[Thập niên 90] Mẹ Kế Luôn Muốn Chạy Trốn. - Chương 82
Cập nhật lúc: 2025-11-08 03:26:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Việc học của Lâm Đại Thuận cứ như xác nhận. Nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng vì kích động, miệng còn líu lo ngừng, Triệu Chanh bây giờ bắt đầu lo lắng nó học một ngày c.h.ế.t sống chịu .
Tình huống đối với trẻ con mới học, hề hiếm gặp.
Hiển nhiên bà Ngô cũng nghĩ đến phương diện , lúc chuyện với Lâm Đại Thuận đều cố ý "rào " cho nó, trong trường học những gì vui, thế nào để hòa đồng với bạn, khó khăn thì tìm cô giáo, bắt nạt thì với gia đình.
Triệu Chanh , tâm liền kiên định. Bà Ngô thật sự đối với hai đứa nhỏ tình cảm, thật còn hơn cả bà nội ruột. Cũng trách hai đứa nhỏ tình cảm với bà Ngô như .
Đăng ký xong, hai đứa nhỏ bà Ngô dẫn về, Triệu Chanh về tiệm mở cửa, Lâm Kiến Thành thì với Triệu Chanh một tiếng .
Biết Lâm Kiến Thành loại lêu lổng, đáng tin, Triệu Chanh cũng lo lắng ngoài gì, chỉ hỏi một câu buổi trưa qua ăn cơm .
Nhận câu trả lời là , Triệu Chanh liền tự sắp xếp bữa trưa của .
Hôm nay là ngày việc, buổi sáng cũng mấy , mãi cho đến lúc trưa tan tầm mới mấy vị khách ngang qua ghé .
"Cá nhân em kiến nghị chị cố gắng mặc ít đồ màu tối, như là màu đen thẫm, tím thẫm, xanh biển đậm. Đặc biệt là màu đen, màu đen thể tôn da trắng, sự thật là ngược . Màu đen trời nóng hút nhiệt thì , còn cả trông tối tăm..."
Trừ phi là da trắng như tuyết, nếu cái gì mà "màu đen tôn da", đều là bừa.
Vị khách mặt làn da ngăm vàng, mặc đồ đen, khiến da thịt trông càng sạm .
Triệu Chanh bên cạnh, lựa lời vài câu. Cho dù đối phương quyết định mua quần áo, Triệu Chanh cũng ngại cho họ vài ý kiến đơn giản về cách phối đồ, ví dụ như "quy tắc phối ba màu" kinh điển nhất, tức là quần áo nên vượt quá ba màu...
Lúc giới thiệu quần áo cho , Triệu Chanh bao giờ cứ theo bên cạnh khách hàng mà lải nhải ngừng.
Có lẽ bán hàng sẽ cho rằng như mới khả năng đẩy hàng nhanh hơn, nhưng thực tế, khách hàng ấn tượng với kiểu .
Hoặc là vì ngại ồn ào, vội vàng xem vài cái chạy lấy , hoặc là nể tình, c.ắ.n răng mua bừa một món đồ.
một đơn hàng như xong, là hy sinh mối ăn lâu dài.
Rèm châu ở cửa vang lên tiếng va chạm lanh lảnh, là . Triệu Chanh đầu , thế mà là Diêu Hưng Hồng.
Tuy rằng kỳ quái vì đối phương đến, nhưng Triệu Chanh lúc cũng hỏi nhiều, chỉ gật đầu hiệu, chỉ cái ghế bên cạnh.
Diêu Hưng Hồng một tay đút túi quần, đ.á.n.h giá cách bố trí và hàng hóa trong tiệm, gật gật đầu, tự yên tĩnh qua đó xuống.
Cuối cùng, vị đại tỷ ngoài ba mươi, tóc uốn, mặt trang điểm, rõ ràng yêu thích , vui vẻ mua một bộ quần áo phối sẵn, ngoài còn chọn thêm mấy sợi dây chuyền mặt đá ngắn mà Triệu Chanh đề cử, vặn thể nổi bật xương quai xanh của chị .
Đều là những thứ đáng bao nhiêu tiền, nhưng Triệu Chanh mang về tiệm, treo lên kệ hàng, ánh đèn nháy chiếu , tự nhiên thêm vài phần sang trọng.
"Chị, chừng nào sinh nhật chị? Đến ngày sinh nhật thể mang chứng minh thư đến tiệm lĩnh một phần quà nhỏ..."
Lúc lấy tiền, Triệu Chanh cũng tỏ chuyên nghiệp, còn xuất hóa đơn đàng hoàng, cảm thấy mua đồ ở cửa hàng là hàng vỉa hè.
Quà sinh nhật cũng chỉ là một cái khăn vuông, một cái lắc tay, một đôi kẹp tóc linh tinh, tính theo giá nhập hàng thì rẻ, nhưng đối với phụ nữ mà , đây đều là những món phụ kiện nhỏ khó thể cưỡng .
Huống chi Triệu Chanh còn dạy họ cách dùng mấy thứ để tạo điểm nhấn khi trang điểm.
Vừa ở chỗ Triệu Chanh còn quà sinh nhật, vị đại tỷ mua đồ cũng vui vẻ, thoải mái ngày sinh nhật của .
Có cái cớ , Triệu Chanh liền giống như đang chuyện phiếm, hỏi thêm nhiều vấn đề.
"Chị, bình thường chị thích phong cách trang điểm nào? Hoặc là tìm món đồ gì đặc biệt ?"
Cửa hàng mới mở, còn nhiều chỗ cần cải tiến, Triệu Chanh tiện thể thu thập ý kiến, nhu cầu của khách hàng, thể dựa đó để định hướng nhập hàng.
Khách hàng bình thường trong tiệm khả năng nhập hàng theo sở thích của , tự nhiên cao hứng, sôi nổi tỏ vẻ sẽ thường xuyên đến tiệm dạo, thậm chí nhà điều kiện , điện thoại, liền trực tiếp để cho Triệu Chanh, là hàng mới về thì gọi điện thông báo.
Triệu Chanh gần đây cũng đang cân nhắc nên lắp điện thoại trong tiệm , dù cửa hàng là của nhà , lắp điện thoại cũng cần lo dọn chuyển đường dây phiền phức.
Tiễn vị đại tỷ , trong tiệm tạm thời còn khách, Triệu Chanh xoay Diêu Hưng Hồng, hỏi: "Anh Diêu rảnh qua đây? Chẳng lẽ là đối tượng , chuẩn qua em mua quà ?"
Sau gặp Lâm Kiến Thành , tâm tư của Diêu Hưng Hồng cũng tắt . Dù cũng là văn hóa, tu dưỡng, cảm thấy Triệu Chanh và chồng tình cảm, cho nên mới chút ý nghĩ.
thấy tình cảm ngọt ngào, gia đình , Diêu Hưng Hồng tự nhiên thể nào phá hoại gia đình khác.
Cũng vì thấy sự đổi của , Triệu Chanh mới vui vẻ tiếp tục qua .
Đương nhiên, những qua đều là phương diện ăn, còn tình bạn riêng tư thì Triệu Chanh hứng thú, cũng chuẩn .
Bất quá lúc Triệu Chanh trêu chọc như , Diêu Hưng Hồng vẫn cảm thấy chút hổ, trong lòng ít nhiều chút tiếc nuối. Lặng lẽ thở dài trong lòng, Diêu Hưng Hồng cũng chuyện chính.
"Hôm nay qua đây cũng chuyện cần thợ Triệu giúp một chút. Lần chụp quảng cáo, ông chủ Lý chị còn nhớ ? Lần ông tìm , là chụp thêm một ít ảnh quảng cáo, cầm về treo ở xưởng quần áo của ông , chỉ mặt gọi tên, hy vọng tạo hình cho mẫu vẫn là chị."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-me-ke-luon-muon-chay-tron/chuong-82.html.]
Làm "tạo hình", cái từ thời thượng , vẫn là Diêu Hưng Hồng mới học từ ông chủ Lý.
Thông qua Triệu Chanh, Diêu Hưng Hồng cũng chuyên viên trang điểm là một chuyện, mà nhà thiết kế hình tượng là một chuyện khác.
Lần mời Triệu Chanh , thật sự là nhặt một món hời lớn. Diêu Hưng Hồng đến mời, cũng đưa thành ý tràn đầy, giá thù lao cao, một ngày một trăm đồng.
Triệu Chanh thấy mức thù lao , lông mày cũng nhướng lên một cái. Chờ Diêu Hưng Hồng cụ thể hơn, Triệu Chanh ngược trong lòng hiểu, thù lao cao như cũng là nguyên nhân.
Lần ông chủ Lý tự mang mẫu qua, chụp cũng là ở trong nhà, chỉ là đ.á.n.h sáng cho mẫu, lưng treo phông nền chụp.
"Kỳ thực loại ảnh quảng cáo , mấy công ty quảng cáo bên Thâm Thị chụp kinh nghiệm hơn, nhưng ông chủ Lý thích mấy cái tạo hình phối đồ chị , cho nên cố ý về tìm bên chúng hợp tác."
Diêu Hưng Hồng chính là, ông chủ Lý lựa chọn về tìm bọn họ, cái công ty quảng cáo nhỏ , một nguyên nhân khác chính là rẻ, tương đối lợi.
Ảnh quảng cáo khổ lớn treo bên ngoài xưởng quần áo, chất lượng thể kém một chút, nhưng cách phối đồ nhất định đủ xuất sắc, đủ hút mắt.
Lần Triệu Chanh tạo hình khiến ông chủ Lý lòng, đó Triệu Chanh liền đem mấy lý luận của về màu da, phối đồ, điểm nhấn, va chạm màu sắc... .
Điều ông chủ Lý tâm đắc, cách một thời gian lâu như , khi nhu cầu, ông liền nghĩ ngay đến Triệu Chanh.
Cho nên, từ một trình độ nào đó mà , Diêu Hưng Hồng nhận mối ăn , công của Triệu Chanh thể kể đến.
Ngoài điểm , Diêu Hưng Hồng cũng , hy vọng Triệu Chanh thể trực tiếp qua đó cả ngày để tham gia chụp. Như xem , một ngày một trăm cũng tính là quá đắt, huống chi tổng cộng cũng chụp mấy ngày.
Triệu Chanh nghĩ nghĩ, vẫn là đồng ý, bất quá cô vẫn hỏi thể mang theo Mai Trân .
"Hiện tại chị Trân đang theo em học trang điểm, học một thời gian, đến lúc đó chị cũng thể giúp em trợ lý."
Lần Triệu Chanh đề nghị mang Mai Trân , đúng là vì để sai vặt, đến lúc đó hiện trường rối ren, cũng đến mức xảy tình huống cô và những khác quá xa lạ, sai bảo ai.
Nói đến Mai Trân, Diêu Hưng Hồng cũng chút tự nhiên, dù Tất Tuyết Mai bỏ , ít nhiều cũng liên quan đến .
"Có thể, bất quá..."
Diêu Hưng Hồng mặt lộ vẻ chần chừ.
Không cần nhiều, Triệu Chanh tiếp lời: "Nói thì chị bây giờ cũng coi như là học trò của em, sư phụ mang theo thêm cũng là nên, bên các cũng đừng tính thù lao riêng cho chị ."
Diêu Hưng Hồng gật đầu, càng thêm cảm thấy đáng tiếc.
Vừa lúc Triệu Chanh bán hàng, Diêu Hưng Hồng quan sát bộ quá trình. Khéo ăn thì thôi , câu nào cũng lý, tin phục.
Lại xem trong tiệm trang trí tinh xảo, phong cách, điều cũng chứng tỏ Triệu Chanh là ý tưởng, thể tiếp thu cái mới một cách nhanh nhất, nhất.
Nếu là vợ , mở công ty còn sợ ý tưởng, đặc sắc ?
Cảm khái xong, hạ quyết tâm giữ quan hệ với Triệu Chanh. Không vợ chồng, thì bạn bè hoặc đối tác hợp tác cũng .
Chờ quan hệ thiết hơn, vấn đề gì, cũng thêm một chỗ để hỏi ý kiến.
Hẹn xong ba ngày sẽ qua đón, Diêu Hưng Hồng rời . Triệu Chanh ăn cơm trưa xong, buổi chiều Mai Trân qua học trang điểm, Triệu Chanh liền cho chị chuyện .
"Nói là chụp ảnh treo ở xưởng quần áo của ông chủ Lý bên Thâm Thị, đến lúc đó chị cùng em, cũng xem xem học cái gì ."
Mai Trân đối với việc tự nhiên là cao hứng.
Bản chị là thích xem náo nhiệt, cũng thích theo đuổi thời thượng. Mấy thành phố ven biển như Thâm Thị chính là "biểu tượng thời trang" hiện nay. Giờ đây Trương Học Thành thể chụp ảnh thẻ, ảnh sinh hoạt, trong tiệm trông, Mai Trân cũng là .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Còn về chụp ảnh nghệ thuật, hiện giờ kỹ thuật trang điểm của Mai Trân còn thành thục, cho nên vẫn là nhờ Triệu Chanh hỗ trợ. Hẹn cách một ngày, cô sẽ tranh thủ qua tiệm chụp ảnh giúp một tay, tiền lương vẫn tính theo đơn hàng.
Chuyện cứ như định . Chờ đến tối ăn cơm, Triệu Chanh cũng đem chuyện với Lâm Kiến Thành.
Đối với việc Triệu Chanh qua với Diêu Hưng Hồng, Lâm Kiến Thành trong lòng chút thoải mái, nhưng cũng chỉ thế, chứ bất mãn với Triệu Chanh.
Chờ đến lúc ngủ, ôm Triệu Chanh ngủ một giấc, chút bất mãn đó liền biến mất, ngược còn cảm giác may mắn, tự hào vì sớm "cất" bảo bối lòng.
Sáng ngày thứ ba, là cả nhà cùng xuất động.
Dù cũng là ngày đầu tiên Lâm Đại Thuận học, ba, , em trai, bà Ngô, bốn cùng đưa nó đến trường.
Triệu Chanh còn cố ý theo cô giáo chủ nhiệm lớp mầm non trò chuyện một lát, cốt để cho con trai nổi bật giữa đám trẻ, nhận sự chú ý đặc biệt của cô giáo.
"Yên tâm , các cháu đến lớp là trách nhiệm của , nhất định sẽ chăm sóc ."
Cô giáo Diệp của lớp mầm non là một phụ nữ ngoài bốn mươi, ăn mặc trí thức, nho nhã. Khóe mắt, đuôi mày lúc rộ lên đều hòa khí, chuyện với Triệu Chanh một lát, ấn tượng về Triệu Chanh cũng tồi.
Chờ đến lúc chính thức học, phát hiện Lâm Đại Thuận cư nhiên thể tên của , cô giáo Diệp đối với Lâm Đại Thuận ấn tượng liền càng . Trưa hôm đó, lúc ngủ trưa dậy phát đồ chơi, đều gọi Lâm Đại Thuận lên "trợ lý nhí" cho .