn nhà cổ này, thấy cô nghiêng đầu hỏi, đôi mắt long lanh ánh lên vẻ căng thẳng nho nhỏ, anh khích lệ mỉm cười gật đầu với cô: "Mở đi, về nhà rồi."

Về nhà rồi.

Ngôi nhà của cô, tổ ấm mới của cô.

Lê Tinh nhìn cổng sắt, siết chặt tay, một lát sau cô đưa tay nắm lấy ổ khóa, tay kia cầm chìa khóa nhẹ nhàng vặn một cái mở khoá. Cánh cổng sắt cũ kỹ nặng nề từ từ mở ra, khung cảnh bên trong căn nhà cổ dần hiện ra trước mắt.

Căn nhà cổ chỉ nhìn từ bên ngoài đã rất đẹp rồi, nhưng thực ra vẻ đẹp bên ngoài chỉ hé lộ một phần mười diện mạo hùng vĩ của nó. Trước đây chủ nhà đã hiến tặng căn nhà cổ cho Viện nghiên cứu, người của Viện nghiên cứu rất quý trọng, căn nhà cơ bản được bảo tồn nguyên vẹn như ban đầu, sau khi chủ nhà lấy lại, tuy đã định cư ở Hong Kong nhưng vì đây coi như là nhà tổ, chủ nhà cũng rất yêu quý căn nhà, việc bảo trì chưa bao giờ dừng lại.

Bước vào sân, hai bên tường phủ đầy hoa hồng leo đang nở rộ, một bên là kiểu vườn cảnh, trồng các loại cây cảnh quý hiếm như cây vạn tuế, những cây được trồng từ ngày xưa, giờ đây đã xanh tươi um tùm, cành lá cổ kính thẳng tắp, bóng cây râm mát, tạo cảm giác thâm nghiêm, cổ kính cho sân vườn.

Bên kia là hòn non bộ và hồ nước nhỏ, nước trong hồ là nước dẫn từ nguồn sống, tuy không nuôi cá nhưng lắng tai nghe kỹ vẫn có thể nghe thấy tiếng nước chảy róc rách, bên ngoài hồ nước, cạnh bờ tường trồng hai cây mận, đúng vào mùa hè nên cành lá sum suê.

"Em thấy cái sân này đẹp lắm rồi, không cần sửa sang gì cả, chỉ là có thể do chủ nhà nghĩ không có ai ở nên trong sân cây nhiều hơn hoa, đến lúc đó dọn ra một khoảng nhỏ trồng thêm hoa là được rời, việc này em làm được, lúc đó chuyển từ nhà sang đây một ít là được." Lê Tinh đi dạo quanh sân một vòng, bàn bạc với Lục Huấn.

Lúc cô nói chuyện, đôi mắt như được dát đá quý, sáng long lanh, Lục Huấn đương nhiên nghe theo cô, anh mỉm cười nhìn cô, gật đầu: Được, vậy đến lúc đó không cho họ động vào sân, chỉ cần dựng cho em một cái chòi nghỉ mát bên cạnh, rồi dọn ra một khoảng đất trồng hoa."

"Vào trong xem thử nhé?"

Lục Huấn nắm tay cô dẫn đi về phía cửa chính.

Bên trong này trước đây Lục Huấn đã đến xem rồi, sau khi trả lại nhà cho chủ nhà, vì chủ nhà chuẩn bị định cư ở Hong Kong, trong nhà chỉ còn lại mấy bộ sofa và bàn trà cũ kỹ, nhìn vào là thấy ngay sự rộng lớn và trống trải.

Nhà họ Lê đông người, phòng khách rộng, Lê Tinh cũng thích phòng khách rộng, nhìn vào rất ưng ý, cô cảm thấy gần như không cần sửa sang gì nhiều, chỉ cần biến phòng trà thành phòng bếp là được rồi.

Loading...