THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 322
Cập nhật lúc: 2025-07-04 02:30:25
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói đến chuyện này, Lê Tinh thấy buồn bực: "Có, nên lúc đó em mới vội vàng hỏi người chị kia xem giá bao nhiêu, nghe chị ấy nói một trăm vạn, em giật cả mình, chênh lệch lớn quá."
Lục Huấn lại không nghĩ đến vấn đề năm mươi vạn hay một trăm vạn, mà là tại sao sau này tòa nhà đó giảm giá bán mà vẫn bỏ trống không ai mua. Điều này nói lên điều gì? Nói lên rằng trong vòng 2 đến 3 năm tới, bất động sản sẽ không khởi sắc, không ai lạc quan về nó, nên một tòa nhà cũ kỹ mới không có ai hỏi mua.
Mà hơn 3 năm, có thể là hơn 4 năm sau, tức là vào khoảng năm 94, lúc đó nhà nước có chính sách mới về nhà đất, thị trường nhìn chung khởi sắc hơn, mới có chuyện quy hoạch giải tỏa, nhà cửa giải tỏa đền bù tăng gấp mười mấy lần, tha hồ mà kiếm lời.
Hơn 3 năm, 4 năm.
Ngón tay Lục Huấn chống lên đùi khẽ gõ gõ. E rằng một số kế hoạch của anh phải lùi lại rồi, thời gian quá dài, vốn bị chiếm dụng sẽ ngày càng nghiêm trọng, cho dù anh có kinh doanh thép phế liệu kiếm tiền cũng không trụ được bao lâu.
Mảnh đất mà anh mua được hiện giờ, trước tiên cứ làm việc với Phạm Trường Hải, xây dựng xong phần khung cơ bản và các khu thương mại xung quanh, một số dự án nhà ở nhất định phải lùi lại 2 năm nữa mới khởi công.
"Anh đang nghĩ gì vậy? Thật ra em đã nghĩ đến việc nếu tòa nhà này không bán được thì cuối cùng có thể sẽ giảm giá, chỉ là không biết phải đợi bao lâu, thời gian trong mơ rất mơ hồ."
"Sẽ không lâu đâu." Lục Huấn lấy lại tinh thần, nói: "Vì sẽ bị giải tỏa, nên nếu em muốn mua lại tòa nhà đó cũng được, nhưng cần phải đợi một chút, anh dự đoán nhiều nhất là khoảng một tháng nữa, tòa nhà đó không bán được với giá cao sẽ giảm giá, đến lúc đó chúng ta đi thương lượng chắc chắn sẽ có được mức giá hợp lý."
"Anh đồng ý cho em mua sao?" Lê Tinh lập tức nhìn anh.
"Tất nhiên rồi, đây là chuyện tốt mà, đúng không?" Lục Huấn cười, rồi lại nói: "Nhưng mà bà xã, tòa nhà này mua rồi để làm gì, em phải suy nghĩ cho kỹ. Cho dù có giải tỏa thì cũng là 3 - 4 năm sau, đúng không? 3 - 4 năm này, không thể cứ để nó bỏ trống ở đó được."
"Anh không lấy để mở trung tâm điện máy sao?" Lê Tinh theo bản năng hỏi.
Điều đầu tiên cô nghĩ đến chính là mua cho anh mở trung tâm điện máy.
"Không lấy, tòa nhà này không phù hợp." Lục Huấn lắc đầu, "Mục đích anh mở trung tâm điện máy là để quảng bá thương hiệu điện máy Hồng Thái Dương, tòa nhà này phải thật đặc biệt, phải khiến người dân Ninh Thành nhớ đến, phải là một công trình mang tính biểu tượng, nó cũng sẽ trở thành trụ sở của Hồng Thái Dương sau này."
Vừa nói, Lục Huấn vừa đưa tay lên vuốt ve gương mặt Lê Tinh, mỉm cười: "Hơn nữa, đây là tòa nhà em mua, em quyết định xem sau này nó sẽ làm gì thì sẽ càng có cảm giác thành tựu hơn, đúng không?"
"Còn một chuyện nữa." Lục Huấn dừng lại một chút, "Tinh Tinh, vì em đã biết chuyện tòa nhà cung ứng sắp cải cách, vậy chắc em cũng biết chuyện bách hoá số sáu sắp cải cách, cho thuê quầy hàng rồi nhỉ? Em có ý kiến gì không?"
Ban đầu Lục Huấn không định can thiệp vào công việc của Lê Tinh, trong nhà có một mình anh kiếm tiền là đủ rồi, chỉ cần cô vui vẻ, anh đều chiều theo ý thích của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-322.html.]
Nhưng từ hôm qua, anh đã biết được giấc mơ của cô, biết được kết cục của cô trong mơ, anh bỗng nhiên nhận ra rằng mình không thể không quan tâm, hay nói cách khác là anh nên thử tìm hiểu một chút về kế hoạch tương lai của cô.
Anh sẽ cố gắng thực hiện lời hứa của mình với cô, anh sẽ không bỏ mặc cô c.h.ế.t đi như trong mơ, nhưng nhỡ đâu...
Chẳng ai có thể đảm bảo được chuyện ngoài ý muốn. Nhỡ đâu anh lại xảy ra chuyện, cô phải làm sao?
Chỉ cần nghĩ đến việc cô nói rằng sau khi anh chết, cô phải lang thang đầu đường xó chợ, sống dựa vào sự bố thí của người khác, tuyệt vọng, bất lực đến mức tự sát, lòng anh lại đau như cắt.
Đó là kết cục mà dù có c.h.ế.t anh cũng không thể yên lòng. Anh không thể đặt cược tất cả vào một chỗ, anh cần phải cho cô đủ sự đảm bảo cho tương lai.
Ngoài số tiền đủ để cô tiêu cả đời không hết, anh còn phải cho cô đủ chỗ dựa tinh thần để sống tốt. Chỗ dựa tinh thần của con người không gì khác ngoài gia đình, người yêu, con cái, sự nghiệp yêu thích, có cảm giác thành tựu...
Con cái thì anh đang cố gắng, còn sự nghiệp, anh cảm nhận được rằng cô không thích công việc kế toán này lắm. Nếu vậy thì anh cần phải giúp cô tìm ra công việc mà cô thật sự yêu thích.
Đầu tư mua đồ cũng được, tiếp tục nhảy múa cũng được, nhất định phải có một thứ.
Nghĩ đến đây, Lục Huấn đưa tay nâng mặt Lê Tinh lên, nghiêm túc nhìn cô: "Bảo bảo, bách hoá số sáu sắp cải cách, cho dù phòng tài vụ không thay đổi thì môi trường làm việc của em cũng sẽ thay đổi rất nhiều, em cần phải suy nghĩ xem em có thích ứng được với sự thay đổi đó không, nếu không thích ứng được, không trụ lại được, thì em sẽ tìm một công việc tương tự, hay là tự mình ra ngoài làm gì đó?"
"Nếu thích ứng được thì em cũng phải suy nghĩ xem em có thật sự thích công việc kế toán này không, có thật sự muốn làm trong ngành này không, em có kế hoạch nghề nghiệp gì cho nó không?"
Lê Tinh nhìn vào đôi mắt đang nhìn mình chằm chằm của Lục Huấn, hơi sững sờ, không ngờ anh lại hỏi về công việc của cô, mà còn nghiêm túc như vậy. Cô cứ tưởng anh không để ý, dù sao tiền lương một tháng của cô cũng không đủ chi tiêu cho một ngày của cô, cô thậm chí còn nghĩ nếu anh biết chuyện bách hoá số sáu cải cách, anh sẽ trực tiếp bảo cô nghỉ việc.
Trong lòng cô có chút vui mừng, về chuyện công việc của cô, anh không hề xem thường.
"Em đã suy nghĩ rồi." Lê Tinh nghiêm túc đáp.
"Thật ra một tuần trước em đã biết chuyện bách hoá số sáu sắp cải cách, lúc đó em đã nghĩ xem có nên thuê quầy hàng ở bách hóa số sáu không, nhưng em biết vấn đề căn bản của bách hoá số sáu nằm ở đâu, nếu thuê thì kết quả cũng sẽ là thua lỗ."
"Sau đó, em cũng nghĩ đến việc có nên cùng Lê Hà Dương mở rộng kinh doanh phế liệu, hay là cùng chị dâu kinh doanh kẹo không, nhưng phế liệu có giới hạn, dù có mở rộng đến đâu thì cũng chỉ là thêm nhiều nhà kho, bao thầu hết phế liệu của cả Ninh Thành, thành lập một trạm thu mua phế liệu mới."
"Việc kinh doanh kẹo của chị dâu cả cũng vậy, em chỉ cần đợi chị ấy mở nhà xưởng, tuyển đủ nhân công, kinh doanh sản xuất bình thường, rồi đi cùng chị ấy chạy thị trường, sau này chị dâu cả hoàn toàn có thể tự mình làm, không cần thêm em vào..."