Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 242

Cập nhật lúc: 2025-07-02 03:23:05
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Như cũng đang quan sát Lê Tinh. Lúc nãy ở lễ đường nhìn thoáng qua đã thấy là một người xinh đẹp, giờ lại gần, cô mới hiểu vì sao Lục Huấn lại bỏ ra nhiều tiền và tâm sức như vậy để cưới một cô gái.

Quả thật, cô gái này chỉ cần nhìn một cái là thấy rất dễ mến, trong sáng, thuần khiết, lại đoan trang phóng khoáng. Là cô gái xuất thân từ gia đình gia giáo, không hề có chút kiêu căng ngạo mạn nào.

Càng nhìn càng thấy đẹp, cô thay bộ váy cưới trắng, mặc vào một chiếc sườn xám màu đỏ thêu hoa văn trăm con bướm đậu trên cành, chất liệu lụa bóng nhẹ ôm sát thân hình thon thả, làn da trắng nõn nà như có ánh tuyết phủ lên, gương mặt càng thêm thanh tú, xinh đẹp như ngọc. Nếu là đàn ông, cô cũng muốn cưới một cô gái như vậy.

Trong lòng có thiện cảm, Cố Như đứng dậy cười nói: "Chào Tinh Tinh, lại đây ngồi đi. Bọn tôi không đợi cô, đã ăn trước rồi."

Vừa nói Cố Như vừa kéo ghế bên cạnh ra cho Lê Tinh.

"Cảm ơn." Lê Tinh ngồi xuống, trả lời câu nói lúc nãy của Cố Như: "Chúng tôi đi mời rượu, không cần đợi đâu."

Hách Lệ Hoa đang trò chuyện với khách khứa, nhìn thấy Lục Kim Xảo nhanh tay hơn bà ta kéo Lê Tinh về phía mình, trong lòng bà ta tức muốn chết, nhưng vẫn không chấp nhặt với Lục Kim Xảo, chỉ bảo Lục Hân đi lấy cơm cho Lê Tinh, rồi giới thiệu những người khác trên bàn cho cô. Lê Tinh đều mỉm cười chào hỏi từng người.

Ai nhìn thấy Lê Tinh cũng đều khen cô xinh đẹp, khiến cô có chút ngại ngùng.

Chưa ăn hết chén cơm, bên ngoài đã có khách ăn xong ra về, ông cụ Lục và Lục Huấn lại bận rộn tiễn khách. Sau khi khách khứa gần như đã về hết, Lê Thừa, Lê Hà Niên, Lê Hà Dương và Thiên Tứ cũng phải đi.

Lê Tinh biết vì để cô không buồn bã như lần trước, Lê Thừa đã đặc biệt mua vé máy bay lúc sáu giờ sáng mai, Lê Hà Niên đi cùng anh ấy. Sau lần này, sớm nhất là đến Tết mọi người mới có thể gặp lại, nếu Lê Thừa không thu xếp được công việc vào dịp Tết thì có lẽ phải đợi đến sang năm.

Lê Tinh không nỡ, nhưng cô đã trưởng thành, đã kết hôn, phải học cách chấp nhận chia ly. Cũng giống như mẹ cô, dì Hai và cậu Cả, cả đời gặp nhau không bao nhiêu lần, đến nay họ đã già, ai mà biết được lần gặp sau, hay lần sau nữa, có phải là chia ly vĩnh viễn không.

Cô biết rõ trong lòng nhưng khi nhìn bóng dáng của Lê Thừa và Hà Niên khuất dần trong màn đêm, không kìm được mà đầu mũi cay cay.

Lục Huấn đứng bên cạnh thấy cô buồn, không nỡ để cô tự chịu đựng, bèn ôm lấy cô an ủi. Đợi cô trấn tĩnh lại, hai người trở lại phòng khách, lúc này đã là chín giờ tối, khách khứa đã ra hết, nhân viên nhà hàng cũng gần như đã dọn dẹp xong bàn ghế.

Ông cụ Lục vì tuổi tác đã cao, cả ngày vất vả mệt mỏi, phải xoa xoa lưng. Lục Huấn nói ông lên phòng nghỉ ngơi, nhưng ông không muốn làm phiền đôi tân lang tân nương, đành từ chối. Chỉ nói vài câu với Lê Tinh rồi muốn về.

Lục Huấn đành phải gọi hai vệ sĩ của Phạm Trường Hải ở lại, một người đưa ông cụ Lục và Lục Kim Xảo về, người còn lại đưa gia đình Vũ Tiến và Thuận Tử về.

Chẳng bao lâu sau, tất cả mọi người đã đi hết, cánh cửa sắt lớn của ngôi biệt thự cổ khép lại, cửa chính phòng khách cũng đóng lại. Ngôi biệt thự lặng yên trở lại, chỉ có ánh đèn trong nhà chiếu sáng những chữ hỷ đỏ tươi dán khắp nơi, tỏa ra một không khí ấm cúng vui vẻ.

Lục Huấn rót một ly trà nóng, vừa uống vừa súc miệng, sau đó ôm Lê Tinh lên lầu vào phòng tân hôn của họ.

Cửa phòng vừa đóng lại, Lục Huấn đã ép cô vào tường, bàn tay to nâng khuôn mặt cô lên, thấp giọng hỏi: "Mệt không?"

Lúc anh hỏi câu này, cả người đè lên cô, chiếc áo đen trước đó đã cởi ra sau khi tiễn khách, hiện giờ anh chỉ mặc một chiếc sơ mi trắng, cà vạt đã bị nới lỏng, hai chiếc cúc cởi ra để lộ cần cổ đỏ ửng cùng yết hầu nhô lên. Hơi thở nóng hổi như ngọn lửa vì uống rượu, cơ thể anh nóng rực áp vào cơ thể Lê Tinh qua chiếc sườn xám lụa mỏng, càng khiến cô nóng dần lên.

Lê Tinh cảm thấy cổ họng hơi thắt lại, môi khô khốc. Cô nhìn vào ánh mắt anh đang nhìn mình, nhẹ nhàng cắn môi, không trả lời câu hỏi của anh mà chỉ hỏi lại: "Không tắm trước sao?"

"Tắm." Lục Huấn nhìn cô đáp lại, nhưng cơ thể vẫn không nhúc nhích. Thực ra không thể nói là không nhúc nhích, bởi vì anh đang áp sát người cô, mặt vùi vào cổ cô, nhẹ nhàng cọ qua tai cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-242.html.]

Hơi thở nóng bỏng không ngừng vuốt ve tai và cổ, khiến cơ thể cô trở nên mềm mại. Cô nắm chặt vạt áo sơ mi của anh, tay hơi dùng sức ép vào eo anh không cho động đậy: "Anh đi trước, hay là em đi?"

Anh không trả lời, đôi môi lướt nhẹ qua vành tai cô, không hôn cũng không cắn, chỉ khiến cơ thể cô mềm nhũn, tim như bị lông vũ ve vuốt, ngứa ngáy khó chịu.

"Anh..."

Lê Tinh cảm thấy không chịu nổi việc anh cứ mơn trớn như vậy, định nói gì đó thì anh đột ngột hỏi một câu: "Mắt kính của anh lấy rồi chưa?"

Lê Tinh ngây ra một lúc, không hiểu sao anh lại hỏi như vậy, mắt kính cô đã lấy về rồi, chỉ là trước đó hai người chưa gặp, cô chưa có cơ hội đưa cho anh: "Đã lấy về rồi, sao vậy?"

"Ở đâu? Có mang theo không?" Lục Huấn không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm hỏi lại.

"Đã mang theo, trong túi xách."

Lê Tinh đi lấy kính mắt rồi để vào túi xách mang theo bên mình. Hôm nay là ngày cưới mình, tối qua cô đã đổi sang túi xách đỏ, lúc chuyển đồ nhìn thấy chiếc kính ấy, bèn nhớ là phải đưa cho anh, nên đã bỏ vào trong túi luôn.

"Túi xách đỏ hôm nay à?" "Ừm,"

Anh hỏi càng lúc càng chi tiết, có vẻ như muốn lấy kính, Lê Tinh không nhịn được liền hỏi: "Sao vậy? Bây giờ anh muốn đeo à? Em lấy cho anh nhé?"

"Không vội." Lục Huấn đột nhiên cười khẽ.

Lê Tinh nghi hoặc nhìn anh, lại nghe anh hỏi: "Em mặc váy cưới trông rất đẹp, mặc cho anh xem lại được không?"

"Bây giờ à?" Lê Tinh kinh ngạc kêu lên. "Ừ, đợi lát nữa."

Lục Huấn làm như lơ đãng đáp lại một tiếng, bàn tay ôm lấy mặt cô nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, nhìn chằm chằm vào cô khàn giọng nói: "Chúng ta thay bộ đồ trên người trước đã." Sau đó ngậm lấy môi cô, nồng nhiệt hôn lên đó.

Suy nghĩ suốt cả ngày, trước đây chỉ mới thử nếm qua hai lần, đôi môi đỏ rực ngọt ngào mềm mại, vị ngọt trong miệng giống như tiên dược, còn quyến rũ hơn cả mấy ly rượu ngớ ngẩn uống vào hôm nay, ngọt ngào như làm say lòng người, khiến người ta không thể dừng lại, vừa mút vào là không kiểm soát nổi sự tham

lam, từng ngụm từng ngụm, từng chút từng chút, vừa mút đã muốn nuốt hết vào bụng.

Một vài ngày không có sự thân mật, bốn cánh môi chạm nhau, ký ức lúc trước bất chợt ùa về, đôi mắt của hai người gặp nhau quấn quýt không rời, theo từng ngụm hôn sâu, đôi môi đỏ thắm tự động mở ra, hôn càng lúc càng cuồng nhiệt.

Lục Huần đã uống quá nhiều rượu vào buổi trưa và tối, hai ly trà nóng uống xuống làm tan đi hơi rượu nặng nề, nhưng mùi rượu vẫn còn, hòa lẫn với hương trà, dường như lại càng làm say lòng người hơn.

Lê Tinh vốn không uống rượu, nhưng say rượu lại rất nặng, cơ thể như bị thiêu đốt, cảm giác nóng bừng lên, bộ sườn xám trên người dường như quá chặt, khiến cô cảm thấy căng thẳng. Đôi giày cao gót quá cao, đôi chân mềm nhũn không thể đứng vững, không kìm được bèn tựa lưng sát vào cánh cửa phía sau. Tay vốn đang nắm chặt vạt áo sơ mi, không biết từ lúc nào đã nắm lấy hai cánh tay rắn chắc của anh. Cô khẽ ngửa đầu nhận lấy nhiều hơn. Người đàn ông nắm lấy cái gáy trắng như ngọc, cúi đầu l.i.ế.m cắn dọc theo đường cong cần cổ.

Hai chân Lê Tinh mềm nhũn, toàn thân như bị điện giật, cô trượt xuống cánh cửa nhưng bị đôi chân dài của anh chặn lại. Anh dùng lực siết chặt vòng eo nhỏ nhắn của cô, ôm lấy cơ thể cô ngồi lên đùi anh, tiếp tục siết chặt gáy cô, mải mê hôn.

Trong phòng chỉ có một ngọn đèn ấm áp, không sáng lắm, nhưng đủ để chiếu sáng căn phòng tràn ngập màu đỏ cùng hai người trước cửa.

Không biết từ lúc nào, người đàn ông đang quấn quýt bên tai và cổ người phụ nữ, lại cúi đầu cắn lấy những chiếc cúc tinh xảo trên chiếc sườn xám đỏ thẫm.

Loading...