Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 250

Cập nhật lúc: 2025-07-02 03:33:08
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tối qua cô đứng không vững, anh đã giúp cô, anh còn rất thích làm việc đó.

Nghe anh hỏi, Lê Tinh cũng nhớ lại chuyện tối qua, cúi đầu nhìn bộ váy lụa trắng mỏng đang mặc, mặt lại đỏ lên. Cô lắc đầu từ chối: "Em tự làm được."

"Anh nói là bữa sáng xong rồi đúng không? Anh xuống trước chờ em, em sẽ xuống ngay."

"Được, vậy anh xuống đợi em dưới nhà."

Lục Huấn vốn định đưa đồ trong tay cho cô, nhưng không biết cô đang nghĩ gì mà mặt lại ửng đỏ xấu hổ, bèn khẽ cười, gật đầu đồng ý. Nhớ lại tối qua cô không mang dép, anh nhìn qua mép giường rồi đi đến tủ giày lấy đôi dép cho cô, dặn cô vài câu trước khi đi xuống lầu.

Anh đi rồi, Lê Tinh kéo chăn ra bước xuống giường. Đầu ngón chân chạm đất, cảm giác hơi khó chịu ê ẩm, nhưng không đến mức quá nghiêm trọng, hoàn toàn không như trong tiểu thuyết miêu tả là không thể bước nổi.

Ừm, cũng có thể là chưa đến bảy lần?

... Ý thức được mình đang nghĩ gì, Lê Tinh vội đưa tay che mặt, nhanh chóng vào phòng tắm.

Tối qua nhiệt độ giảm, giường cũng coi như lớn, chăn cũng không quấn kín người nên cô không đổ mồ hôi, cũng không cần tắm rửa lại. Sau khi đánh răng rửa mặt xong, cô đứng trước bàn trang điểm soi gương. Ngoại trừ mấy vết mờ trên cổ và xương quai xanh, còn lại sắc mặt cô rất tốt, da dẻ trắng hồng, hai mắt long lanh như chứa cả hồ nước. Tựa như câu nói cô từng đọc trong một cuốn sách về đàn ông và phụ nữ, Lê Tinh nghĩ đến đó lại đỏ mặt.

Sửa soạn xong, cảm thấy gương mặt không có gì để chê, Lục Huấn đang chờ ở dưới nhà, cô cũng không làm gì cầu kỳ. Lấy chai sữa dưỡng mà anh đã để sẵn trên bàn, đơn giản thoa qua, chỉ là chuẩn bị ăn sáng nên không thay đồ cũng được. Nhìn mình trong gương với chiếc váy lụa mỏng, đó là chiếc váy mà anh chuẩn bị, trước đây cũng là anh bảo mua, dường như anh rất thích nó. Cô do dự một chút, lấy lược chải tóc gọn gàng rồi đi xuống lầu.

Dưới nhà, Lục Huấn đã múc xong chén hoành thánh cá viên đặt trên bàn. Tay anh cầm tờ báo sáng nay đọc dở. Nhìn thấy cô đi xuống, bèn gấp báo lại đặt sang một bên, bước tới nắm tay cô dẫn đến bàn ăn:

"Sáng nay em còn ngủ, anh không hỏi mà tự mua cá viên hoành thánh. Sau này em muốn ăn gì cứ nói trước với anh. Anh sẽ ra ngoài mua hoặc tự nấu ở nhà."

Về chuyện nấu nướng, Lê Tinh từng nói cô chỉ biết làm cơm chiên trứng, cà chua xào trứng, mướp xào trứng... tất cả các món liên quan đến trứng xào. Còn lại thì chịu.

Lúc đó nghe xong, Lục Huấn chỉ cười, khiến cô xấu hổ đỏ cả mặt. Lúc đó anh mới nói anh nấu cũng được, khi bận thì ra ngoài ăn, hoặc mua đồ về nhà cô ăn ké.

Lê Tinh vui vẻ nhận lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-250.html.]

Nhưng cô cũng không muốn Lục Huấn tốn quá nhiều công sức nấu nướng cho mình, thỉnh thoảng một bữa thì được, ngày nào cũng bận rộn tiếp khách rồi lại về nhà lo cơm nước cho cô, vừa bận vừa mệt.

Buổi sáng cũng vậy, có thời gian đó ngủ thêm một chút không tốt hơn sao? Hiện tại đồ ăn trong nhà đều mua sẵn.

"Buổi sáng cứ mua ăn ngoài là được rồi, chỗ này cũng gần chỗ bán đồ ăn sáng, sáng anh chạy bộ thì tiện thể mua về luôn, anh biết em thích ăn gì hay không thích ăn gì mà." Lê Tinh ngồi xuống chiếc ghế anh kéo ra, nghĩ ngợi rồi nói tiếp: "Lúc em đi

làm, chúng ta vẫn như trước là ra ngoài ăn sáng, như vậy tiết kiệm thời gian."

"Được, vậy mấy hôm nữa em đi làm rồi thì chúng ta ra ngoài ăn." Lục Huấn luôn chiều theo Lê Tinh, nghe vậy anh cười đáp, rồi lại cầm chén giấm trên bàn thêm cho cô một thìa, cô ăn hoành thánh nhất định phải cho giấm, nói như vậy mới ngon.

Hai người cùng nhau ăn quen rồi, dần dần khẩu vị cũng giống nhau, bây giờ Lục Huấn ăn hoành thánh cũng phải cho giấm.

Hai người cùng ăn sáng ở nhà, thỉnh thoảng trò chuyện đôi câu, yên tĩnh mà ấm áp.

Ăn sáng xong, đồng hồ quả lắc trong phòng khách vừa điểm đúng chín giờ rưỡi.

"Bây giờ mình đi đăng ký kết hôn luôn sao? Vậy... em lên lầu thay quần áo." Lê Tinh đặt đũa xuống, cầm khăn giấy lau miệng, nhớ đến chuyện đăng ký kết hôn mà hai người đã bàn bạc từ trước.

Lục Huấn đứng dậy, lấy hai cái chén chồng lên nhau, nói: "Tùy em, hôm nay anh không có việc gì, nếu em mệt thì nghỉ ngơi thêm chút nữa, chiều chúng ta đi đăng ký cũng được. Nếu bây giờ đi, đăng ký xong chúng ta ra ngoài ăn trưa, chiều chúng ta đi dạo đâu đó, trời lạnh rồi, quần áo mùa thu của em cũng không nhiều, có thể đi mua thêm vài bộ. Sau đó mua thêm ít quà ngày mai về nhà tặng bố mẹ với các anh chị nữa."

Lê Tinh suy nghĩ một chút: "Ai lại đi đăng ký kết hôn vào buổi chiều chứ, đều là buổi sáng, em thì không sao, bây giờ đi thôi."

"Vậy được, vậy chúng ta đi luôn bây giờ."

Lục Huấn đáp lời, liếc mắt thấy tài liệu trên bàn chưa đưa cho cô, anh đặt chén đũa sang một bên, cầm lấy đưa cho cô: "Tinh Tinh, em cầm lấy cái này."

"Đây là gì vậy?" Lê Tinh ngẩn người, đưa tay nhận lấy tập tài liệu, khó hiểu hỏi.

Lục Huấn kéo ghế ngồi sát bên cô, cười nói: "Tối qua không phải đã nói với em rồi sao? Mấy hôm trước anh đã sắp xếp lại số tiền mặt của nhà mình, đều ở trong này, ngoài ra còn có sổ đỏ căn nhà ở phố Dương Liễu, rồi cả hợp đồng cổ phần của trạm thu mua thủy sản, trang trại nuôi trồng, công ty mậu dịch sắt thép, đồ gia dụng, công ty vận tải... mà anh cùng góp vốn với Vũ Tiến."

Loading...