[Thập niên 90] Mẹ Kế Luôn Muốn Chạy Trốn. - Chương 65
Cập nhật lúc: 2025-11-08 01:00:26
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ăn cơm tối xong, Triệu Chanh định đưa thím Ngô về nhà, nhưng thím tự nhận sức khỏe còn , đến mức xảy chuyện gì giữa đường. Hơn nữa trời cũng tối hẳn, thím cứ giục Triệu Chanh ở nhà chơi với con.
Cuối cùng, vẫn là Lâm Kiến Thành dậy, cũng định ngoài tìm chỗ đỗ xe hơn, nên tiện đường đưa thím Ngô về luôn.
Nhà thím Ngô và nhà đẻ của Mai Trân ở cùng một khu tập thể, cách đây xa, chỉ hai dãy phố.
Lâm Kiến Thành về muộn. Lúc đó Triệu Chanh để ý, mãi đến tối, hai vợ chồng về phòng riêng, đóng cửa lên giường chuẩn ngủ, cô mới sực nhớ , hỏi, thì mới vòng mua thêm mấy hộp "áo mưa".
"Hai hộp dùng hết ! Cứ dùng như chắc sớm muộn gì cũng tán gia bại sản!"
Triệu Chanh cố ý quá lên để chọc .
Lâm Kiến Thành siết chặt cánh tay đang ôm eo cô, kéo cô hôn một cái, giải thích nghiêm túc: "Chưa dùng hết, còn mấy cái. Mua thêm để phòng hờ, tránh lúc cần dùng mới phát hiện hết."
"Tối nay nghỉ ngơi ! Không thấy mệt , ngủ sớm !"
Lâm Kiến Thành hôn xong, lách lên giường, Triệu Chanh kiên quyết bày tỏ thái độ.
Lâm Kiến Thành nghĩ nghĩ, gật đầu đồng ý. dậy, xuống giường, đến tủ quần áo lục lọi, cuối cùng lấy một cái túi vải nhỏ.
Anh đặt túi vải lên giường, tựa đầu giường, mở túi . Bên trong đều là những thứ quan trọng của gia đình, như sổ hộ khẩu, và còn một cuốn sổ tiết kiệm màu đỏ sậm.
Lâm Kiến Thành lấy tờ giấy hôn thú mới lấy hôm nay , mở ngắm nghía một nữa, cất túi vải. Anh lấy sổ tiết kiệm và một cái hộp sắt bên trong , đưa cho Triệu Chanh.
"Không em định mở cửa hàng ? Đây là bộ tiền tiết kiệm của nhà . Không đủ mua cửa hàng , chỉ thể tạm thời thuê thôi."
Lâm Kiến Thành cau mày, rầu rĩ vì kiếm nhiều tiền.
Triệu Chanh ngờ đàn ông nộp cả "quỹ đen" trong nhà . Phải là cô chút cảm động.
Triệu Chanh nhận lấy, mở sổ tiết kiệm xem . Con cuối cùng là 4500 đồng. Lần gửi tiền cuối cùng là tuần , gửi hai ngàn.
Xem tiền đều là Lâm Kiến Thành kiếm khi mua xe, lúc nhiều nhất cũng hơn một vạn đồng.
Theo tư duy quản lý của Triệu Chanh, tiền nhiều. nếu đặt bối cảnh thời đại , ở thành phố Liên Dung, hơn một vạn đồng thể mua một căn hộ.
Cho nên, tuy đến mức "nhà một vạn" (vạn nguyên hộ) thể gây chấn động cả làng xóm như những năm , nhưng đây cũng là một con cực lớn.
Lâm Kiến Thành thấy Triệu Chanh sổ tiết kiệm mà mặt biến sắc, cũng thấy lạ. Bởi vì đối với chính , nếu so với tiền cần cho kế hoạch, thì ngần tiền vẫn thuộc dạng "quá ít".
"Vẫn còn nợ Hùng hai ngàn. Vài ngày nữa sẽ một chuyến hàng xa, lúc đó là thể trả hết."
Đã ở nhà hơn nửa tháng, dù lưu luyến, Lâm Kiến Thành vẫn hề do dự mà lên kế hoạch một chuyến hàng xa.
Chỉ buôn hàng lậu ở mấy thành phố lân cận thì kiếm chẳng bao nhiêu. Bận rộn nửa tháng cũng chỉ kiếm một ngàn đồng. Lâm Kiến Thành một chuyến vùng duyên hải.
Bên đó nhiều xưởng may mặc, hàng quần áo ưa chuộng ở các thành phố. Lúc về thể đ.á.n.h một lô hàng lớn.
Quần áo nhẹ, tốn diện tích, đảm bảo thể kiếm một vố đậm.
Hoặc tỉnh Trúc Hải cũng . Mứt hoa quả, kẹo bánh bên đó cũng rẻ mà ngon.
Nếu thuận lợi, tính cả tiền vận chuyển hàng, một chuyến ít nhất cũng kiếm bốn, năm ngàn đồng.
Triệu Chanh , hứng thú lập tức giảm quá nửa. cô cũng thể lời giữ , đành uể oải mở cái hộp sắt .
Đè bên là một xấp tiền mặt đủ màu sắc. Triệu Chanh đưa tay lấy tiền . Lâm Kiến Thành thấy , tiện miệng : "Số là để tiêu vặt trong nhà. Em mua gì thì tự mua, hoặc chờ về mua cho cũng ."
Triệu Chanh đếm thử, cũng hơn hai trăm đồng. Dùng để chi tiêu gia đình thì tuyệt đối dư dả.
Cô định gì đó, khóe mắt bỗng liếc thấy trong hộp còn thứ khác. Triệu Chanh kỹ, nền đỏ thẫm, in hình một con khỉ đen thui, bên trái là hàng chữ dọc "Bưu chính Nhân dân Trung Quốc", bên cạnh là ba chữ nhỏ hơn "Năm Canh Thân", góc bên là hàng chữ ngang "8 phân".
Năm Canh Thân? Đây chẳng là con tem Khỉ bản 80 huyền thoại ?
Một bộ tem thể đổi cả căn nhà. Vào những năm 80, một tập 80 con tem thể bán hơn một triệu.
Mắt Triệu Chanh sáng rỡ, cũng đếm tiền nữa, mà lật đống tem xem. Tiếc là tem ở đây cả cũ lẫn mới, tem Khỉ Canh Thân cũng chỉ năm, sáu con.
Giá của một con tem lẻ, lúc cao nhất, hình như cũng 7000.
Bên cạnh, Lâm Kiến Thành xong, cúi mắt tờ giấy hôn thú cất túi. Anh càng càng thích, thuận tay lôi sờ sờ, ngắm nghía, thầm tính toán ngày mai sẽ đưa Triệu Chanh chụp ảnh, chụp xong cắt một tấm dán lên, tờ giấy hôn thú sẽ càng hơn.
Liếc thấy Triệu Chanh đang lật xem mấy món đồ chơi lặt vặt của , chút ngượng ngùng. Đây đều là sở thích sưu tầm từ mấy năm của Lâm Kiến Thành.
Bây giờ Triệu Chanh phát hiện, Lâm Kiến Thành cảm giác hổ như thể vợ bắt gặp đang chơi mấy món đồ trẻ con.
Anh ho khan hai tiếng, lấy bình tĩnh: "Mấy cái đó là sưu tầm lúc , thấy . Sao, em thích ?"
Ngoài tem Khỉ, còn nhiều loại tem khác mà Triệu Chanh từng thấy. Trên tem hình non xanh nước biếc, tàu hỏa qua cầu, Thiên An Môn, Vạn Lý Trường Thành, chiến sĩ biên phòng, thậm chí còn một tờ in hình Chủ tịch vĩ nhân.
Mệnh giá cũng đủ loại, từ một phân đến 80 phân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-me-ke-luon-muon-chay-tron/chuong-65.html.]
Ngoài tem, còn một ít đồng xu, phần lớn mài bóng, nhưng trong các kẽ hở vẫn còn màu xanh đồng gỉ sét của thời gian.
Sự chú ý của Triệu Chanh cũng chuyển từ tem Khỉ sang mấy món đồ lặt vặt . Cô gần như thể tưởng tượng cảnh Lâm Kiến Thành thời niên thiếu, khi ở một , mân mê chơi đùa với chúng như thế nào.
"Cái cũng là sưu tầm ?"
Triệu Chanh cầm một đồng xu lên xem, đó khắc chữ "Hàm Phong Trọng Bảo". Đây là đồng xu thời Hàm Phong. "Anh kiếm ?"
Lâm Kiến Thành thấy Triệu Chanh vẻ thích mấy món đồ nhỏ , thầm thở phào nhẹ nhõm: "Có cái nhặt ở nhà cũ, cái là đổi của khác."
Lúc mười ba, mười bốn tuổi, Lâm Kiến Thành thường xuyên chạy lên trấn chơi bời, giúp lén lút ăn chợ đen, buôn hàng lậu.
Số tiền kiếm khi còn nhỏ, ngoài việc tự lo cho no bụng, phần còn cũng nghĩ đến việc mang về nhà. Vì , mang về những bố khen, mà khi còn đ.á.n.h cho mấy trận nhốt ở nhà cho ngoài.
Có , Lâm Kiến Thành tình cờ thấy hòm thư bên ngoài bưu điện. Từ đó mới đến việc thư, một điều kỳ diệu đối với .
Anh ai ở phương xa để gửi thư, nhưng vẫn mua tem. Từ đó, bắt đầu thích sưu tầm các loại tem khác . Đồng xu thì còn thích sớm hơn cả tem.
, khi lớn hơn một chút và lấy vợ, cái hộp sắt của vô tình của Đại Thuận lật xem. Vì phát hiện bên trong tem mới mua, nên trong mấy ngày Lâm Kiến Thành ở nhà, Đại Thuận đập phá đồ đạc, ầm ĩ lên với .
Mặc dù trực tiếp bày tỏ sự bất mãn với Lâm Kiến Thành, nhưng cũng thấy đau đầu, từ đó cũng ít mua tem hơn.
Lâm Kiến Thành ngốc, dĩ nhiên kể mấy chuyện cho Triệu Chanh .
Suy bụng bụng , nếu Triệu Chanh mang theo con riêng gả cho , cuộc sống chắp vá thì gì. nếu hai tình cảm đang mà đối phương cứ thỉnh thoảng nhắc đến chồng cũ thế thế nọ, Lâm Kiến Thành đưa tay gãi gãi ngực. Chỉ cần nghĩ đến cảnh đó thôi, thấy trong lòng nghẹn .
Triệu Chanh Lâm Kiến Thành, vẻ mặt bình thản , trong đầu lướt qua bao nhiêu hình ảnh kỳ quái. Mặc dù tiếc vì Lâm Kiến Thành sưu tầm cả bộ tem Khỉ, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Giàu nhanh thì ai cũng , nhưng cứ là . Sống một cuộc sống yên , hạnh phúc của riêng mới là quan trọng nhất.
Triệu Chanh vẫn thuận miệng trêu Lâm Kiến Thành một câu: "Nghe cái tem Khỉ Canh Thân quý lắm, nguyên bộ thể đổi một căn nhà ở thành phố lớn đấy. Tiếc là bỏ lỡ cơ hội giàu lên một đêm ."
Lâm Kiến Thành , rướn qua hôn lên khóe miệng đang đầy nghịch ngợm của Triệu Chanh: "Không cái đó, vẫn thể cho em một cuộc sống ."
Tự tin quá nhỉ. Triệu Chanh thầm mắng một câu "đồ ngầm!", đ.ấ.m nhẹ một cái, cúi đầu cất thứ hộp.
"Anh thích sưu tầm mấy thứ , chỉ cần đừng để vợ con ở nhà cơm ăn là . Mai em tiệm lấy một cuốn album về, mấy con tem cất giữ cẩn thận, lỡ hỏng thì tiếc lắm."
Nói xong, Triệu Chanh nhịn trêu : "Anh tuổi Tỵ mà? Sao giống con chuột thế, cứ thích tha lôi mấy thứ lặt vặt về."
Lâm Kiến Thành "Ừ" một tiếng, nghiêng đầu dụi dụi hõm vai cô, nuốt lời.
Triệu Chanh sắp xếp túi vải, đưa cho Lâm Kiến Thành bảo cất tủ quần áo.
Nhìn đồng hồ báo thức đặt cái ghế ( cho tủ đầu giường), hơn chín rưỡi tối, còn sớm nữa. Triệu Chanh đưa chân đẩy cái quạt điện xa một chút, để gió thổi dịu hơn, tránh lúc ngủ cảm lạnh.
cô định rụt chân về thì Lâm Kiến Thành nắm lấy. Triệu Chanh tưởng định trêu , bực, đạp nhẹ .
"Đừng quậy nữa, mau lên giường ngủ!"
Lâm Kiến Thành buông tay, cứ thế thuận theo lực co chân của Triệu Chanh mà chồm lên.
"Này? Không bảo tối nay gì !"
Lâm Kiến Thành một lời, tiên kéo dây công tắc đèn, nhấn căn phòng chìm bóng tối.
Không thấy mặt, thể trơ tráo giả câm giả điếc.
Nói là một chuyến hàng xa, sáng hôm Lâm Kiến Thành ăn sáng cùng Triệu Chanh và bọn trẻ xong liền khỏi nhà từ sớm, trưa cũng về ăn cơm, .
Triệu Chanh nghỉ hai ngày, một ngày tính là phép, ngày còn Triệu Chanh bảo Mai Trân cứ trừ lương. Mai Trân , bảo cô cứ lấy phép của tháng đắp là . Triệu Chanh , tạm thời gì thêm.
Về chuyện rời tiệm ảnh để tự mở cửa hàng, Triệu Chanh vẫn nên với Mai Trân thế nào, chỉ đành dốc lòng hơn trong việc dạy dỗ Tuyết Mai.
Học trò còn cuối cùng cũng tuyển ngày hôm nay. Đó là một thanh niên hai mươi mấy tuổi, tên là Trương Học Thành. Cậu , nhưng trán nhiều mụn trứng cá, trông bóng nhẫy.
Trong tiệm, ngoài , ba còn đều là phụ nữ, tuổi tác cũng hơn là bao. Mới đầu Trương Học Thành căng thẳng, nhất là khi đối diện với Triệu Chanh.
khi Triệu Chanh hai mặt con, chồng cũng ở thành phố Liên Dung, Trương Học Thành rõ ràng thất vọng một lúc. Sau khi bình tĩnh , thái độ của cũng trở nên bình thường hơn.
Những đổi , chỉ Mai Trân và Triệu Chanh là nhận , nhưng cả hai đều thấu mà toạc. Chỉ riêng điểm , nhân phẩm của Trương Học Thành ít nhất vẫn còn đoan chính.
"Hai ngày nữa cô em Trương cưới, cả tiệm đều qua. Có Trương Học Thành, ít nhất cũng khiêng vác đồ đạc."
Tuyển một học trò nam, Mai Trân cũng tính toán như .
Thời buổi , học nghề cũng tương tự như việc vặt. Như Mai Trân, trả cho một ít lương là lắm . Nhiều nơi còn yêu cầu học trò tự đóng học phí, đó ở bên cạnh sư phụ cu li miễn phí, sống c.h.ế.t cả năm trời cũng chắc học nghề.
Vì , đối với việc ôm hết việc nặng trong tiệm ảnh, Trương Học Thành ý kiến gì. Ngược , vì tìm vị trí của , càng nhanh chóng thích ứng với công việc .
Lâm Kiến Thành là . Tối đó, khi về, liền báo với Triệu Chanh là tìm một chuyến hàng.
"Lần là Hải Thị. Bên đó nhiều nhà xưởng lắm. Đến lúc đó sẽ đ.á.n.h một ít hàng bán dần đường về. Có thể sẽ về muộn."