Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-07-02 02:20:28
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên ngoài trời đã tối hẳn, chỉ còn lại chút ánh sáng trắng mờ trên đường chân trời. Trong phòng vũ đạo, bóng tối cũng dần bao trùm. Những làn khói trắng từ máy băng khô ở góc phòng đã tan hết từ lúc nào, chỉ còn lại những dải lụa trắng hồng vẫn đang nhẹ nhàng bay lượn.

Lê Tinh bị anh hôn đến mức đầu óc mơ màng, cơ thể không biết đã run rẩy bao nhiêu lần. Đôi mắt ngập nước ửng đỏ, ánh nhìn mờ mịt. Khi nhận ra ánh sáng trong phòng đã mờ dần đến mức khó thấy rõ màu của những dải lụa, cô mới lờ mờ nhớ ra rằng mình cần phải về nhà. Cô đẩy người đàn ông đang ôm chặt lấy mình ra, khẽ khàng nói:

"Trễ quá rồi, em phải về thôi."

Người phía trên không hề động đậy, chỉ khẽ mút vào làn da cô lần nữa. Cơ thể Lê Tinh lại run lên, không tự chủ được mà ngả về phía anh, giọng pha chút bực bội: "Không cho nữa đâu, em phải về rồi."

Cô đẩy đầu anh ra, không cho anh tiếp tục "ăn" nữa.

Cuối cùng Lục Huấn cũng chịu ngẩng đầu lên, sau đó lại khẽ dụi vào hõm cổ cô một chốc, hơi thở mới dần trầm ổn lại, liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Quả thật đã rất muộn. Anh còn chưa cầm điện thoại lên xem, không biết gia đình cô có gọi điện tìm cô không. Nếu không nghe máy, có lẽ gia đình cô sẽ tìm đến đây.

"Được, anh đưa em về." Anh cúi xuống khẽ hôn lên má cô, sau đó ôm đầu vai cô bế lên, khàn giọng nói: "Đi thôi."

Vừa nói anh vừa thở dài. Cả buổi chiều lửa không những không tắt, mà còn có cảm giác càng cháy càng mạnh. Thở ra cũng như có lửa, cổ họng khô khốc.

Dừng lại một chút, anh đưa tay lên, những ngón tay thon dài kéo dây áo cho cô, tay kia vòng ra sau lưng định giúp cô. Nhưng cô lại ngăn lại, đẩy anh ra, lườm một cái: "Để em tự làm."

Lê Tinh không dám để anh giúp nữa, lúc nãy chính là, giúp giúp rồi lại dịu dàng dỗ dành "Tinh Tinh, một lát nữa...", toàn là dỗ dành thôi.

Lúc nào cũng một lát nữa, rồi lại một lát nữa, đến tối luôn.

Đôi mắt cô long lanh, đâu phải đang lườm anh, Lục Huấn thấy vậy, hai mắt càng thêm tối, nhưng không đưa tay ra nữa, chỉ cúi đầu nhìn cô hỏi: "Em tự làm có tiện không?"

"Anh nhắm mắt lại!" Trời đã tối, Lê Tinh có chút sốt ruột, thấy anh nhìn chằm chằm, cô không kịp sửa sang quần áo, đưa tay lên che mắt anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-221.html.]

Giọng nói như mèo con tức giận muốn cào lòng người.

Lục Huấn không dám trêu chọc cô nữa, anh giơ hai tay lên làm động tác đầu hàng, ngoan ngoãn nhắm mắt lại: "Được rồi, không nhìn, anh không nhìn."

Mắt anh chớp chớp trong lòng bàn tay cô, hàng mi dài khẽ cọ, Lê Tinh thấy nhột, vội vàng rút tay về sửa sang quần áo.

Sườn xám mặc lên tuy đẹp, nhưng không dễ mặc. Như dây áo, kéo ra thì dễ, cài lại thì khó.

Tay Lê Tinh mềm nhũn, trong lòng lại sốt ruột cứ cài nhầm khuy, mãi mới cài xong. Nhưng cài xong lại phát hiện ra vấn đề mới, khuy cài của sườn xám bị hỏng! Tệ hơn là, quần áo bằng lụa, ngồi hay đứng đều phải cẩn thận, cả buổi chiều đều đã bị nhàu nát.

Thế này làm sao mặc về được? Lê Tinh ngẩn người.

Người gây ra chuyện trên đỉnh đầu cô vẫn còn hỏi: "Xong chưa?"

Lần này anh ngoan ngoãn hẳn, nửa ngày không mở mắt, ngồi ngay ngắn như nhà sư.

Ra vẻ đạo mạo!

"Sao vậy?" Thấy Lê Tinh không trả lời, Lục Huấn không khỏi mở mắt ra, thấy cô đang phụng phịu, ánh mắt theo bản năng nhìn tay cô đang nắm khuy cài, anh khựng lại, nhớ ra chuyện gì đó.

"Hay là thay bộ khác? Hình như lần trước em còn mua hai bộ sườn xám để trong phòng ngủ?"

Lục Huấn ngượng ngùng không thôi, lúc hai người ở bên nhau, anh quen dùng miệng cởi cúc áo của cô, mấy hôm trước cũng đã giúp cô thử quần áo khi mua sắm về.

Nhưng trước đây đều không sao, ngày nào cô cũng đi mua sắm, thay quần áo mới rồi về nhà là chuyện bình thường. Hôm nay thì không được, họ ra ngoài từ chiều, đã nói là đến biệt thự cổ, hiện tại mà thay quần áo rồi về nhà, lại còn muộn như vậy...

Ớ Hậu Quê

"Lát nữa về nhà, nói là lúc tưới hoa bị ướt quần áo?" Do dự một chút, Lục Huấn thử đề nghị.

Loading...