Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 231

Cập nhật lúc: 2025-07-02 02:25:50
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hai bức nào?" Lê Hà Niên lập tức hỏi Lục Huấn.

"Bức cổ và cánh tay." Lục Huấn chỉ vào những bức ảnh: "Hai bức đó chỉ lộ ra một phần, bức nào cũng rất giống nhau, dượng dựa vào độ sáng tối của phông nền mà con đưa ra để suy luận. Nếu dượng đoán không nhầm, những bức ảnh này là con cắt ra từ những bức ảnh chụp mấy ngày nay. Mấy hôm trước trời âm u hay mưa, nên độ sáng tối của mười bức ảnh này có sự khác biệt so với những bức con chuẩn bị."

"Còn có thể như vậy nữa á?"

Lời Lục Huấn vừa dứt, Lê Hà Dương cùng mấy anh em họ Thẩm và họ Phó đồng thời kinh ngạc. Lê Hà Dương không nhịn được, cầm lấy những bức ảnh từ tay anh trai, so sánh kỹ với những bức đã được chọn lọc, phát hiện quả thực là như vậy, nếu tìm theo góc độ này thì tìm phát nào trúng phát nấy.

"Anh Hà Niên, dấu hiệu anh làm là cái này ư?" Một người em họ Thẩm nhìn những bức ảnh trong tay Lê Hà Dương, không nhịn được hỏi Lê Hà Niên.

Vẻ mặt Lê Hà Niên phức tạp, đây không phải là dấu hiệu cậu làm, nhưng quả thực là một cách để tìm ra những bức ảnh.

Cậu học đạo diễn, lại có sở thích chụp ảnh, chuyên ngành phụ ở trường cũng đã học qua, cậu rất nhạy cảm với độ sáng tối xa gần của ảnh, không ngờ Lục Huấn, một người ngoài nghề, vậy mà cũng phát hiện ra.

Chẳng trách chú Ba gật đầu đồng ý.

Người này quả thực không tầm thường, cũng coi như là hiểu và coi trọng cô Út. Ngũ quan của cô Út đúng là rõ ràng, xinh đẹp tinh xảo, nhưng những bức ảnh cậu chọn có độ tương đồng rất cao, nếu không cẩn thận sẽ không phát hiện ra sự khác biệt.

"Lấy khăn mặt cho dượng Út."

Lê Hà Niên đột nhiên quay sang nói với Lê Hà Dương, rồi nhìn Lục Huấn với nụ cười ôn hòa: "Dượng Út thật tinh mắt, Hà Niên bái phục. Cô Út con rất tốt, mong dượng hãy yêu thương cô ấy. Chúc hai cô dượng tân hôn hạnh phúc, bách niên hảo hợp, vĩnh kết đồng tâm!"

"Cảm ơn Hà Niên, dượng sẽ làm vậy." Lục Huấn cười đáp lại Lê Hà Niên.

Lê Hà Dương trước mặt nhiều người như vậy vẫn nể mặt anh trai, cậu nhanh chóng đưa những bức ảnh trong tay cho một người em họ, sau đó chạy vào trong lấy nước nóng và khăn mới đã chuẩn bị sẵn, tự tay vắt khô rồi đưa cho Lục Huấn.

"Dượng Út, lau mặt đi ạ." Lục Huấn đã vượt qua ải, thái độ của Lê Hà Dương rất tốt, gương mặt đen gầy của cậu nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng bóng.

Lục Huấn nói lời cảm ơn, đưa tay nhận lấy khăn, rồi đưa lì xì cho Lê Hà Dương: "Giúp dượng phát lì xì cho mọi người nhé."

"Được rồi! Cảm ơn dượng Út, chú rể phát tài!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-231.html.]

Lần này, Lê Hà Dương không từ chối nữa, nhận lấy xấp bao lì xì, quay sang cười lớn với đám anh em họ: "Anh em ơi, chia bao lì xì nào!"

Ai cũng vui mừng khi được chia bao lì xì. Cầm trên tay cảm nhận độ dày, có người tò mò lén mở ra xem, lập tức cười toe toét. Tất cả cùng hô theo Lê Hà Dương: "Cảm ơn dượng Út, chú rể phát tài!"

"Haha, đám nhóc này thật hăng hái!"

Nhận lấy khăn mặt nóng lau mặt, xem như đã vượt qua ải của mấy đứa cháu, trong lòng Thuận Tử thở phào nhẹ nhõm, trên mặt nở nụ cười. Phạm Trường Hải cũng cười nói: "Quả thật, gia đình này thật hưng thịnh!"

"Được rồi! Tiếp theo vào nhà đón cô dâu thôi!"

Để khuấy động không khí, thấy Lục Huấn vừa lau mồ hôi trên mặt và sau gáy vừa đi vào sân, Thuận Tử liền cao giọng hô to, đồng thời ra hiệu cho mọi người đi theo.

Nhóm thanh niên nhận được bao lì xì cũng đi theo, nhưng lần này họ chỉ là đi góp vui.

Vào đến sân, Lê Chí Quốc, Lê Chí Quân và Lê Thừa đã chờ sẵn, những vị khách đến sớm cũng đã an vị. Trong nhà chính, cậu Cả của Lê Tinh, ông cụ Hà, Thẩm Phương Quỳnh, một số lãnh đạo cấp trên của Lê Vạn Sơn, cùng vài phó giám đốc chủ nhiệm nhà máy sợi cũng đã ngồi vào chỗ.

Nhân viên của nhà hàng liên tục ra vào giữa sân trước, sân sau và nhà bếp, các món ăn đã chuẩn bị xong, chỉ chờ Lục Huấn đón dâu xong là có thể khai tiệc.

"Anh cả, anh hai, anh ba."

Lục Huấn chào hỏi trước, Thuận Tử nhanh nhẹn đưa bao lì xì và t.h.u.ố.c lá đã chuẩn bị sẵn: "Anh cả, anh hai, anh ba hút thuốc."

Đối với t.h.u.ố.c lá của đoàn đón dâu, Lê Chí Quốc, Lê Chí Quân và Lê Thừa đều nể mặt nhận lấy, nhưng nhận thuốc không có nghĩa là sẽ ngay lập tức nhường đường.

Hôm nay Lê Thừa vẫn mặc quân phục, cao lớn vạm vỡ, khí thế bức người. Anh ấy nhận lấy bao lì xì và t.h.u.ố.c lá xong đút vào túi, nhướng mày nhìn Lục Huấn: "So tay một chút nhé?"

Lê Chí Quốc và Lê Chí Quân đã đến tuổi không còn thích hợp để đấu với em rể nữa, ải của Lê Thừa là ải cuối cùng trước khi lên tầng hai, cũng là ải khó nhằn nhất.

Thời còn trong quân ngũ, Lục Huấn đã nhiều lần giành giải quán quân võ thuật, Lê Thừa cũng không kém cạnh, những năm trước anh ấy luôn là binh vương, hiện tại do chức vụ đã lên cao nên không còn tham gia nữa, nhưng sức mạnh thì không hề giảm sút.

Ngược lại, Lục Huấn đã xuất ngũ nhiều năm, tuy hàng ngày vẫn duy trì tập luyện nhưng so với cường độ huấn luyện trong quân đội thì vẫn có sự khác biệt. Nhưng Lục Huấn không từ chối, anh thoải mái nhận lời: "Được, vậy xin anh Ba chỉ giáo."

"Wow, so tay à? Để con bê bàn!" Vừa nghe Lục Huấn đồng ý, một cậu em họ thích náo nhiệt nhất nhà họ Thẩm liền kêu lên, chạy ra bê một cái bàn đến, Lê Hà Dương muốn giúp cũng không kịp.

Loading...