Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 319

Cập nhật lúc: 2025-07-04 02:29:03
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tất nhiên, đó là nhìn từ góc độ hiện tại, nếu 3 năm sau nó bị giải tỏa thì lại khác.

Chỉ là, một trăm vạn tệ.

Cho đến nay, không tính căn biệt thự cổ, xe hơi, còn có đồ trang sức bằng ngọc bích mà Lục Huấn mua cho cô, món đồ đắt nhất mà Lê Tinh từng mua là một chiếc vòng cổ hơn ba nghìn tệ. Lúc đó, hơn 3 nghìn tệ đã khiến cô đứng trước quầy hàng hơn nửa tiếng đồng hồ, do dự mãi, đến lúc quẹt thẻ cô cũng không phân biệt được rốt cuộc là lo lắng nhiều hơn hay vui mừng nhiều hơn, tất nhiên là lo lắng đến mức thấy hơi kích thích, giống như đang ngồi trên tàu lượn siêu tốc, từ chỗ thấp lên chỗ cao rồi lại "ầm" một tiếng rơi xuống.

Hơn ba nghìn tệ mà cô đã vậy rồi, huống chi là một trăm vạn tệ bây giờ!

Quá nhiều tiền.

Dù biết sau này có thể kiếm lời, cô cũng không dám dễ dàng ra tay.

Cô đã nhịn bảy ngày không mua đồ để tránh tiêu tiền hoang phí, bây giờ mới là ngày đầu tiên chuẩn bị khôi phục lại cuộc sống trước đây, cô không thể quá đà được.

Một trăm vạn tệ, Lục Huấn phải bán bao nhiêu hải sản, đồ điện gia dụng mới được?

Hơn nữa, bây giờ bỏ một trăm vạn tệ ra đầu tư, biết đâu chưa đến ba năm, Lục Huấn đã có thể kiếm lại gấp mười lần rồi.

Cô phải suy nghĩ, cô cần phải suy nghĩ thật kỹ, hơn nữa mua nhà là chuyện lớn như vậy, dù sao cô cũng phải bàn bạc với Lục Huấn.

Có lẽ vì trước đó kìm nén bản thân quá lâu, bây giờ Lê Tinh lại cảm thấy mất cân bằng khi đối mặt với việc mua nhà, vừa muốn mua vừa thấy lòng dạ rối bời. Cô nhớ đến những gì Howard đã nói với cô, cô phải đặt ra tiêu chuẩn cho việc mua sắm của mình, ví dụ như tiêu bao nhiêu tiền, cân nhắc giá trị của nó.

Còn nữa, một khi cô cảm thấy lo lắng khi mua đồ thì chứng tỏ món đồ đó cô phải cân nhắc kỹ lưỡng, cô cần làm việc khác để chuyển hướng sự chú ý.

Cô siết chặt chiếc túi mua hàng trong tay, mím môi cười nói với người chị có tàn nhang: "Một trăm vạn tệ thì giá có vẻ hơi cao, chú em vốn định mua đất rồi tự xây, để em về hỏi chú ấy xem sao."

"Em mua ít hoa quả trước đã!" Vừa nói, Lê Tinh vội vàng đi chọn hoa quả.

Nhưng người chị có tàn nhang lại không muốn dễ dàng để cô đi như vậy, thật ra chị ấy có chút tư lợi, nếu chị ấy thúc đẩy được việc này, biết đâu chị ấy có thể được ưu ái một chút, ví dụ như khi mua đứt thâm niên công tác được nhận thêm chút tiền, hoặc giả sử chị ấy chọn cách điều động công tác, thì cũng có tòa nhà cung ứng ở Giang Hạ, Giang Bắc chứ, chưa chắc đã phải xuống các thị trấn nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-319.html.]

Lúc Lê Tinh chọn hoa quả, chị ấy liền lại gần, chủ động giúp Lê Tinh chọn mấy quả lê tươi, nói với cô: Nếu mua đất tự xây thì thời gian kéo dài, lại mất công sức, mở nhà hàng kiếm tiền chắc chắn là nên sớm chứ không nên muộn, đúng không?Tòa nhà cung ứng này lớn như vậy, mở nhà hàng là hợp lý nhất rồi, hơn nữa vị trí ở đây tốt biết bao? Cô về nói chuyện với chú cô cho kỹ nhé, một trăm vạn tệ mua tòa nhà này chắc chắn là không lỗ đâu."

"Hay là để tôi dẫn cô đi gặp giám đốc bên chúng tôi, hai người trực tiếp nói chuyện với nhau?"

Bây giờ Lê Tinh sợ nhất là nghe người khác khuyên cô mua đồ, cô không kiểm soát được việc này, nếu không có con số khổng lồ một trăm vạn tệ kia, có khi cô đã không chịu nổi mà móc thẻ ra rồi.

Nhưng bây giờ cô không móc thẻ ra được, càng không dám đi gặp giám đốc, cô sợ lát nữa gặp rồi lại phải gọi điện cho Lục Huấn mang một trăm vạn tệ đến chuộc cô về mất.

"Để em về hỏi chú em trước đã, nếu quyết định rồi em sẽ đến tìm chị." Lê Tinh không chọn hoa quả kỹ nữa, mà vội vàng chọn đại hai túi đưa cho người chị có tàn nhang: "Phiền chị cân giúp em với."

Lê Tinh gần như là chạy trối c.h.ế.t ra khỏi tòa nhà cung ứng, mãi đến khi sang được bên kia đường mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng Lê Tinh thở phào hơi sớm, cô đã để tâm đến chuyện mua nhà, đến tòa nhà bách hóa đưa hoa quả cho mấy chị bán hàng, trong đầu vẫn còn nghĩ đến chuyện này, chẳng còn tâm trí đâu mà làm việc khác.

Ban đầu, cô cứ tưởng hôm nay mình sẽ không kiềm chế được mà mua sắm thả ga ở bách hoá số sáu, dù sao cũng đã nhịn một tuần. Nhưng bây giờ đầu óc toàn nghĩ đến tòa nhà một trăm vạn tệ kia, cô chẳng còn tâm trí đâu mà chọn đồ nữa, chia hoa quả cho mấy chị bán hàng xong, lấy thẻ ra mua hết những món đồ mà mấy hôm trước cô trả lại, sau đó chào mấy chị rồi quay về văn phòng.

Sau đó cả buổi chiều cô cứ suy nghĩ mãi về chuyện này, còn cố ý lấy giấy ra viết ra những ưu điểm, nhược điểm của việc mua tòa nhà cung ứng, đủ kiểu so sánh đắn đo.

Thật ra cũng rất rõ ràng, ưu điểm là dùng tiền mua nhà có lợi hơn gửi ngân hàng rất nhiều lần, nhược điểm là hiện tại sẽ bị thiệt, vốn bị chiếm dụng. Cô không dám động đến số tiền lớn của Lục Huấn, sự nghiệp của anh quan trọng hơn một tòa nhà, anh đâu phải chỉ là người xây một tòa nhà, cô không thể vì cái nhỏ mà mất cái lớn.

Còn một điều nữa, tòa nhà này mua rồi, cô phải xử lý thế nào cũng là một vấn đề rất quan trọng.

Trước đây, cô nghe Lục Huấn nói muốn mở một trung tâm điện máy, không biết tòa nhà này có được không. Nếu anh không cần thì cô treo biển cho thuê được không?

Bây giờ thuê cửa hàng các thứ, hợp đồng đều ký năm năm một lần, cô không ký hợp đồng dài hạn, chỉ cho thuê ba năm, tòa nhà lớn như vậy ai mà thuê nổi? Nhưng nếu ký hợp đồng dài hạn, đến lúc giải tỏa, người ta có đòi cô bồi thường không? Tiền sửa chữa, các loại phí tổn thất...

Tòa nhà lớn như vậy, cô mua xong cũng không thể cứ để trống ba năm trời được.

Chuyện này vẫn phải bàn bạc với Lục Huấn, nghe xem ý kiến của anh thế nào, anh suốt ngày đi đây đi đó, biết đâu đã nghe ngóng được tin tức gì.

Loading...