Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 277

Cập nhật lúc: 2025-07-03 08:14:55
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ tòa nhà bách hoá số sáu đến khu tập thể nhà máy đóng tàu nơi nhà họ Lục ở không tính là gần, giờ tan tầm, xe cộ và người đi đường đông đúc, nửa tiếng sau xe mới đến cổng khu tập thể. Đang định lái xe vào trong, Lục Kim Xảo đang nói chuyện với bác bảo vệ ở cổng, mắt tinh liếc thấy họ, bà ta vội vàng vẫy tay chạy đến.

"Tam Xuyến, Tinh Tinh! Hai đứa đến rồi à? Cuối cùng cũng đến, cô đợi hai đứa ở đây cả buổi rồi."

"Cô, cô cố tình ở đây đợi tụi con ạ?" Lê Tinh hạ hết cửa kính xe xuống, nghiêng đầu nhìn Lục Kim Xảo.

"Đúng vậy!" Lục Kim Xảo lập tức nói ngay. "Chiều nay cô xin nghỉ làm nửa buổi, biết hai đứa tan làm sẽ đến đây, nên đã đợi sẵn ở đây từ sớm rồi!"

Hôm nay Lục Kim Xảo rõ ràng đã ăn mặc rất kỹ càng, mặc một bộ váy liền thân dài tay màu xanh lam, mái tóc sau khi gặp Thẩm Phương Quỳnh, về nhà đã ra tiệm làm tóc uốn xoăn lọn nhỏ giống Thẩm Phương Quỳnh, kết hợp với đôi giày cao gót màu đen, trên tay xách một chiếc túi màu đỏ rượu vang, trên cổ đeo dây chuyền vàng, trông vừa sang trọng vừa thời thượng. Nếu bà ta cười mà bớt lộ răng ra một chút thì cũng không khác gì một quý bà đúng nghĩa.

"À, Tam Xuyến, dì và chú của con ở trên lầu đang nấu cơm, Lục Hân Lục Cẩn cũng ở trên đó. Con lên trước đi, để Tinh Tinh ở lại đây. Tinh Tinh lần đầu đến khu nhà của chúng ta, cô dẫn nó đi một vòng để làm quen."

Lục Kim Xảo xoa xoa tay nói với Lục Huấn, sau đó nhiệt tình gọi Lê Tinh: "Tinh Tinh, co xuống đây nhanh nào. Hôm con và Tam Xuyến kết hôn, nhiều người ở khu nhà này cũng đến, họ đều muốn làm quen với con, nói chuyện đôi câu. Hôm đó con bận quá, cô cũng không kịp giới thiệu."

"Việc này..." Lời Lục Kim Xảo vừa dứt, Lê Tinh cảm thấy khó từ chối, cô do dự nhìn sang Lục Huấn.

Lục Huấn mím môi. Anh không ngờ Lục Kim Xảo lại kiên trì như vậy, vẫn nhớ chuyện trước đây từng nói trong khu nhà: đợi đến ngày cháu trai cưới vợ, bà nhất định phải dẫn cháu dâu đi một vòng quanh khu để mọi người mở to mắt mà nhìn, chứng minh bà không hề sai, rằng cháu trai bà lấy được một cô vợ tốt.

Việc này thật sự không dễ từ chối, vì với tính cách của Lục Kim Xảo, nếu bà ta không làm được chuyện này, thì tối nay cả nhà đừng mong có bữa cơm yên ổn.

"Cái gì mà việc này chứ?" Thấy Lê Tinh do dự, Lục Kim Xảo liền cuống lên. Nếu không phải Lục Huấn đang ở trên xe, bà ta đã muốn đưa tay kéo cô xuống rồi. "Chúng ta chỉ đi làm quen với mọi người thôi, có làm gì đâu."

"Tinh Tinh, con đừng sợ, các thím và dì ở khu nhà đều rất tốt. Hơn nữa có cô ở đây, con cứ yên tâm tuyệt đối, không ai dám bắt nạt con đâu..."

"Cô, hay cô lên xe đi. Con lái xe đưa cô dạo một vòng quanh khu nhà. Con có mang theo ít kẹo cưới, lát nữa cô và Tinh Tinh cùng đi phát cho mọi người nhé." Lục Huấn gõ nhẹ hai ngón tay lên vô lăng, ngắt lời Lục Kim Xảo.

"Lên... lên xe á?"

Lục Kim Xảo ngớ người một chút, liếc nhìn chiếc xe sáng bóng mới mua của Lục Huấn. Dường như nghĩ ra điều gì, mắt bà ta sáng lên, đáp ngay: "Được!"

Sau đó bà ta chào bác bảo vệ rồi vội vàng mở cửa xe, ngồi vào ghế sau.

Vừa ngồi lên ghế da thật êm ái, nụ cười trên mặt Lục Kim Xảo càng rạng rỡ hơn: "Vẫn là Tam Xuyến hiểu lòng cô. Để cô nói cho con nghe, hôm nay để không bị cô vợ xinh đẹp của con làm lu mờ, cô đã đặc biệt chi mạnh để mua một bộ đồ mới, còn mang đôi giày cao gót này. Nhưng giày bó chân lắm, lúc nãy đứng đợi mà cô mệt muốn c.h.ế.t đây!"

"... Cô lần sau có thể mua giày cao gót đế vuông mà đi, loại đó có thêm phần đế dày phía trước, đi không bị mỏi chân." Lê Tinh nhắc nhở Lục Kim Xảo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-277.html.]

Lục Kim Xảo là kiểu người nếu người khác không nói chuyện, bà ta cũng sẽ không để không khí lạnh xuống. Có người đáp lời, bà ta càng nói hăng say hơn:

"Đúng vậy, cô cứ nghĩ mình đi giày đế thô nhiều rồi, nên mua một đôi giày gót nhọn để đi, ai ngờ lại khó chịu thế này."

Lục Kim Xảo vừa nói vừa bĩu môi: "Bị con bé bán giày đó lừa rồi, nó cứ nói là thoải mái thoải mái, cô đi nhìn đẹp, thật là. Một đứa con gái xinh xắn như vậy mà sao lại đi lừa người ta chứ, may mà lúc mua giày có lẻ, cô kiên quyết không đưa cho nó."

"..."

Lục Kim Xảo thích ham rẻ, dù là rẻ mấy đồng lẻ bà ta cũng ham, mua đồ dù lẻ một hào hai hào hay năm hào, bà ta cũng phải kì kèo với người ta nửa ngày không đưa, như giày da giá bốn mươi ba tệ, bà ta chỉ đưa cho người ta bốn mươi tệ, không bán cũng không được, bà ta có rất nhiều thời gian và công phu để kì kèo với người bán.

Mỗi người đều có cách sống của riêng mình, Lê Tinh cũng không tiện nói gì, cô khẽ cười hỏi Lục Kim Xảo: "Cố Như và mọi người cũng đã đến rồi ạ?"

Nhắc đến con dâu, Lục Kim Xảo càng thêm phấn khởi: "Chưa đâu, nhà máy bên đó bận, nó nói với cô khoảng 6 giờ mới đến, A Phóng sẽ đến đón nó."

"Ấy, Tam Xuyến, dừng xe ở cửa hàng dịch vụ phía trước chút!" Vừa nói, Lục Kim Xảo nhìn thấy gì đó qua cửa sổ xe, vội vàng gọi Lục Huấn.

Lục Huấn lái xe không nhanh, Lục Kim Xảo vừa gọi, anh liền giảm tốc độ rồi từ từ dừng xe.

"Hay thật, hôm nay mọi người đều ở cửa hàng dịch vụ à, bảo sao lúc nãy cô ra ngoài không thấy ai, còn định cho đám người này xem bộ quần áo mới của cô trước." Lục Kim Xảo đẩy cửa xe bước xuống, nhìn đám các bà, các cô đang đứng ở bên ngoài cửa hàng dịch vụ, lẩm bẩm một câu rồi lại lớn tiếng gọi: "Ôi, mọi người đều ở đây à!"

"Bác An, lâu rồi không gặp, bác vẫn khỏe chứ? Hây, Hoàng Mỹ Hoa, tôi thấy rồi nhé, cái gì nhỉ, không phải cô muốn gặp cháu dâu xinh đẹp như tiên nữ của tôi sao? Hôm nay người ta đến rồi đây!" Lục Kim Xảo vừa bước xuống xe vừa đi về phía đám đông, vừa nói vừa không quên quay người lại giục Lê Tinh và Lục Huấn: "Tinh Tinh, con mau xuống đây đi, thím Hoàng muốn gặp con đấy. Tam Xuyến này, kẹo mừng đâu, mau mang ra chia cho mọi người đi!"

"Cô út thật là có tinh thần!" Lê Tinh nhìn dáng vẻ hăng hái tự nhiên của Lục Kim Xảo, không nhịn được thốt lên.

Lục Huấn nghiêng đầu nhìn cô: "Anh xuống là được rồi, em cứ ở trên xe đi."

"Như vậy không hay lắm." Lê Tinh không cần suy nghĩ đáp lại. "Cô đã gọi thì xuống chào hỏi một tiếng đi, đều là những người quen biết từ nhỏ đến lớn của anh, em làm quen một chút cũng không sao."

Lê Tinh biết Lục Huấn không muốn cô xuống xe vì ngại ngùng, nhưng tình huống này cô cũng không phải là không ứng phó được, cô đẩy cửa xe định xuống, quay đầu lại thấy Lục Huấn nhìn chằm chằm về phía Lục Kim Xảo với vẻ mặt không vui, cô chớp chớp mắt, nhìn anh cười nói:

"Lát nữa lúc đưa kẹo mừng anh nhớ cười lên, nếu không người ta lại tưởng anh mới cưới mà không vui vẻ."

"Anh xem em này, vui vẻ biết bao nhiêu. Anh có nghe cô út nói gì lúc nãy không? Cô nói em là tiên nữ đấy! Anh cưới được vợ tiên nữ chẳng lẽ không nên vui vẻ sao?"

"Ừ, đúng vậy, anh cưới được vợ tiên nữ, phải vui vẻ." Lục Huấn bị lời cô nói chọc cười, sự bực bội với Lục Kim Xảo trong lòng cuối cùng cũng vơi đi phần nào, anh đưa tay ra sau lấy kẹo mừng đã mang theo lúc về nhà, vòng sang phía Lê Tinh nắm lấy tay cô: "Đi thôi, anh dẫn em đi làm quen với họ, trong đó đúng là có mấy người trước đây khá quan tâm đến anh."

Loading...