Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 270

Cập nhật lúc: 2025-07-02 03:53:02
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một chiếc thìa sứ trên bàn bên cạnh Hà Lệ Quyên rơi xuống đất vỡ làm đôi, trên bàn ăn im lặng trong giây lát.

"Ôi, là em bất cẩn, không sao, vỡ là bình an, vỡ là bình an mà. Chỉ là Tinh Tinh thấy kỳ lạ quá, giấc mơ của em..." Hà Lệ Quyên vội vàng cúi người nhặt mảnh thìa vỡ lên, nhưng không vội rời khỏi bàn ăn để vứt đi, tiếp tục câu nói vừa rồi: "Nói thật thì giấc mơ của Tinh Tinh đúng là rất giống thật. Chuyện nhà Đỗ Trường Thuận dạo này ở sân sinh hoạt ngày nào người ta cũng nói."

"Thật sự có người tên là Đỗ Trường Thuận sao?" Thường Khánh Mỹ ngày nào cũng đi làm ở nhà máy điện, về nhà dành hết thời gian cho con trai Thiên Tứ, rất ít khi ra sân sinh hoạt, cũng không quen thuộc với nhà máy sợi, nghe Hà Lệ Quyên nói vậy thì ngạc nhiên thốt lên.

"Có, cho nên em mới nói giấc mơ của Tinh Tinh hơi..."

Hà Lệ Quyên là người duy nhất trong nhà mê tín, chị ấy muốn nói giấc mơ của Lê Tinh hơi kỳ quái, nhưng sáng sớm nói ra những lời này thì không may mắn, chị ấy không nói ra hai chữ đó, chỉ kể cho mọi người nghe chuyện nhà Đỗ Trường Thuận.

"Vợ của Đỗ Trường Thuận là do cậu ta mua về từ nông thôn, rất xinh đẹp. Trước đây, khi bố của Đỗ Trường Thuận còn làm phó trạm trạm lương thực, vợ chồng hai người sống rất hạnh phúc, ai xung quanh cũng ghen tị với cậu ta vì lấy được vợ đẹp."

"Nhưng năm kia bố của Đỗ Trường Thuận mất rồi. Mẹ cậu ta còn đúng lúc đó phát hiện bị bệnh thận, tiền cứ thế đội nón ra đi, người thì ngày càng tiều tụy, giờ nằm liệt giường phải có người chăm sóc."

"Nhà cửa sa sút, Đỗ Trường Thuận cũng không phải người có bản lĩnh gì, vợ chồng suốt ngày cãi nhau. Nửa tháng trước có người nhìn thấy vợ Đỗ Trường Thuận với một người đàn ông trong ngõ nhỏ, quần áo của cả nam lẫn nữ đều cởi ra, áo của vợ cậu ta cũng cởi hết..."

Chú ý đến Thiên Tứ đang gặm bánh bao, hai mắt tròn xoe chăm chú lắng nghe, Hà Lệ Quyên khẽ ho một tiếng, không nói tiếp nữa.

"Tóm lại, là như vậy đấy, sau đó ở khu tập thể còn có người nhìn thấy hai lần nữa."

"Có phải Tinh Tinh mấy hôm trước đến sân sinh hoạt nghe họ nói chuyện này không?"

Lê Tinh ngẩn người, lúc trước cô đã cảm thấy cái tên Đỗ Trường Thuận này nghe quen quen, hình như là hơn một tuần trước, sau khi cô và Lục Huấn quyết định chuyện kết hôn hai ngày, cô dắt Thiên Tứ đến sân sinh hoạt tìm bạn của thằng bé chơi thì có nghe loáng thoáng chuyện này, rồi hình như có nghe thấy một cái tên.

"Người phụ nữ mà họ nhắc đến, suýt bị chồng bắt gặp chính là vợ của Đỗ Trường Thuận sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-270.html.]

"Đúng vậy."

Hà Lệ Quyên nghe đến đây thì cười: "Quả nhiên là em đã nghe thấy, giấc mơ của em đúng là trùng hợp thật."

"Nếu Đỗ Trường Thuận thật sự được thôi việc hưởng trợ cấp, thì vợ cậu ta thật sự có khả năng cầm tiền bỏ trốn. Nghe nói cô ta vốn đã không muốn sống với cậu ta nữa, muốn ly hôn nhưng Đỗ Trường Thuận không đồng ý."

"Vậy Đỗ Trường Thuận này đã được thôi việc hưởng trợ cấp chưa?" Thẩm Phương Quỳnh hỏi một câu then chốt.

"Chưa." Lê Chí Quốc lúc này trả lời.

"Mẹ cậu ta bị bệnh tốn kém, cậu ta cũng đã từng nghĩ đến chuyện thôi việc hưởng trợ cấp, nhưng mẹ cậu ta không đồng ý, nói cậu ta không có nghề nghiệp gì, thôi việc hưởng trợ cấp rồi biết làm gì?"

"Bà ấy còn nói nếu tiền chữa bệnh cho bà ấy hết, sau này cả nhà họ sẽ c.h.ế.t đói, thà như vậy bà ấy chẳng bằng bây giờ đi thắt cổ c.h.ế.t cho xong. Đỗ Trường Thuận cũng coi như là người con có hiếu, nghe lời mẹ, cuối cùng cậu ta không đăng ký."

"Vậy thì không sao rồi." Thẩm Phương Quỳnh nghe vậy thì cười, bà dịu dàng nhìn Lê Tinh: "Con gái ngoan, con chỉ là quá lo lắng cho bố thôi, ngày nghĩ sao đêm mơ vậy, đến cái tên người ta mà con cũng nghĩ vào trong mơ."

"Không sao rồi, chỉ là giấc mơ thôi, bố sẽ không sao đâu. Chuyện thôi việc hưởng trợ cấp này ông ấy sẽ làm từ từ, con đừng lo lắng."

Thẩm Phương Quỳnh nói đến đây, chân ở dưới gầm bàn đá vào Lê Vạn Sơn một cái, liếc nhìn ông: "Ông nói xem có đúng không?"

Lê Vạn Sơn khựng lại, nhìn người vợ già đang cảnh cáo mình, rồi lại nhìn cô con gái đang thất thần, im lặng một lúc lâu khẽ gật đầu:

"Ừ, chuyện này sẽ không xảy ra, con đừng lo lắng nhiều, sống hạnh phúc với Lục Huấn là được rồi."

Lê Vạn Sơn đã nói vậy, Lê Tinh cũng đã biết rõ lai lịch của Đỗ Trường Thuận, chứng minh giấc mơ của cô có nguồn gốc, trong lòng Lê Tinh thật sự thoải mái hơn nhiều so với lúc đến đây, cô cong môi: "Vâng, bố, con biết rồi ạ. Nhưng mà chuyện ở nhà máy bố vẫn nên nói với mọi người trong nhà một tiếng."

Loading...