Lục Huấn trịnh trọng gật đầu: "Mẹ yên tâm, con sẽ đối xử tốt với Tinh Tinh, không để em ấy phải chịu bất cứ uỷ khuất nào."
Lục Huấn lại quay sang cam đoan với Lê Vạn Sơn, Lê Chí Quốc, Lê Chí Quân và những người khác, để họ giám sát anh bất cứ lúc nào.
Lê Vạn Sơn luôn nghiêm nghị nhưng hôm nay trong mắt cũng có tia m.á.u đỏ. Đối mặt với lời hứa của con rể, ông chỉ nói một câu: "Nhớ kỹ những lời con nói hôm nay."
Tạm biệt người nhà xong, Lê Thừa, Lê Hà Niên, Lê Hà Dương và Thiên Tứ, với tư cách là anh em trai, cháu trai nhà gái đi đưa dâu, lên chiếc xe đi sau xe hoa. Xe hoa dẫn đầu rời khỏi nhà họ Lê.
Lúc này mới hơn một giờ chiều, theo giờ lành làm lễ bái đường bên biệt thự cổ là hơn ba giờ chiều. Sau khi hoàn thành các nghi thức bái đường, dâng trà, cô dâu lên lầu thay một bộ quần áo khác xuống thì vừa đúng lúc bắt đầu bữa tiệc và mời rượu.
Từ nhà họ Lê đến biệt thự cổ chỉ mất năm sáu phút, thời gian này hơi sớm, đến đó cũng chỉ là những cuộc gặp gỡ xã giao không cần thiết. Lục Huấn biết Lê Tinh không thích những buổi giao tiếp xã giao, anh đã sớm dự định lúc cưới sẽ cho xe hoa cùng đoàn xe chở của hồi môn đi vòng quanh thành phố một vòng để g.i.ế.c thời gian.
Sau đó, nghe Lê Hà Niên nói Lê Tinh thích chụp ảnh kỷ niệm, anh liền mời một thợ chụp ảnh ở tiệm ảnh đến đi theo xe. Xe hoa vẫn đi vòng quanh thành phố, cứ mỗi khi đi qua một địa điểm có phong cảnh đẹp là họ lại dừng lại chụp ảnh.
Không chỉ chụp anh và Lê Tinh, mà còn kéo Lê Thừa, Lê Hà Niên và những người khác chụp cùng.
Ban đầu, Lê Tinh còn hơi buồn khi chia tay bố mẹ, nhưng có anh Ba và các cháu đi cùng, lại nghĩ đến biệt thự cổ và nhà bố mẹ chỉ cách nhau hai con phố, đi bộ mười phút là đến, Lê Hà Dương và Thiên Tứ thậm chí có thể sáng tối chạy qua chạy lại chơi, cô dần nguôi ngoai, vui vẻ chụp ảnh cùng Lục Huấn khắp nơi.
Trước đây họ đến tiệm chụp ảnh nhưng chưa từng chụp ảnh cô mặc váy cưới, hôm nay coi như là bổ sung.
Chụp ảnh ở vài nơi, ngắm cảnh xong, xe chạy về phía biệt thự cổ.
Bên biệt thự cổ buổi trưa có mở một bữa tiệc nhỏ. Họ hàng nhà họ Lục tuy không đông bằng nhà họ Lê, nhưng cũng không ít. Thêm vào đó, Lục Huấn liên tiếp làm ăn phát đạt với vài vụ buôn bán thép phế liệu lớn, lại còn nhận thầu dự án khu nhà ở trùm mền, hiện giờ đã có chút danh tiếng ở Ninh Thành, nhiều người muốn kết giao với anh. Nghe tin anh kết hôn, mọi người đều tìm cách dò hỏi, bạn bè giới thiệu bạn bè, cũng có gần bốn mươi bàn tiệc.
Ông cụ Lục và Vũ Tiến từ sáng sớm đã bận rộn tiếp khách cho đến tận bây giờ vẫn chưa ngừng nghỉ. Khi xe hoa rải pháo hoa chạy đến biệt thự cổ, trong ngoài biệt thự đều đã chật kín khách khứa, Lục Kim Xảo đang dẫn con dâu Cố Như giúp đỡ bày biện kẹo bánh, điểm tâm trên các bàn. Nghe thấy tiếng pháo, Lục Kim Xảo kích động hơn ai hết, trên tay còn đang cầm một đĩa kẹo, cũng mặc kệ, tiện tay đặt lên bàn bên cạnh rồi gọi vọng vào trong cho Hách Lệ Hoa:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-238.html.]
"Hách Lệ Hoa, chị đâu rồi? Cô dâu đến rồi, bao tải chuẩn bị đâu? Mau lấy ra đón cô dâu nào!"
Hách Lệ Hoa ở bên trong đang dặn dò Lục Hân và Lục Cẩn về việc phát t.h.u.ố.c lá và quà tặng khi bữa tiệc tối bắt đầu, nghe thấy Lục Kim Xảo gọi, lại nghe thấy tiếng pháo nổ bên ngoài, bà ta liền đáp vọng ra: "Tôi đây!", rồi vội vàng giục con gái, con trai: "Nhanh lên, mang bao tải, s.ú.n.g b.ắ.n hoa, pháo hoa ra ngoài, đừng để xảy ra sơ suất gì. Anh con mấy hôm trước đã dặn dò bao nhiêu lần rồi."
"Con biết rồi, mẹ." Lục Hân đương nhiên biết anh trai Lục Huấn coi trọng hôn lễ này như thế nào. Người ít khi về nhà họ Lục như anh, tháng này vì chuyện hôn lễ mà gần như ngày nào cũng về, người xưa nay ít nói mà lần này lại nhắc đi nhắc lại mọi việc.
Hơn nữa hôm dạm ngõ, họ đã gặp chị dâu, cũng biết vì sao anh trai lại coi trọng đến vậy. Xinh đẹp như tiên nữ, gia thế lại tốt, ai mà không thích chứ.
Theo Lục Hân, nếu anh trai cô bây giờ vẫn còn làm việc ở công ty thủy sản thì căn bản không thể cưới được người chị dâu như vậy.
Nghe thấy tiếng pháo bên ngoài ngày càng rộn ràng, Lục Hân không dám chậm trễ, ôm đồ đã chuẩn bị sẵn chạy ra ngoài. Bên kia, Cố Như cũng bị Lục Kim Xảo kéo theo, mang mấy bao tải và hai thùng pháo hoa ra cửa.
Tuy nhiên, những bao tải mà họ chuẩn bị đã không được dùng đến. Tiếng pháo nổ vang, pháo hoa rực rỡ, Cát Cát là hoa đồng hôm nay, vừa đưa hoa cho Lê Tinh xong, Lục Huấn liền bế ngang cô lên bước vào lễ đường.
Trong lễ đường được trang trí đầy chữ hỷ màu đỏ, kết đầy ruy băng đỏ và bóng bay đỏ, ông cụ Lục, bố Lục, Hách Lệ Hoa và những người khác đã chờ sẵn từ lâu.
Chơi vài trò chơi nhỏ trước khi bái đường, sau đó người dẫn chương trình của nhà hàng hát bài chúc mừng, rồi tiến hành nghi thức bái đường.
Lê Tinh lần lượt dâng trà cho ông cụ Lục, bố Lục và Hách Lệ Hoa, nhận được ba bao lì xì dày cộp, sau đó làm động tác tượng trưng cho Cát Cát giúp đỡ kéo váy cưới bước qua mấy bao tải, Lục Huấn lại bế cô lên phòng tân hôn của họ trên tầng hai.
Thuận Tử dẫn theo hai người đi phía sau, bảo vệ chiếc két sắt đựng của hồi môn quý giá nhất của Lê Tinh lên tầng. Lục Kim Xảo nhìn chằm chằm vào chiếc két sắt cao gần bằng nửa người, đảo mắt, nhỏ giọng thì thầm với con dâu Cố Như bên cạnh: "Thấy chưa, trong đó toàn là của hồi môn của Tinh Tinh, bộ trang sức bằng hồng ngọc mà nhà họ Hà cho hồi môn, rất đắt rất đắt đó, ở trong đó đó."