Mười vạn tệ không phải là một số tiền nhỏ, nhưng số nợ mà cô gánh trên vai quá lớn, cuối cùng vẫn rơi vào cảnh tài sản bị đem ra đấu giá, lưu lạc đầu đường xó chợ.
Chỉ là một giấc mơ thôi, vậy mà cô không thể quên được, cứ cảm thấy nó sẽ trở thành sự thật. Cô cố đè nén nỗi bất an trong lòng, nói: "Sau này đời sống mọi người khá giả hơn, xe cộ sản xuất nhiều hơn, dần dần sẽ mất giá, mua thứ này chi bằng mua nhà, điều kiện mọi người tốt hơn rồi, sau này ai cũng muốn đổi nhà to hơn, bây giờ Ninh Thành cũng có nhiều người lao động từ nơi khác đến, họ muốn định cư ở đây thì chắc chắn sẽ mua nhà, nhà cửa sẽ đáng giá hơn xe cộ, khi có việc cần còn có thể bán đi xoay sở."
"Chiếc xe này anh mua rồi thì cứ lái, sau này chúng ta đừng tiêu tiền mua mấy chiếc xe đắt đỏ này nữa, không đáng."
Lục Huấn ngạc nhiên nhìn cô: "Những điều này là do em tự nghĩ ra sao?"
"Hả?" Lê Tinh nhất thời không kịp phản ứng, ngẩn người ra.
Lục Huấn nhắc nhở: "Em nói xe sẽ mất giá, nhà cửa đáng giá."
Nhà cửa thời buổi này tuy khan hiếm, nhưng nhà thương mại xây xong lại không dễ bán, một là mọi người đều chờ nhà máy xây nhà rồi phân nhà, hai là nhiều người cũng không mua nổi, thị trường không tốt, dẫn đến việc đấu giá đất ở trên không thuận lợi, mấy khu đất mà Phạm Trường Hải đấu giá bị bỏ hoang càng gây ra một số ảnh hưởng.
Mọi người đều không xem trọng lĩnh vực này, lúc trước Thường Hùng không chọn lấy đất mới để tranh giành dự án nhà trùm mền với anh cũng là vì gã không xem trọng, cũng không dám mạo hiểm, nhà trùm mền rủi ro tương đối nhỏ hơn.
Xe cộ thì khác, hiện tại nhìn thì thấy xe trên thị trường không nhiều, nhưng một chiếc xe nhập khẩu ai cũng nhờ vả quan hệ để mua, giá lăn bánh đắt đến mức khó tin, người tranh giành vẫn không ít. Xe cộ cũng là một tấm biển quảng cáo của doanh nhân, lúc trước Phạm Trường Hải khuyên anh đổi xe cũng vì lý do này.
Anh có mấy người bạn trước đây buôn bán đồ gia dụng, đều chuyển sang kinh doanh xe cộ, làm ăn về xe nhập khẩu.
"Sao vậy, em nói sai sao?" Lê Tinh không hiểu vì sao , mang theo vài phần mong đợi hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-254.html.]
Lục Huấn lại lắc đầu: "Không sai, xe cộ hiện tại thị trường nước ta còn thiếu hụt rất nhiều, thị trường lớn, doanh nghiệp hợp tác, liên doanh sẽ tăng lên, cái bánh càng lớn, người chia càng nhiều, sau này sản lượng tăng lên, giá giảm xuống là điều tất yếu. Quan trọng nhất là, xe cộ ngày càng được cập nhật, giống như tivi bây giờ vậy, em xem lúc đầu tivi đen trắng một chiếc sáu trăm tệ, bao nhiêu năm trôi qua vẫn là sáu trăm tệ, sau khi tivi màu ra đời, doanh số tivi đen trắng giảm mạnh, còn có xu hướng giảm giá thậm chí bị đào thải, xe chúng ta mua cũng vậy, đời mới ra đời, đời cũ chắc chắn sẽ mất giá, thậm chí không bán được."
"Còn nhà cửa, bây giờ nhiều nhà máy quốc doanh ngay cả tiền lương cơ bản cũng gặp vấn đề, xây nhà tập thể để phân nhà là một việc rất khó khăn, nhưng thứ này là nhu cầu thiết yếu, bây giờ nhà ai mà chẳng có hai đứa con đến tuổi kết hôn? Cuối cùng không muốn mua cũng phải mua."
"Năm nay, một loạt nhà thương mại ở Ninh Thành ra mắt không bán được, nhưng cũng bán được một ít, bên anh Phạm vẫn đang đàm phán với ngân hàng, dự định sẽ tung ra chương trình mua nhà trả góp không cần trả trước, nếu việc này đàm phán xong, lĩnh vực nhà thương mại chắc chắn sẽ có một bước chuyển biến lớn."
"Đợi thị trường nhà thương mại phát triển, sau này đồ điện cũng sẽ dễ bán hơn, đặc biệt là điều hòa, tháng trước anh đã đầu tư thêm một khoản tiền vào Hồng Thái Dương, dự định nghiên cứu sản xuất loại điều hòa rẻ nhất cả nước, chiếm lĩnh thị trường còn bỏ ngỏ này."
Nói đến cuối, Lục Huấn quay đầu nhìn Lê Tinh khen ngợi: "Tinh Tinh, em rất nhạy bén trong việc dự đoán thị trường." Giống hệt suy nghĩ của anh.
Lê Tinh cười gượng gạo: "Vậy nghĩa là, xe cộ mất giá là điều tất yếu, nhà cửa sau này sẽ tăng giá cũng là thật sao?"
Lục Huấn mỉm cười gật đầu: "Có thể nói như vậy, không phải là xe mất giá, xe sang vẫn đáng giá từng đó tiền, chỉ là xe cũ mất giá thôi."
Trái tim Lê Tinh bỗng chùng xuống, giấc mơ viển vông của cô có thể dự đoán tương lai sao? Cô lợi hại như vậy sao?
Hay nói cách khác, đó không chỉ đơn giản là một giấc mơ...
"Ngày kia là sinh nhật ông nội, chị Cố Như và mọi người sẽ đến nhà họ Lục đúng không?" Lê Tinh nắm chặt quai túi xách, mở miệng hỏi.
Họ kết hôn, lẽ ra hôm nay phải về nhà họ Lục một chuyến, ăn cơm cùng mọi người, nhưng vì ngày kia là sinh nhật ông cụ Lục, nên đã dời lại, đây là chuyện tối qua sau khi khách khứa ra về, cả nhà bàn bạc với nhau.