Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 217

Cập nhật lúc: 2025-07-01 02:43:59
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lê Tinh càng thêm hài lòng. Cô ngắm nhìn tay mình, cười tươi: "Em cũng thấy rất đẹp!"

Chợt nhớ ra điều gì, cô ngẩng đầu lên hỏi anh: "Nhưng chẳng phải nhẫn cưới phải có một đôi sao? Còn của anh đâu?"

Ớ Hậu Quê

"Có chứ. Nhẫn của anh là kiểu nam, đơn giản hơn, chỉ là một vòng trơn." Vừa nói Lục Huấn vừa lấy chiếc nhẫn nam từ trong túi quần ra. Anh khựng lại một chút, nhìn Lê Tinh: Tinh Tinh, em giúp anh đeo nhé?"

"Được."

Lê Tinh vui vẻ đồng ý, nhận chiếc nhẫn từ tay anh, kéo tay anh qua đeo vào ngón áp út của anh. Đeo xong, cô không vội buông tay, mà áp ngón tay mình nơi có chiếc nhẫn sát vào ngón tay anh. Hai chiếc nhẫn đặt cạnh nhau: một chiếc đính viên kim cương hình trái tim lớn, một chiếc vòng trơn chỉ đính một viên kim cương nhỏ, chúng dường như rất hợp, dán sát vào nhau ánh lên vẻ sáng chói hài hòa.

"Thật đẹp." Lê Tinh cong đôi mày, nhẹ giọng nói.

Lục Huấn cúi đầu nhìn hai bàn tay đan vào nhau, khóe môi cũng nhếch lên một nụ cười. Trong lòng bỗng tràn đầy, cảm giác khó chịu trước đó vì những chuyện xảy ra ở cổng nhà máy cũng tan biến hoàn toàn.

Anh chăm chú nhìn Lê Tinh, khẽ nói: "Tinh Tinh, anh nghe anh Phạm nói nhẫn cưới là để đeo cả đời. Chúng ta đừng tháo ra, luôn đeo được không?"

Lê Tinh gần đây mua không ít trang sức. Nhưng cũng vì mua quá nhiều nên mỗi món cô chỉ đeo được một hai ngày là lại thay cái khác.

Lục Huấn chưa bao giờ ngăn cản, thậm chí đôi khi còn khen trang sức cô chọn rất hợp với trang phục. Nhưng nhẫn cưới thì khác. Anh hy vọng khi cô đã đeo vào thì sẽ không tháo ra nữa, suốt cả đời.

Chính vì câu nói của Phạm Trường Hải mà anh đã đi đặt làm chiếc nhẫn kim cương này.

"Nhẫn cưới thì chắc chắn không tháo rồi." Lê Tinh trả lời ngay không chút do dự, rồi tiếp lời: "Anh cũng không được tháo. Anh xem anh Phạm, chiếc nhẫn trên tay anh ấy chưa từng tháo ra. May mà anh ấy nhắc, nếu không chúng ta kết hôn rồi có khi cũng quên mất nhẫn cưới. Nhưng mà sao anh với anh Phạm lại nói chuyện này?"

Kể từ lần trước Phàm Phàm đến nhà họ Lê, tình hình của cậu bé đã tốt lên. Sau đó, mỗi cuối tuần, Hà Trân đều gọi điện đến hỏi xem Lê Tinh có rảnh không để dẫn Phàm Phàm qua chơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-217.html.]

Hai tháng nay, Lục Huấn bận rộn với hạng mục nhà ở trùm mền, không phải cuối tuần nào anh cũng rảnh để ở bên Lê Tinh.

Nhưng mỗi lần Hà Trân gọi, cô rất ít khi từ chối, thậm chí đôi lúc còn chủ động sang thăm Phàm Phàm.

Gặp gỡ nhiều lần nên mọi người dần thân quen.

Hà Trân biết nhà mới của Lê Tinh và Lục Huấn ở trên đường Hoa Đình, nên cũng mua một căn gần đó. Khi Lê Tinh và Lục Huấn đến biệt thự cổ để dọn dẹp, thỉnh thoảng Hà Trân cũng dẫn Phàm Phàm qua giúp đỡ. Khi tối muộn, họ sẽ cùng ăn tối với nhau.

Những lúc ăn tối, Phạm Trường Hải thường ở nhà tiếp đãi. Qua vài lần trò chuyện, Lục Huấn và Phạm Trường Hải đã quen biết và thân thiết. Phạm Trường Hải biết Lục Huấn đang chuẩn bị hạng mục nhà ở trùm mền. Sau khi tìm lại được Phàm Phàm, tình hình của con trai dần ổn định, anh ta cũng muốn quay lại làm việc.

Nhưng anh ta đã nghỉ tay mấy năm, người dưới quyền giờ đây phần lớn không còn trung thành, nhiều người thậm chí lợi dụng anh ta để tự mở đường riêng.

Dù tiền bạc trong tay Lục Huấn không nhiều bằng anh ta, nhưng nhân lực tại Ninh Thành của anh lại vượt trội. Vì vậy anh ta chủ động tìm đến nói chuyện với Lục Huấn.

Hạng mục nhà ở trùm mền của Lục Huấn gặp phải lực cản không nhỏ. Thường Hùng sau khi biết chuyện Lục Huấn gần như chia đôi lợi nhuận từ vụ phế liệu thép với Kim Bưu, chưa kể hai hợp đồng lớn khác ký kết được ở Thượng Hải), gã như con ch.ó điên quay lại cắn Lục Huấn vì cay cú bị qua mặt.

Nhưng từng bị bắt tạm giam vì hành vi phạm tội trước đó, nên Thường Hùng không dám manh động, huống hồ Lục Huấn giờ đã khác xưa. Công việc làm ăn của Lục Huấn ngày càng phát đạt. Vũ Tiến dẫn người ra Bắc, kết giao với một lão đại trong ngành thép, còn được giới thiệu quen biết thêm nhiều chủ xưởng thép và các nhân vật quan trọng khác. Nhờ vậy, họ có thể thu mua thép phế liệu trực tiếp từ nguồn ở miền Bắc, nắm trong tay cả thị trường thép phế liệu khu vực này.

Về phần Lục Huấn, anh cũng không hề rảnh rỗi. Sau chuyến đi Thượng Hải vừa rồi, anh đã hoàn tất hợp đồng cũ và ký kết hợp đồng mới. Nhờ mối quan hệ với công ty mậu dịch, anh còn mở rộng thêm nhiều kênh hợp tác lâu dài và giành được quyền định giá sản phẩm.

Hiện tại Lục Huấn đã có người, có vốn, có đường đi, hoàn toàn đủ khả năng tự mình làm ăn mà không cần thông qua Ninh Thành. Thường Hùng không thể dùng chiêu trò cũ để đối phó với anh nữa.

Không dùng được thủ đoạn cũ, Thường Hùng chuyển sang cạnh tranh trực diện. Sự nghiệp kinh doanh thép phế liệu của gã đang gặp khó khăn, cũng cần tìm hướng phát triển mới. Biết Lục Huấn đang nhắm đến hạng mục nhà ở trùm mền, gã bám riết không buông, quyết tâm phá bĩnh cho bằng được, dù có phải bồi thường cũng phải khiến Lục Huấn thất bại.

Trong lúc này, Phạm Trường Hải chủ động tìm đến Lục Huấn. Hai người nhanh chóng ăn ý với nhau, chỉ sau vài bữa ăn đã trở nên thân thiết như anh em.

Sau đó trong mỗi bữa ăn, Phạm Trường Hải và Lục Huấn thường bàn chuyện làm ăn, còn Lê Tinh và Hà Trân thì nói về Phàm Phàm. Lê Tinh không hỏi nhiều về chuyện của họ, nghĩ rằng đó chỉ là những vấn đề công việc. Không ngờ họ lại bàn đến những chuyện như nhẫn cưới.

"Bình thường trên bàn ăn chẳng phải toàn nói về hạng mục nhà ở sao? Hóa ra phía sau lại bàn chuyện khác."

Loading...