Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 276

Cập nhật lúc: 2025-07-03 08:13:38
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh đeo kính trông đẹp vô cùng, tiếc là chiếc kính đó đã bị hỏng.

Nghĩ vậy, cô liền bước sang cửa hàng kính mắt.

Cửa hàng này là một thương hiệu lâu đời ở Ninh Thành, tồn tại từ thời Dân Quốc. Trong cửa hàng còn trưng bày không ít kính cổ. Lần trước khi cô mua kính không độ ở đây, chủ cửa hàng phát hiện ra một cơ hội kinh doanh mới, nên bây giờ trong tủ trưng bày có rất nhiều mẫu kính không cần đặt làm. Có viền vàng, viền bạc, viền đen mảnh...

Lê Tinh cầm lên xem, cảm giác chiếc nào cũng đẹp khi đặt lên sống mũi của Lục Huấn. Không chần chừ, cô lấy thẻ của Lục Huấn ra định quẹt. Nhưng đến nửa chừng lại do dự, rồi bỏ thẻ vào túi lại.

Cô đã kết hôn, nhưng anh Ba vẫn như cũ gửi tiền trợ cấp cho cô. Cô không muốn nhận nhưng anh Ba bảo anh giữ cũng không dùng đến, chỉ toàn cho mượn rồi khó mà đòi lại. Thay vì vậy, đưa cho cô giữ, nếu không tiêu thì tiết kiệm làm vốn sau này, còn tiêu rồi thì cũng chẳng sao, vốn là tiền để anh nuôi em gái.

Nhớ lại lời nói đó, cô vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, cuối cùng đành nhận tiền. Hai tháng nay cô tiêu bằng thẻ của Lục Huấn, còn lương của mình và trợ cấp của anh Ba đều tiết kiệm lại.

Vẫn như lần trước, cô quyết định dùng tiền của mình mua kính cho Lục Huấn.

Sau khi chọn kính cho Lục Huấn, cô lại nhìn sang kính lão ở bên cạnh. Nhà cô có Lê Vạn Sơn đã lớn tuổi, sáng nay cô để ý thấy kính của bố hơi mờ. Nghĩ một lúc, cô quyết định chọn thêm một chiếc cho bố.

Mua một lúc mấy chiếc kính, cô trở thành khách hàng đặc biệt trong cửa hàng. Có vẻ đoán được cô không thiếu tiền, chủ cửa hàng bắt đầu nhiệt tình giới thiệu kính cổ của họ. Chủ tiệm nói những chiếc kính đó bán là hết, chỉ riêng hộp đựng kính kiểu cổ màu bạc chạm khắc cũng đã rất đáng giá.

Lê Tinh không mấy hứng thú với đồ cổ, nhưng khi chủ tiệm lấy ra một chiếc hộp đựng kính, cô cảm thấy trông nó rất tinh xảo, còn đẹp hơn cả chiếc hộp cô từng chọn lần trước.

Cô hỏi chủ tiệm có thể mua riêng hộp đựng kính không.

Ông chủ mập với đôi mắt hạt đậu đảo một vòng, khăng khăng nói chỉ bán kèm với kính.

Cô định không mua nữa, nhưng đột nhiên nhớ ra tối nay sẽ đến nhà họ Lục để chúc thọ ông nội Lục. Cô và Lục Huấn chỉ chuẩn bị hai đôi giày vải làm quà.

Lòng thành của con cháu có lẽ ông nội Lục sẽ không để tâm lắm, nhưng nhà họ Lục có một người cô là Lục Kim Xảo, không nói đến trong mơ, chỉ riêng lần trước gặp bà ta cũng có thể nhận ra bà ta là người tương đối để ý đến những chuyện trần tục này.

Cô là dâu mới về nhà, sinh nhật ông nội chồng, vậy mà cô lại chẳng có chút thành ý nào...

Nhớ đến chuyện mấy tháng trước khi xem mắt với Lục Huấn, ông nội Lục có nhắc đến việc ông bị lão thị nặng, nhìn sổ sách không tiện, cô suy nghĩ một chút lại mua thêm một cặp kính lão, rồi "ép" ông chủ bán riêng cho cô chiếc hộp đựng kính kiểu cổ đó.

Đi ra ngoài một chuyến lại tiêu tốn không ít tiền, Lê Tinh trở về chỗ ngồi của mình, tinh thần phấn chấn hẳn lên, cô vội vàng lấy sổ sách còn lại ra kiểm tra.

Tiếng bàn tính lách cách vang lên, cô chú tâm làm việc suốt cả buổi chiều, đến khi kiểm tra xong sổ sách thì vừa đúng giờ tan làm - khoảng thời gian mà cô mong chờ nhất trong ngày. Cô không chút do dự thu dọn bàn làm việc, xách hai túi lớn mua lúc trưa và mấy cặp kính rồi vội vàng xuống lầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-276.html.]

Chỉ cần không có việc gì đặc biệt, Lục Huấn sẽ không để cô phải chờ lâu. Ra đến cửa sau, quả nhiên chiếc Mercedes-Benz màu đen đã đợi sẵn dưới gốc cây lớn, trước xe là người đàn ông mặc áo sơ mi đen, quần tây đen, dáng người thẳng tắp.

Nhìn thấy anh, Lê Tinh cảm giác đầu óc choáng váng vì kiểm tra sổ sách cả ngày như tan biến hết, cô mỉm cười chạy về phía anh, anh cũng sải bước đi tới, như sợ cô ngã đưa tay ra đỡ lấy cô.

"Anh đợi lâu chưa?" "Không lâu, anh vừa đến."

Lục Huấn mỉm cười nhận lấy hai túi đồ trên tay cô, không hỏi han gì về việc cô lại mua thêm hai túi đồ lớn, chỉ kéo cô về phía xe.

Anh không hỏi, nhưng cô lại muốn nói.

"Hôm nay lúc em đi đưa kẹo bánh cho các chị dưới lầu, em lại mua thêm một ít đồ."

"Ừ, mua gì vậy? Chắc là cơm trưa cũng mua luôn rồi đúng không?" Lục Huấn đưa tay che đầu cho cô lên xe, vòng qua đầu xe ngồi vào ghế lái, đưa tay dài ra sau để hai túi đồ xuống.

Mua gì ư, toàn là váy ngủ ren mỏng manh mà anh thích, còn được rất nhiều kinh nghiệm nữa chứ.

Lê Tinh mím môi, tạm thời không nói chuyện này: "Em mua kính cho anh, không phải em làm hỏng kính của anh rồi sao."

Kính.

Vẻ mặt Lục Huấn hơi kỳ lạ, chiếc kính của anh không chỉ đơn giản là bị làm hỏng, mà là bị cô ngồi lên làm hỏng.

"Ừ, được." Lục Huấn cúi đầu khẽ cười, giơ tay vào số khởi động xe. "Vậy tối về nhà anh đeo cho em xem."

Lê Tinh còn chưa kịp trả lời, anh lại nghiêng đầu nói thêm một câu: "Lần này em cẩn thận đấy, đừng làm hỏng nữa."

"..."

Rõ ràng người gây ra chuyện là anh, nếu không phải anh đột nhiên kéo cô ngồi lên thì kính cũng sẽ không hỏng, vậy mà anh lại nói như vậy, Lê Tinh cảm thấy hơi ấm ức, bực bội nói: "Em mua mấy cái rồi, hỏng thì em tiếp tục bồi thường cho anh là được chứ gì!"

"Mua mấy cái rồi à? Vậy thì không sao."

Người đàn ông lại cười, tăng tốc xe, thấy phía trước không có nhiều xe, bèn kéo tay người bên cạnh lên hôn một cái: "Tối nay về nhà sớm, thử kính."

"..."

Loading...