"Năm căn nhà mua hết 14 vạn tệ, trung bình mỗi căn chưa đến ba vạn, thế nào, được chứ? Mấy căn nhà này, căn nào em cũng đi xem rồi, tuy tường có hơi bong tróc ẩm mốc, nhưng kết cấu không tệ lắm, cơ bản đều là nhà rộng, có thể sửa thành nhà vệ sinh riêng, trong ngõ có sân nhỏ, dọn dẹp lại là có thể cho thuê được."
"Em hỏi mấy bác hàng xóm gần đó, họ nói với em rằng chỉ cần dán thông tin cho thuê nhà lên tường ở đầu ngõ là không bao lâu sẽ có người đến hỏi, không khó cho thuê đâu."
"Cách thức cho thuê, giá cả thuê nhà em cũng đã hỏi thăm, đợi em tìm anh Hai sửa sang lại nhà cửa một chút là có thể dán thông tin cho thuê được rồi."
"Em còn phát hiện ra một chuyện nữa này, trong lòng em cứ nghĩ đến chuyện mua nhà, không còn ham muốn đi mua sắm nữa, cũng muốn mua đấy nhưng không còn cảm giác bồn chồn, đứng ngồi không yên như trước đây. Tháng này em không còn đi mua sắm mỗi ngày, tiêu tiền cũng không nhiều như trước nữa, trừ mấy bộ vest đổi mùa mua cho anh ra, đồ của em chỉ hết hơn một nghìn tệ thôi, đây là tháng em tiêu ít tiền nhất kể từ khi quen anh!"
Lê Tinh chưa bao giờ cảm thấy vui vẻ như vậy, chân cô như dẫm trên mặt đất mềm mại, trong lòng cảm thấy thoả mãn kiên định hơn bao giờ hết.
Từ khi biết mình thích mua sắm là bệnh, trong lòng cô luôn canh cánh một nỗi lo, dù sau đó cô đã nói chuyện thẳng thắn với Lục Huấn, anh cùng cô đi khám bác sĩ, lại không ngừng động viên an ủi cô, nhưng trong lòng cô vẫn có chút lo lắng, lo rằng mình sẽ không kiểm soát được bệnh tình, sẽ vô tình trở thành một con người khác, dù sao thì trong mơ cô thật sự chẳng khác nào người điên.
Nhưng bây giờ cô không còn lo lắng như vậy nữa, nhà họ có năm căn nhà, mấy năm nữa sẽ bị giải tỏa, cho dù cô có tiêu tiền hoang phí một chút thì cũng đủ để trụ vững một thời gian, quan trọng nhất là cô phát hiện ra rằng chứng nghiện mua sắm của mình có thể kiểm soát được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-324.html.]
Bộ tiêu chuẩn mua sắm mà Howard yêu cầu cô đặt ra thật sự có ích, cô vẫn thích mua sắm nhưng không còn mù quáng như trước, không còn nghe người khác khen mấy câu là không dời chân đi được, cô sẽ tự mình cân nhắc, mua những thứ mình thật sự muốn, tuy vẫn chưa làm được một cách tuyệt đối, nhưng cô đã thành công vài lần, đang dần dần tốt lên.
Càng nghĩ, Lê Tinh càng thấy hài lòng, cô nhặt những quyển sổ đỏ trên bàn lên xếp thành một hàng, đôi mắt sáng long lanh nhìn Lục Huấn, hỏi anh: "Em thấy tháng này mình biểu hiện rất tốt, anh thấy sao? Ông xã."
Hôm nay tâm trạng Lục Huấn không tốt lắm, cuối cùng thì công việc sửa chữa, gia cố dầm, cột chịu lực của tòa nhà bỏ hoang bên bờ sông cũng đã đến giai đoạn cuối, tất cả những cầu thang bị nứt cũng đã được đổ bê tông lại, chỉ cần đợi bê tông khô, đông cứng lại là có thể tiếp tục thi công, sớm hơn dự kiến mấy ngày, sau khi sửa chữa, kết cấu của cả tòa nhà hoàn hảo hơn trước, cũng vững chắc hơn, đáng lẽ đây là một tin tức tốt.
Nhưng sáng nay có hai phóng viên của tờ Nhật báo thành phố xông vào công trường, chụp ảnh một số vật liệu sửa chữa chưa được xử lý ở công trường, rồi xảy ra xô xát với công nhân ở hiện trường thi công.
Trong lúc xô đẩy, một phóng viên của tờ Nhật báo bị ngã, đùi bị một đoạn thép đ.â.m vào, tuy không nguy hiểm đến tính mạng, cũng không đến mức phải cắt bỏ chân, chỉ cần rút đoạn thép ra rồi khâu mấy mũi là được, nhưng bây giờ đối phương lại nắm chặt lấy việc họ phá hủy tường chịu lực, sửa chữa, đổ bê tông lại, còn có chuyện "đánh" phóng viên không buông, nhất định phải đăng báo.
Phạm Trường Hải cử người đến thương lượng hòa giải, nhưng lại bị đối phương lấy đó làm cái cớ, tuyên bố rằng họ muốn dùng tiền để áp chế người ta, Phạm Trường Hải quen biết mấy người ở tòa soạn báo, anh ấy đã nhận được tin rằng chuyện này sẽ lên trang nhất của tờ báo sáng ngày mai.
Bức ảnh được đăng trên báo không chỉ có nội dung chụp hôm nay, mà còn có một số bức ảnh chụp hiện trường thi công của họ trong khoảng thời gian gần đây.
Đến lúc này, anh và Phạm Trường Hải đều biết chuyện lần này không chỉ đơn giản như bề ngoài, họ đã bị người ta để ý từ lâu, chỉ là trước đó đối phương vẫn luôn nhẫn nhịn không ra tay, đến lúc này, khi họ lơ là cảnh giác mới hành động.
Chuyện này cũng không phải là không có cách giải quyết, chỉ cần bên họ đưa ra được bản vẽ thiết kế tòa nhà sau khi sửa chữa dầm chịu lực hoàn hảo hơn, Phạm Trường Hải nhận lời phỏng vấn báo chí, giải thích trước toàn bộ sự việc thì chuyện này cũng được giải quyết.