Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 223

Cập nhật lúc: 2025-07-02 02:20:33
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Biệt thự cổ sau khi được sửa sang và lắp đặt nội thất đã trở thành một nơi quen thuộc với Thiên Tứ và Hà Dương. Cả hai đứa coi đó như ngôi nhà thứ hai của mình. Trước đây bọn nhỏ còn định đạp xe đến đó chơi, nhưng gia đình không cho phép.

"Được, lần sau cô sẽ gọi con." Lê Tinh gật đầu, sau đó ngập ngừng chào mọi người trong nhà: "Bố, mẹ, chú Hai..."

"Con về rồi à? Nhanh ngồi xuống ăn cơm đi." Chú hai Lê Vạn Phong lên tiếng trước cả khi bố mẹ cô kịp nói gì.

"Vâng, con ra ngay đây, chú Hai."

Lê Tinh đặt bó hoa hồng lên cái tủ bên cạnh, vừa lúc Lê Hà Dương cầm chén cơm nhìn thấy, liền tò mò hỏi: "Bó hoa này là anh Lục tặng ạ? Anh ấy gọi cô ra ngoài chỉ để tặng hoa thôi sao?"

Câu nói khiến cả bàn ăn dừng lại trong chốc lát. Thẩm Phương Quỳnh liếc nhìn con gái một lượt từ trang phục, tóc tai, đến đôi môi đỏ hơi sưng lên, lập tức hiểu ra vấn đề. Nhưng vì hai người sắp cưới, bà cũng không muốn can thiệp gì.

Thẩm Phương Quỳnh không nói gì, nhưng Lê Vạn Sơn thì không nhịn được. Lúc chiều còn bảo sẽ về sớm, vậy mà cuối cùng lại thành ra thế này. Ông cầm đũa, nhìn Lê Tinh hỏi: "Cậu ấy đưa con đến biệt thự cổ để làm gì nữa? Không phải mọi thứ đã bày trí xong xuôi hết rồi sao? Chuyện tưới hoa cậu ấy không làm được à?"

"Không chỉ là tưới hoa thôi đâu." Lê Tinh hơi ngượng, nhưng nếu không giải thích rõ ràng, sợ rằng bố sẽ có thêm thành kiến về Lục Huấn. Cô bước đến bàn, cố nén sự xấu hổ giơ tay ra trước mặt mọi người: "Anh ấy tặng nhẫn cho con. Ông chủ Phạm có kể ở Hồng Kông, các cặp đôi trước khi kết hôn đều cầu hôn trước. Thế là anh ấy đã sắp xếp mọi thứ ở đó, rồi tặng hoa và nhẫn cho con."

"Cầu hôn? Giống như trong mấy quyển tiểu thuyết mà em hay đọc ấy hả?" Chị dâu Hà Lệ Quyên ở bên cạnh kinh ngạc hỏi. "Cậu ấy lãng mạn thế à?"

Hà Lệ Quyên vốn thích xem phim tỉnh cảm, cũng hay lật qua những cuốn tiểu thuyết của Lê Tinh. Trong nhà họ Lê, ngoài Thẩm Phương Quỳnh từng học qua giáo dục phương Tây, chỉ có chị dâu Cả là hiểu rõ việc cầu hôn. Nghe xong, chị ấy lập tức đứng lên, kéo tay Lê Tinh sang để nhìn chiếc nhẫn, trầm trồ khen ngợi:

"Trời ơi, nhẫn kim cương! Viên lớn thế này chắc đắt lắm! Đẹp quá đi!"

Thẩm Phương Quỳnh không lên tiếng nhưng trong lòng rất hài lòng với việc làm này của Lục Huấn. Bà liếc nhìn chiếc nhẫn con gái đang đeo, rồi thong thả múc chén chè ngọt để ăn.

Mấy người phụ nữ trên bàn ai cũng tỏ ra cực kỳ ưng ý với Lục Huấn. Còn đám đàn ông, dù có ý kiến gì cũng không tiện nói. Dù sao thì đám cưới đã cận kề, nhiều chuyện cũng đành mắt nhắm mắt mở cho qua.

Ớ Hậu Quê

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-223.html.]

Lê Vạn Sơn cuối cùng chỉ thở dài, nhắc nhở: "Các con sắp cưới rồi, theo lệ cũ, trước hôn lễ tốt nhất đừng gặp nhau nhiều. Những ngày tới cố gắng nhịn một chút, nếu có gặp thì đừng để đến tối thế này, người ngoài nhìn vào không hay."

Lê Tinh vốn không bao giờ phản bác lời bố trước mặt đông người. Huống hồ, lời ông nói cũng có lý, cô liền ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng, con biết rồi ạ."

Mấy ngày sau, Lê Tinh thực sự ít gặp Lục Huấn hơn. Đầu tiên là do anh phải đi Thượng Hải công tác hai ngày. Sau đó, cháu trai Lê Hà Niên đang học ở học viện Điện Ảnh cũng trở về để chuẩn bị cho đám cưới của cô. Ngay ngày hôm sau, anh ba Lê Thừa cũng về nhà.

Hai người này vừa về, thời gian của Lê Tinh gần như bị chiếm trọn. Cô chẳng còn một phút nào rảnh để gặp Lục Huấn.

Lê Hà Niên từ nhỏ đã có khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu, tính tình lại không nghịch ngợm như Thiên Tứ. Cậu rất biết cách làm nũng, là người giỏi nhất trong nhà về khoản tranh giành sự yêu chiều. Nhưng thay vì tranh giành với bố mẹ, cậu lại chỉ giành tình thương từ cô Út.

Vừa về đến nhà, cậu đã dính chặt lấy Lê Tinh. Cô đi đâu, cậu theo đó. Lê Tinh cầm chén, cậu lấy đũa. Cô ngồi xem tivi, cậu ngồi bên cạnh quạt mát. Khi cô ra ngoài, cậu lập tức đi theo giúp cô xách túi.

Lâu ngày không gặp cháu trai lớn, Lê Tinh cũng chiều chuộng cậu hơn. Cô thậm chí xin nghỉ phép để dành cả ngày đi đây đó cùng cậu, khi thì đi lấy cảm hứng, khi thì đi ngắm cảnh.

Khi Lê Thừa trở về, ba cô chú cháu càng thêm náo nhiệt. Lê Thừa mượn được một chiếc xe Jeep, ngày nào cũng lái xe đưa hai cô cháu đi khắp thành phố.

Lục Huấn lúc này đang bận rộn với việc chuẩn bị hôn lễ, còn phải lo phát thiệp mời các kiểu, khó khăn lắm mới dành chút thời gian gọi điện cho Lê Tinh. Điện thoại gọi đến nhà họ Lê, người bắt máy luôn luôn là Lê Hà Niên với khuôn mặt tươi cười: "Dượng Út hả, chú tìm cô Út ạ? Cô ấy đang tắm trên lầu, hôm nay? Hôm nay e là không được rồi, chúng con đã hẹn với chú Ba đi dạo chơi ở phía Đông, con đi sưu tầm phong tục, lần này con mang theo nhiều phim lắm, để chụp ảnh cho cô Út, cô ấy rất thích con chụp ảnh cho. Con khó khăn lắm mới về được một chuyến, mấy ngày nay con mượn cô Út dùng một chút, cảm ơn dượng Út thông cảm nhé, đến lúc đó con sẽ rửa thêm một bộ ảnh tặng dượng."

Lời nói tuy nhanh nhưng ôn hòa lễ phép, không chê vào đâu được.

Lục Huấn từ khi đi công tác Thượng Hải về vẫn chưa gặp được Lê Tinh, đến nhà tìm người thì không thấy, nghe nói là đi chơi với cháu trai lớn, thỉnh thoảng gọi điện được thì chưa nói được hai câu, bên kia Lê Hà Niên lại tìm cô có việc nên vội vàng cúp máy. Hôm nay anh cố tình chọn sáng sớm gọi điện, không ngờ lại chạm phải cây đinh mềm.

Nhìn điện thoại đã cúp máy, trên mặt Lục Huấn lộ vẻ bất đắc dĩ. Trước đây anh từng nghe Lê Tinh nhắc đến người cháu trai lớn này, đủ lời khen ngợi, nào là nghe lời, ngoan ngoãn... Nhưng chỉ qua một cuộc điện thoại, anh đã nhận ra người cháu trai này chỉ ngoan với cô Út của cậu, còn với người khác, tất cả đều là giả tạo.

Có người cháu trai này ở đây, anh đoán trước khi cưới chắc khó mà gặp được cô ấy.

Ngón tay thon dài gõ nhẹ hai cái lên điện thoại, Lục Huấn quay đầu nhìn tờ lịch trên tường, ngày 8 tháng 10, còn ba ngày nữa...

Loading...