[Thập niên 90] Mẹ Kế Luôn Muốn Chạy Trốn. - Chương 63

Cập nhật lúc: 2025-11-08 01:00:24
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong sân nhà họ Lâm trồng hai cây hoàng liên lớn.

 

Ở cái xứ , dường như nhà nào điều kiện cũng sẽ trồng hoàng liên ở sân hè. Cứ để nó lớn mười mấy, hai mươi năm, dù là con gái lấy chồng dùng đồ cưới, con trai cưới vợ dùng sửa nhà xà, thì gỗ hoàng liên đều là vật liệu .

 

Sân nhà họ Lâm vốn ba cây. Lúc Lâm Hồng Hoa lấy chồng chặt một cây. Hai cây còn là của hai em Lâm Kiến Quốc và Lâm Kiến Thành. Lâm Kiến Quốc lấy vợ nhưng ở riêng nên dĩ nhiên sửa nhà.

 

Còn phần Lâm Kiến Thành, Bành Đại Hoa tiếc nỡ chặt, nên cứ vờ như chuyện đó. Lâm Kiến Thành cũng tranh giành. Thế là hai cây cứ ở đó, Bành Đại Hoa và Lâm Đại Hà tính để dành đóng hòm cho chính .

 

Lúc là giữa trưa, bát đũa dọn xong bàn ăn trong nhà chính, nhưng đều đang hóng mát gốc cây hoàng liên ngoài sân. Khi Triệu Chanh và Lâm Kiến Thành bước , những đang đều ngoảnh đầu .

 

So với gặp , Trương Thục Phân béo lên nhiều, nhưng trông sưng phù, mí mắt cũng húp húp, sắc mặt lắm.

 

cũng là sinh con nửa tháng, đáng lẽ vẫn đang ở cữ.

 

ở đây, chỉ những nhà điều kiện, coi trọng việc thì mới ở cữ. Người bình thường nghỉ ngơi ở nhà dăm bảy ngày là may mắn lắm , thậm chí nhiều sinh con hôm , hôm xuống giường tự giặt tã lót cho con.

 

Bành Đại Hoa đang múc nước cho Lâm Đào và Lâm Hoa rửa chân ở bên cạnh. Hình như lúc nãy gọi Triệu Chanh, hai đứa chạy về ngã ngoài ruộng, quần áo bẩn hết, giờ đang cởi truồng rửa bùn.

 

Thấy Triệu Chanh, chỉ Trương Thục Phân là tỏ nhiệt tình một chút. Chị một chiếc ghế dựa, cất tiếng chào: "Em dâu đến ? Mau đây . Chờ tắm rửa cho hai thằng nhóc xong là ăn cơm ngay."

 

Lâm Kiến Quốc, với tính cách y hệt Lâm Đại Hà, dậy gật đầu với Triệu Chanh coi như chào hỏi. Anh móc t.h.u.ố.c lá , đến bên cạnh Lâm Kiến Thành, hai ghé tai chuyện gì đó.

 

Tình cảm của Lâm Kiến Quốc với em út khá phức tạp. Lúc nhỏ hiểu chuyện, lớn ảnh hưởng, nên cũng thiết với em trai.

 

Đến lúc học thì gần như chẳng gì liên quan. Anh em với mà còn lạnh nhạt hơn cả bạn bè bên ngoài.

 

Trước khi Lâm Kiến Thành đột nhiên mua xe, Lâm Kiến Quốc mấy thiện cảm với em . Mỗi khi nhắc đến em cả ngày thấy bóng dáng, cũng chịu ruộng đàng hoàng, còn thấy mất mặt.

 

Có thể , chiếc xe Đông Phong đó gây một cú sốc lớn cho Lâm Kiến Quốc. Cứ như thể một luôn cho là vô tích sự bỗng dưng trở thành thành đạt.

 

Bây giờ gặp , Lâm Kiến Quốc cũng thích bắt chuyện với Lâm Kiến Thành hơn. Sau đó phát hiện , em út của hiểu thật nhiều, còn tầm hơn cả những công ở ngoài về, khoe là " mở mang kiến thức".

 

Lâm Kiến Thành vốn tình cảm gì sâu đậm với nhà, nên dĩ nhiên cũng chẳng suy nghĩ gì. Anh chịu chuyện với thì vài câu, tiện tay giúp gì thì giúp.

 

nếu đụng đến chuyện "thiệt lợi ", thì Lâm Kiến Thành tuyệt đối sẽ ngó ngàng.

 

Chắc là Lâm Đại Hà cũng quá trình đổi suy nghĩ tương tự Lâm Kiến Quốc. Ba đàn ông tụ một góc bàn chuyện của họ. Đám phụ nữ bên cũng tự thành một nhóm.

 

Lâm Hồng Hoa im nhúc nhích, thậm chí còn hất cằm lên trời. Triệu Chanh liếc Lâm Kiến Thành, nhưng thấy cũng ý định chào hỏi bà chị .

 

Nghĩ đến câu "cứ học theo " lúc nãy của Lâm Kiến Thành, Triệu Chanh cũng vờ như phận của đối phương, về phía Trương Thục Phân: "Chị cả đến lúc nào thế ạ? Sao em thấy động tĩnh gì?"

 

"Đi đường mòn tắt qua đây. Chị còn hết cữ, ngang cửa nhà , lỡ họ thì chẳng họ c.h.ử.i xui xẻo ."

 

Người ở đây kiêng kỵ việc phụ nữ ở cữ. Nếu ai mới sinh con mà hết cữ bước qua ngạch cửa nhà khác, nhà nào mê tín khi còn cầm chổi đuổi thẳng ngoài.

 

Trương Thục Phân cách cư xử. Nói xong, chị kéo tay Triệu Chanh, khanh khách giới thiệu Lâm Hồng Hoa: "Đây là chị chồng của bọn , Hồng Hoa. Em cứ gọi là chị cả."

 

Triệu Chanh Lâm Hồng Hoa, bà chị cũng cụp mắt xuống sang. Triệu Chanh liền thuận thế chào một tiếng: "Em chào chị cả."

 

Lâm Hồng Hoa lạnh lùng "Hừ" một tiếng, gì thêm.

 

Triệu Chanh cũng để bụng, tiếp tục chuyện với Trương Thục Phân, đồng thời ngó nghiêng đứa bé con đang Trương Thục Phân bế trong lòng.

 

Đứa bé mới nửa tháng tuổi. Có lẽ sữa Trương Thục Phân vẻ nhiều, nên thằng bé trông gầy gò, da vàng vàng, mặt vẫn còn lấm tấm mấy nốt trắng lặn hết.

 

Tóc thằng bé thưa vàng, da đầu còn mấy mảng vảy khô là gì. Lông mày nhạt đến mức gần như tiệp màu da. Mắt nó nhắm nghiền, lông mi gần như , mũi tẹt, miệng trề xuống. Nói thật, trong mắt một từng sinh con như Triệu Chanh, thì trông ... .

 

Triệu Chanh vẫn khen thằng bé kháu khỉnh. Ít nhất cũng thông cảm cho tâm trạng của , con mấy thì trong mắt đẻ vẫn là cục vàng.

 

"Đặt tên chị?" Triệu Chanh hỏi.

 

Trương Thục Phân sờ sờ má con, chút chua xót: "Từ lúc m.a.n.g t.h.a.i nó đến giờ, ngày nào cũng nơm nớp lo sợ, mà nghĩ tên? Tạm gọi là cu Ba."

 

Triệu Chanh , gì.

 

Lâm Hồng Hoa thấy Triệu Chanh thèm đếm xỉa đến , chút tức tối. Nghe Trương Thục Phân , bà liền xen mồm: "Đã sớm bảo hai đừng đẻ nữa. Chỉ lo đẻ mà lo nuôi, đó là trách nhiệm với con cái! Chị xem , gọi là 'cu Ba', quê c.h.ế.t . Đấy là bắt đầu của việc trách nhiệm với cuộc đời đứa trẻ đấy!"

 

Ồ, đối phương thể những lời . Triệu Chanh khỏi bà chị chồng bằng con mắt khác, nghĩ bụng lẽ bà chị cũng chỉ là cao ngạo một chút thôi.

 

Về điểm , Triệu Chanh tán đồng, nhưng Lâm Hồng Hoa , chứ cô thì khó .

 

Bị cà khịa thẳng thừng như , Trương Thục Phân hổ. Chị vốn là để mào đầu, đó thuận thế kể khổ với Triệu Chanh.

 

Còn mục đích cuối cùng? Ngoài việc mượn nhà, Trương Thục Phân còn vay tiền Triệu Chanh.

 

Tuy nhà cả hai ông bà già đỡ đần, nhưng đỡ đần mấy thì đất đai cũng chỉ sản xuất bấy nhiêu. Cả năm trời, tằn tiện lắm cũng chỉ để vài trăm đồng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-me-ke-luon-muon-chay-tron/chuong-63.html.]

nhà chú em bây giờ khác . Chú em mấy năm còn đang kêu nghèo, một xu cũng , mà đùng một cái tiền mua xe Đông Phong.

 

Giờ Triệu Chanh cũng thành phố, hai đứa con cũng đến tuổi tốn tiền học. Hai vợ chồng họ mỗi tháng đều kiếm tiền mặt, đến hơn một ngàn, nhưng ít nhất mỗi tháng cũng vài trăm thu nhập chứ?

 

Nghĩ đến tiền cả nhà tằn tiện cả năm trời, khi chỉ cần hai, ba tháng là kiếm . Trương Thục Phân thể đỏ mắt.

 

cà khịa chị là cô em chồng. Trương Thục Phân thể tính toán để địa vị của ở nhà chồng cao hơn nhà chú em, nhưng dám đụng Lâm Hồng Hoa.

 

Thế là Trương Thục Phân đành gượng: "Hồng Hoa, em thừa đứa là ngoài ý mà, tụi chị sinh."

 

Nói thật như , Lâm Hồng Hoa bĩu môi, hừ một tiếng từ lỗ mũi, tiếp chuyện nữa.

 

Dường như câu chuyện khơi mào cho ham chuyện của Lâm Hồng Hoa. Cà khịa Trương Thục Phân xong, bà chĩa mũi nhọn sang Triệu Chanh: "Hơn một tháng , rõ ràng là cô xe khách lên thành phố một , thành Kiến Thành đưa cô lên thành phố tìm việc? Đừng tưởng họ ngốc thì cũng ngốc. Lúc đó còn mắt cô sưng húp lên. Có cô bỏ trốn Kiến Thành bắt về ?”

 

Rồi, Triệu Chanh hiểu . Người đúng là cách chuyện, cứ nhằm chỗ đau của mà chọc, hề nể nang.

 

thật thì cũng thể với bà . Triệu Chanh bối rối, giơ tay vén lọn tóc mai tai: "Người học thức như chị cả thì mà ngốc ."

 

Chỉ là tính cách thẳng như ruột ngựa thôi.

 

"Em gì chắc chị cũng tin , là chị mà hỏi Kiến Thành. mà chị cả em mới hiểu tại đều bảo em bỏ trốn. Lần về em mới chuyện . May mà em về , chứ thì nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch."

 

Dường như cảm thấy lời Triệu Chanh cũng lý, Lâm Hồng Hoa hừ một tiếng, gì.

 

Trương Thục Phân thì dán mắt ngón tay của Triệu Chanh, chút kinh ngạc, đưa tay nắm lấy tay trái của cô: "Em dâu, cái là nhẫn ? Ui chà! Bằng vàng!"

 

Người trong thôn, nhà nào khá giả cũng nhẫn, nhưng đó đều là nhẫn của chồng, chờ bà mất truyền cho con dâu. Chỉ cần một cái nhẫn trơn, xỉn màu cũng đủ ghen tị. Lúc xem mắt mà cái nhẫn đó cũng là một điểm cộng lớn cho nhà trai.

 

Chiếc nhẫn của Triệu Chanh, trong mắt Trương Thục Phân, là quá . Dù thì nó cũng hình bông hoa, tuy mỏng, mảnh, nhưng là vàng thật! Chưa kể đeo ngón tay thon dài, trắng nõn của Triệu Chanh càng .

 

Lúc về quên tháo mất!

 

Tim Triệu Chanh đập thót một cái. Cô vội co ngón tay , cho Trương Thục Phân đang kích động kéo tuột chiếc nhẫn : "Trông thôi chứ đáng tiền chị. Kiến Thành bảo cưới em mà chẳng mua gì, thấy bán giảm giá nên mua một cái."

 

Lâm Hồng Hoa bên cạnh hừ lạnh: "Biết là đồng mạ vàng đáng tiền thật."

 

Người cứ một câu là hừ một tiếng. Người quen còn tưởng bà đang tỏ ý khinh thường.

 

Nói xong, Lâm Hồng Hoa nghĩ đến điều gì đó, hỏi Triệu Chanh: "Lần cô về, chắc là lấy giấy hôn thú với Kiến Thành chứ?"

 

Lấy giấy tờ thì sợ vợ chạy. Kể cả chạy thì cũng thể lấy chồng khác, nếu là tội trùng hôn, thể báo công an bắt ngay.

 

Triệu Chanh hôm qua về là lấy . Khuôn mặt lúc nào cũng đanh của Lâm Hồng Hoa lúc mới giãn một chút.

 

Bên , Bành Đại Hoa cuối cùng cũng tắm rửa xong cho hai đứa nhỏ. Lúc rảnh tay sang, thấy Triệu Chanh và Trương Thục Phân cứ chờ ăn cơm, tâm trạng bà tệ , bắt đầu lầm bầm c.h.ử.i đổng.

 

Lâm Hồng Hoa mất kiên nhẫn gọi bà một tiếng: "Hiếm lắm con mới về một , cố tình mắng cho con đấy ?"

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Nói gì thì , tuy Lâm Hồng Hoa ăn khó , nhưng hiếu thuận nhất với ông bà già về mặt vật chất. Cho nên, Lâm Hồng Hoa thế, Bành Đại Hoa lập tức ngưng bặt, dỗ dành con gái: "Đâu con, mắng con gì? Còn tại hai bà chị dâu, em dâu của con, chẳng chút ý tứ gì cả! Thấy chồng bận tối mắt tối mũi cũng phụ một tay!"

 

Lâm Hồng Hoa chẳng thông cảm: "Mẹ đau lưng là do hồi trẻ lụng quá sức."

 

Bành Đại Hoa cãi : "Thế hồi trẻ tao vì lụng quá sức? Còn vì chúng mày, vì cái nhà !"

 

Hai con nhà chính. Triệu Chanh thấy Lâm Hồng Hoa tiếp: "Thế thì mà tìm chồng , tìm con trai con gái của ."

 

Triệu Chanh ho khan một tiếng, nhịn bật . Không ngờ bà chị chồng gặp ai cũng cà khịa, ngay cả ruột cũng tha.

 

Trương Thục Phân thấy cũng nhịn , nhưng xong thấy chua xót: "Đấy, em xem, con gái ruột nó khác. Chứ phận dâu mà dám thế, khi mắng cho ngóc đầu lên ."

 

Lại kéo cô chung một chiến tuyến . Triệu Chanh , giả ngốc: "Đừng chồng, đổi là chị em thì cũng thế cả thôi."

 

Bên , Lâm Kiến Thành gọi Triệu Chanh, vẫy tay với cô: "Đi, ăn cơm."

 

Triệu Chanh đáp, dậy gọi Trương Thục Phân cùng nhà chính chuẩn ăn.

 

Trương Thục Phân lắc đầu: "Em , chị ăn khác ."

 

Mới sinh con đúng là kiêng khem nhiều thứ. Triệu Chanh cũng nghĩ nhiều, gật đầu chào tung tăng chạy mấy bước đến bên cạnh Lâm Kiến Thành. Nhân lúc ai để ý, cô móc lấy ngón út của , lắc lắc, y như học sinh tiểu học nắm tay vệ sinh.

 

Lâm Kiến Thành, nãy giờ mặt vẫn lạnh tanh, khỏi cúi đầu, nghiêng mặt với cô. Anh cúi sát , trông như hôn cô, Triệu Chanh sợ đến mức vội ngả một chút.

 

Lâm Kiến Thành cũng sực tỉnh. Không ngờ mới mật đầy ba ngày mà quen thói như .

 

Anh thẳng . Bàn tay đang Triệu Chanh móc lấy liền lật , nắm trọn cả bàn tay cô lòng.

 

Hai , mỉm . Ngay cửa nhà chính truyền đến một tiếng "Hừ!". Triệu Chanh theo hướng âm thanh, và bắt gặp ngay một cái liếc mắt khinh khỉnh của bà chị chồng, học y chang từ ruột Bành Đại Hoa.

 

 

Loading...