Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 239

Cập nhật lúc: 2025-07-02 03:22:58
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Người ta còn cho một căn nhà mặt tiền trên đường Trung Sơn, bây giờ cho thuê cũng thu được không ít tiền đâu. Chưa hết, mẹ nghe ông ngoại con nhắc đến, Tinh Tinh lần này kết hôn, người cậu Cả làm tư lệnh quân khu của con bé, còn có người dì Hai trước đây làm phó bí thư thành phố ở Thượng Hải cũng đến, nghe nói có cho của hồi môn, không biết là gì, nhưng nhà họ Thẩm trước đây là gia đình danh giá, chắc chắn không phải là đồ tầm thường."

"Trời ạ, Tam Xuyến lần này thật sự là phất lên rồi, cưới được một cô vợ lợi hại!" Lục Kim Xảo vừa nói, giọng điệu bỗng có chút chua chát.

Cố Như nghe mà nghẹn lời. Bà mẹ chồng này của cô, nói là có lòng dạ xấu xa thì không đến mức đó, nhưng lại có đủ thứ tật xấu, ghen ăn tức ở, lắm chuyện, miệng lúc nào cũng lải nhải không ngừng.

Từ hồi bà ấy đến nhà họ Lê, về nhà là ngày nào cũng nhắc đến chuyện tấm chi phiếu mười vạn tệ, đau lòng như thể mười vạn tệ đó là của mình, cứ ôi ôi, úi úi mãi không thôi. Sau đó, đến ngày đính hôn, bà ấy nhìn thấy cảnh Lục Huấn đưa sính lễ như không tiếc tiền, về nhà lại nói bà nhìn nhầm rồi, không ngờ Lục Huấn lại giàu có như vậy, lại còn rộng rãi, sau đó càng lải nhải chuyện mười vạn tệ không ngừng nghỉ.

Chắc là bị bà ấy lải nhải đến phát bực, ông cụ mới tiết lộ cho bà ấy biết về số sính lễ mà nhà họ Hà đưa lần này. Kết quả là cơn "nghiện" mười vạn tệ vừa qua, bệnh ghen ăn tức ở của bà ấy lại nổi lên.

"Đi, chúng ta lên lầu, mẹ dẫn con đi gặp em dâu của con. Trước đây mẹ đã nhắc đến con với con bé rồi, nó cũng tò mò về con đó."

Lục Kim Xảo thấy mọi người đã lên lầu, tò mò ngó nghiêng, rồi như nhớ ra điều gì, bà ta quay người kéo Cố Như đi lên lầu, vừa đi vừa nói: "Mẹ nói cho con biết, Tinh Tinh quen biết rộng, con làm quen với nó thì có lợi cho con..."

"Mẹ, mẹ nói vậy thì chúng ta đừng đi nữa!" Cố Như xụ mặt xuống, ban đầu cô không có ý kiến gì về việc đi gặp mặt.

Cô từng nghe Lộ Phóng nhắc đến cô gái mà Lục Huấn thích, biết chuyện Lê Tinh đã làm ở toà nhà bách hoá số một hôm đó. Thật lòng mà nói, cô rất khâm phục. Cô đến đây từ mấy chục năm sau, lăn lộn ngoài xã hội nhiều năm, tuy tâm địa không đến mức ích kỷ, nhưng để cô làm được như vậy với một đứa trẻ chỉ mới gặp một lần, cô không làm được.

Nếu là cô, trước khi đứa trẻ bị bắt cóc, cô đã gọi điện báo cảnh sát cũng coi như đã hết lòng rồi, hoàn toàn không cảm thấy áy náy. Nhưng sự nhiệt tình, lương thiện là bản tính của đa số người dân thời đại này. Lê Tinh, cô gái sinh ra và lớn lên trong thời đại này, hành động của cô ấy lại càng phù hợp với phẩm chất mà con người thời đại này nên có, chỉ là cô ấy thuần khiết hơn mà thôi.

Người nhà họ Hà biết ơn cô ấy là chuyện phải lẽ, dù sao nếu không có cô ấy thì đứa con trai duy nhất của nhà họ chắc chắn không sống nổi. Đứa con trai nối dõi tông đường ba đời vất vả lắm mới sinh ra, nếu không tìm thấy thì hậu quả sẽ như thế nào, gần như không cần phải nghĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-239.html.]

Cô có ấn tượng rất tốt với Lê Tinh, nghe thấy sự toan tính trong lời nói của Lục Kim Xảo, liền không chịu được. Tuy cách làm việc của Cố Như không phải lúc nào cũng quang minh lỗi lạc, nhưng cũng không đến mức tính kế cả một cô gái lương thiện, chưa đến mức đó.

Cô có nhiều kinh nghiệm từ kiếp trước, lại càng hiểu rõ sự phát triển của mấy chục năm sau, cô không cần dùng đến những thủ đoạn tính toán đó cũng có thể có một con đường rộng mở.

Hơn nữa còn có Lục Huấn ở đó, người được mệnh danh là "sói thép" ở bên ngoài, anh ấy yêu thương cô vợ này như vậy, sao có thể cho phép người khác tính kế?

Chỉ sợ chưa kịp chạm vào đã bị xử lý rồi.

Xưởng của cô bây giờ chỉ là một xưởng nhỏ, không chịu nổi sóng gió.

"Chị dâu họ rất tốt, mẹ tốt nhất là nên cẩn thận lời nói, lát nữa anh họ Huấn mà nghe thấy thì sẽ tức giận đó. Mẹ biết anh họ Huấn bây giờ không dễ chọc đâu."

"Mẹ cũng có nói gì đâu, chỉ muốn giới thiệu hai đứa quen biết nhau thôi mà." Cố Như đột nhiên nổi giận, Lục Kim Xảo có chút không vui, nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm nghị của Cố Như, lại nghe cô ta nhắc đến Lục Huấn, người mà bà ta ngày càng không nhìn thấu và không dám chọc giận, bà ta liền tỏ ra ủ rũ, ủy khuất nói.

"Vậy con có đi không? Lần trước mẹ còn nói với Lê Tinh, sẽ giới thiệu hai đứa quen biết nhau. Con cứ làm bộ miễn cưỡng như vậy, lát nữa người ta lại tưởng con có ý kiến gì với nó."

Cố Như hít sâu một hơi, nhìn Lục Kim Xảo: "Bây giờ không đi được. Lúc nãy anh họ Huấn đã nói rồi, trên lầu đồ đạc nhiều, anh ấy đã sắp xếp một người ở trên đó trông coi, khách khứa bên dưới hạn chế lên lầu, chúng ta muốn lên cũng không lên được đâu. Lát nữa lúc mời rượu thì làm quen cũng được."

"Nó nói là khách khứa, chứ có phải người nhà đâu."

Lục Kim Xảo bĩu môi, nhưng nhìn thấy vẻ mặt của Cố Như, lại nhớ đến việc hiện giờ trong nhà Cố Như kiếm tiền giỏi nhất, đồ đạc của bà ta ta đều là do con dâu này mua, bà không dám chọc giận thần tài, bèn nói: "Biết rồi."

Lục Kim Xảo cảm thấy mình làm mẹ chồng thật sự rất ấm ức, còn phải nhìn sắc mặt con dâu, không biết Hách Lệ Hoa và Tinh Tinh sau này sẽ ở chung như thế nào, mong là đừng sống tốt hơn bà ta mới được.

Loading...