THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 262
Cập nhật lúc: 2025-07-02 03:48:48
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lê Chí Quốc vẫn còn áy náy vì sự hy sinh của vợ, nghe vậy liền cười nói: "Anh nghe thấy rồi, mấy hôm nay tan làm anh sẽ đi hỏi thăm giúp em."
Lục Huấn ngồi bên cạnh nghe xong, nhìn Lê Tinh nói: "Mấy con phố gần đây có nhà vừa bán hàng vừa có xưởng sản xuất phía sau, nhưng đều là nhà cũ, kết cấu kém, vệ sinh xung quanh cũng không tốt lắm. Nếu muốn cải tạo thành xưởng sản xuất đạt tiêu chuẩn kinh doanh e là không dễ. Còn khu Dương Liễu thì sân sau rộng rãi, nhà cửa đều là nhà cấp bốn. Bên đó cũng có khá nhiều người mở xưởng chế biến thực phẩm nhỏ, anh Cả, chị dâu Cả có thể đến đó xem thử."
"Khu Dương Liễu sao?" Hà Lệ Quyên ngẩn người: "Nơi đó cách nhà máy sợi không xa, cũng được, nhưng chúng ta chưa đến đó bao giờ, không quen thuộc lắm."
Lục Huấn liền nói: "Em từng sống ở đó mấy năm, quen biết một số người, em sẽ nhờ người hỏi thăm giúp, có tin tức gì sẽ báo cho anh chị."
"Vậy... có làm phiền em quá không?" Hà Lệ Quyên ngập ngừng hỏi. Con rể mới ngày đầu về thăm nhà vợ mà đã bị giao việc, chị thấy hơi không ổn.
Lục Huấn cười đáp: "Không đâu, chị dâu Cả không cần khách sáo. Người một nhà cả, không cần xa lạ."
Nghe Lục Huấn nói vậy, nếu từ chối thì lại thành ra khách sáo thật. Hà Lệ Quyên bèn cười: "Vậy được, chuyện này phiền em rể nhé."
Mọi chuyện đã được quyết định, cả nhà lại bắt đầu bàn bạc cụ thể về việc xây dựng xưởng kẹo: cần chuẩn bị những gì, vốn đầu tư ban đầu khoảng bao nhiêu, thuê nhân công, và cách bảo vệ nhà máy khỏi sâu bọ, chuột hại.
Xây dựng xưởng, làm kinh doanh, dù với gia đình nào cũng là chuyện lớn. Số tiền đầu tư không nhỏ nên phải cẩn thận.
Lê Hà Dương vốn định tìm cô Út để nói chuyện, nhưng thấy mọi người đang bàn việc kinh doanh nên cậu đành nhẫn nại chờ.
Cả nhà bàn bạc mãi đến hơn mười giờ, lúc đó mới tới giờ chuẩn bị cơm trưa. Hà Lệ Quyên và Thường Khánh Mỹ vào bếp, mấy người đàn ông nhà họ Lê thì rảnh rỗi, lôi cờ tướng ra chơi. Họ để Lục Huấn chơi với Lê Vạn Sơn, còn Lê Chí Quốc và Lê Chí Quân đứng ngoài xem, thỉnh thoảng trò chuyện đôi câu với Lục Huấn.
Thẩm Phương Quỳnh thấy đám đàn ông có việc rồi, bèn kéo con gái vào phòng riêng nói chuyện.
Làm mẹ, dù thấy con gái sắc mặt hồng hào, bà vẫn không yên tâm, hỏi han tỉ mỉ xem mấy ngày qua Lục Huấn đối xử với Lê Tinh ra sao.
Lê Tinh vừa nghĩ đến cảnh hai người lăn lộn trong phòng khách sáng hôm qua, liền thấy ngượng ngùng. Đây là lần hiếm hoi cô có chuyện không tiện kể với mẹ, chỉ ấp úng nhắc đến chuyện đi đăng ký kết hôn và việc Lục Huấn giao toàn bộ tài sản trong nhà để cô quản lý.
Thẩm Phương Quỳnh nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của con gái, cũng đoán được tình hình giữa hai vợ chồng. Bà không hỏi thêm, chỉ dặn dò Lê Tinh vài điều về cách chung sống vợ chồng: khi nào nên cứng rắn, lúc nào cần mềm mỏng. Nếu có ý định sinh con thì cần chú ý những gì.
Một số lời nói thẳng thắn khiến Lê Tinh đỏ mặt tía tai, nhưng cô vẫn chăm chú nghe, vì biết mình cần hiểu rõ những điều này.
Khi Thẩm Phương Quỳnh nói đến cách tránh thai, Lê Tinh lập tức dựng tai lên nghiêm túc lắng nghe. Cô không kìm được đỏ mặt hỏi mẹ: "Mẹ này, vậy... không ở bên trong thì không sao đúng không?"
"Dĩ nhiên không phải vậy." Thẩm Phương Quỳnh nói ngay, nhưng sau đó chợt nhận ra có lẽ đây là biện pháp mà con gái và con rể áp dụng trong mấy ngày qua. Bà liếc nhìn khuôn mặt đỏ hồng của Lê Tinh, ghé tai con nói nhỏ: "Cách này cũng có thể gặp rủi ro, ví dụ như..."
Những điều Thẩm Phương Quỳnh nói khiến Lê Tinh tròn mắt ngạc nhiên. Nghĩ đến chuyện gì đó, cô vội hỏi tiếp: "Vậy phải làm sao ạ? Sáng hôm qua con..."
Câu sau cô ngượng ngùng không nói hết, nhưng Thẩm Phương Quỳnh đã hiểu ý. Bà còn nhanh chóng nhận ra ba từ "sáng hôm qua", ý nói cặp đôi trẻ này không chỉ vui vẻ vào buổi tối tân hôn, mà sáng hôm sau cũng đùa nghịch thêm một lần. Qua giọng điệu của con gái, bà đoán cô còn chủ động làm gì đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-262.html.]
Thẩm Phương Quỳnh cảm thấy phức tạp trong lòng, không biết có nên nhắc nhở con gái đừng quá ham vui, phải giữ gìn sức khỏe không. Một lát sau, bà chỉ nhẹ nhàng vỗ tay an ủi: "Có gì đâu, nếu thật sự có thì cứ sinh thôi. Mẹ sẽ giúp hai đứa chăm cháu."
"Thực ra sinh con sớm cũng có cái lợi của nó..."
Bà chậm rãi nói, Lê Tinh nghe xong dần bình tĩnh lại.
Cô cũng nghĩ mình không hẳn là không muốn có con. Nếu thật sự có thì coi như lộc trời ban. Nghĩ vậy, Lê Tinh không còn lo lắng nữa, lại nhỏ giọng hỏi mẹ làm sao để biết mình có thai, và trong thời gian đó có thể làm chuyện kia không.
Hai mẹ con trò chuyện mãi đến lúc ăn trưa.
Lần này Lê Tinh về nhà lại mặt, Hà Lệ Quyên chuẩn bị toàn món ngon. Buổi trưa các ông không phải làm gì, Lục Huấn cũng không cần lái xe, nên mọi người đều uống chút rượu.
Cả nhà quây quần vui vẻ, không ai ép rượu ai, nhưng Lục Huấn rất tự giác làm tròn bổn phận con rể, chu đáo với bố vợ và anh vợ.
Sau bữa trưa, người nhà họ Lê hỏi thăm Lục Huấn về công việc và kế hoạch tương lai của anh. Trong khi đó, Lê Tinh rảnh rỗi ngồi bên cạnh gọt lê cho mọi người. Lục Huấn sợ cô bị đứt tay, liền cầm d.a.o và quả lê từ tay cô, tỉ mỉ gọt từng chút.
Cả nhà họ Lê nhìn thấy thì rất hài lòng, càng yên tâm hơn.
Hai người ở lại nhà họ Lê đến tối, ăn xong cơm tối mới quay về biệt thự cổ.
Lúc rời đi trời đã tối hẳn. Đêm nay không có trăng, chỉ vài ngôi sao le lói trên bầu trời, gió nhè nhẹ thổi.
Khắp khu tập thể vang lên tiếng các nhà gọi con cái về ăn tối. Khu vui chơi khá yên tĩnh, chỉ có phòng sinh hoạt chung vẫn còn người xem phim, vài người còn bê cả tô cơm đến vừa ăn vừa xem, thỉnh thoảng lại trò chuyện với người bên cạnh.
Lê Tinh ngồi sau xe, hai tay ôm lấy eo Lục Huấn. Cô mặc váy không tay, gió đêm thổi qua cảm thấy hơi lạnh, nhưng người Lục Huấn ấm áp, dựa vào anh không thấy lạnh chút nào.
Đây là lần đầu tiên hai người cùng đạp xe buổi tối thế này, cảm giác rất mới mẻ.
Trên đường về, Lê Tinh nhớ lại lời mẹ nói trưa nay, mặt cô hơi nóng lên, không nhịn được bèn nói với Lục Huấn: "Mẹ vừa hỏi chuyện sinh con của chúng ta đấy."
Hai tay Lục Huấn giữ c.h.ặ.t t.a.y lái, chân đạp xe đều đặn. Nghe vậy, tay anh hơi khựng lại, xe cũng chệch hướng một chút. Anh lập tức điều chỉnh lại xe, hỏi: "Ừm, em trả lời thế nào?"
"Thì em nói giống anh thôi, bảo để vài năm nữa." Lê Tinh lại nghĩ đến gì đó, ngẩng đầu khỏi lưng anh, cắn nhẹ môi thì thầm: "Nhưng mẹ bảo, dù không... ở trong vẫn có khả năng có thai. Mẹ nói nếu người đàn ông lợi hại, chỉ cần không kiểm soát được mà ra một chút thôi thì cũng sẽ có. Sáng hôm qua, lúc em kẹp anh. "
"Xẹt!"
Bánh xe cán qua cục đá to, chiếc xe loạng choạng. Lời Lê Tinh đột ngột bị cắt ngang.