Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 326

Cập nhật lúc: 2025-07-04 02:31:45
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoài ra, căn nhà vừa làm cửa hàng vừa làm xưởng mà Hà Lệ Quyên thuê ở phố Dương Liễu, Lê Chí Quân đã dẫn người đến ngày đêm gấp rút sửa sang xong, các loại giấy tờ cũng đã làm xong, các loại kẹo cũng đã làm ra một ít.

Trước đó, cô đã đồng ý với Hà Lệ Quyên là sẽ giúp chị ấy chạy thị trường, nên mấy hôm nay cô cứ như biến thành con quay, bận rộn tối mắt tối mũi.

Anh thấy không đành lòng, bèn gọi Siêu Tử vốn đang làm việc ở trang trại nuôi trồng ở thôn Tiên Thủy đến làm tài xế cho cô, cùng cô và Hà Lệ Quyên chạy khắp nơi.

Không biết cô lấy đâu ra năng lượng, ngoài việc tìm được điểm bán hàng cho Hà Lệ Quyên, cô lại còn mua được năm căn nhà, điều kỳ lạ hơn là cuối tuần cô vẫn không quên dành thời gian cho anh và về nhà thăm bố mẹ.

Cô thật sự còn biết sắp xếp thời gian hơn cả anh.

"Anh cũng thấy em biểu hiện rất tốt, hôm qua Howard gặp anh còn nói em là cô gái kiên cường nhất, hợp tác điều trị tốt nhất mà anh ta từng gặp, vợ anh giỏi lắm! Lại đây, thưởng cho em một cái nào." Lục Huấn cười nhìn Lê Tinh, kéo chiếc ghế xoay màu đen ra sau một chút, dang rộng vòng tay về phía cô.

Lê Tinh nhìn hành động của anh, khóe môi cong lên càng thêm rõ nét, cô liếc nhìn ra cửa, lúc nãy vì muốn tạo bất ngờ cho anh, cô không dám đóng cửa phòng, chỉ khép hờ lại.

Nhưng anh hợp tác với Phạm Trường Hải trong dự án tòa nhà trùm mền, anh phụ trách xây dựng, Phạm Trường Hải phụ trách bán hàng.

Công ty xây dựng của anh coi như là được thành lập tạm thời, ngoài nhóm công nhân làm việc trên công trường là do anh chính thức tập hợp lại, những vị trí còn lại đều do Thuận Tử, Vũ Tiến kiêm nhiệm.

Ngày thường trong văn phòng, ngoài anh ở đây nghiên cứu bản vẽ, tính toán chi phí, thì chỉ có một mình Siêu Tử kiêm tài xế tạm thời cho anh, việc gì cũng làm.

Siêu Tử là người rất biết điều, mỗi lần cô đến, cậu ấy đều tự động đóng cửa rồi ra ngoài, nếu muộn thì thường sẽ không quay lại, lần này cũng không ngoại lệ.

Cô không do dự, đặt túi xách lên bàn, đi vòng qua bàn làm việc trực tiếp ngồi lên đùi anh, vòng tay ôm lấy cổ anh, đôi mắt xinh đẹp sáng ngời nhìn anh hỏi: "Lục tổng muốn thưởng cho em cái gì vậy?"

"Em muốn được thưởng gì?" Lục Huấn ghé sát vào cô, hôn nhẹ lên khóe môi cô, mũi chạm mũi, đôi mắt đen nhìn vào mắt cô.

Lê Tinh nhìn vào mắt anh, bĩu môi: "Anh thưởng cho người ta mà còn bắt người ta tự nói ra sao?"

"Ừm, vậy để anh suy nghĩ xem có thể thưởng cho em cái gì." Lục Huấn khẽ cười một tiếng, lại ngậm lấy môi cô, Lê Tinh theo bản năng ôm chặt cổ anh, hé miệng đáp lại anh.

Đã cuối tháng 11, trời bắt đầu trở lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-326.html.]

Hôm nay Lê Tinh mặc một chiếc áo len dệt thô cổ cao màu trắng, bên dưới là chân váy len kẻ ca-rô xanh trắng. Cô yêu cái đẹp nên không mặc quần giữ nhiệt, bên trong áo len cũng không mặc áo thu đông để giữ dáng rộng rãi.

Bàn tay to dễ dàng nắm lấy vòng eo mảnh mai trơn mượt của cô. Lê Tinh bất giác căng người, không kìm được khẽ rên một tiếng. Cô vội vàng đưa tay giữ lấy tay anh: "Đừng, cửa chưa đóng!"

Lục Huấn nhìn về phía cửa rồi dừng động tác. Mặc dù biết Siêu Tử chắc chắn đã khóa cửa ngoài, nhưng anh không muốn mạo hiểm với cô.

Anh vòng tay qua chân cô, bế cô đi về phía cửa.

Cánh cửa gỗ sơn đen cũ kêu "két" một tiếng khép lại. Anh khuỵu một chân lên, đẩy cô tựa vào cửa, bàn tay đặt lên sau cổ cô, cúi xuống hôn tiếp.

Lê Tinh tựa lưng vào cửa, hé miệng để anh hôn. Chẳng mấy chốc cô cảm thấy gò má tê cứng, gốc lưỡi càng tê buốt, nuốt nước bọt cũng trở thành phản xạ tự nhiên.

Hôm nay cô mặc áo cổ cao, anh không thể chạm vào làn da mềm mại trên cổ cô. Đôi môi nóng bỏng của anh đành phải lướt qua sau tai cô, ngậm lấy và l.i.ế.m nhẹ vành tai mát lạnh của cô.

Lê Tinh khẽ run lên, cảm giác khó mà ngồi yên. Cô nuốt khan hai lần, bị anh trêu đùa đến mức khó chịu nổi. Không kìm được, cô nắm chặt chiếc áo sơ mi trắng trên người anh, đôi chân siết lấy anh, đổi lại sự cắn mút càng mạnh mẽ hơn từ anh.

"Em còn có chuyện muốn nói với anh." Lê Tinh cảm giác cơ thể mình mềm nhũn, không cách nào ngồi vững được nữa.

Lục Huấn biết, anh cũng có chuyện muốn nói với cô, chỉ là dạo này cô chiều anh quá mức. Chỉ cần dính đến cô, anh liền không kiềm chế được. Cuối cùng anh buông vành tai đỏ ửng của cô ra, hôn nhẹ lên môi cô một cái, chôn đầu vào hõm cổ cô, qua kẽ áo len mà hít sâu mùi hương đặc trưng của cô. Một lúc sau anh hỏi: "Chuyện gì?"

"Ra ghế sofa rồi nói." Lê Tinh đẩy anh một cái.

Lục Huấn liếc nhìn cô, bế cô qua sofa ngồi xuống.

"Chuyện là, tòa nhà đó, anh chẳng phải đã nói là giám đốc phụ trách bán tòa nhà vẫn chưa tìm được người mua nên đang do dự giảm giá sao? Hôm nay em lại qua bên toà nhà cung ứng xem, chị Quyên từng muốn em gặp giám đốc tòa nhà kia nói nhỏ với em rằng tòa nhà có khả năng giảm xuống còn tám mươi vạn."

"Anh nói xem, giảm xuống tám mươi vạn có bị người khác mua mất không?" Lê Tinh lo lắng hỏi.

Dù đã mua năm căn nhà, cô vẫn canh cánh về tòa nhà này. Chủ yếu là cô cảm thấy tòa nhà này có ích với mình, mặc dù bây giờ cô vẫn chưa nghĩ ra cách sắp xếp cụ thể.

Lục Huấn từ trước đã đoán được Lê Tinh sẽ hỏi về tòa nhà đó. Gần đây mỗi ngày sau giờ làm, cô đều bảo anh dừng xe ở toà nhà cung ứng. Nếu không xuống xe mua chút đồ và thăm dò tin tức từ chị Quyên, thì cũng dán mắt nhìn cổng tòa nhà, thỉnh thoảng còn bàn với anh rằng nếu tòa nhà được sơn lại trông cũng tạm ổn. Hiển nhiên cô đã để tâm đến nó.

Loading...