Nói  cũng đúng,   rằng mấy tháng  thôi, Tô Nhuyễn vẫn còn là cô bé đáng thương chỉ  thể dựa  Tô Văn Sơn bố thí,   tiền tiết kiệm    nổi một trăm  . Chỉ là một con nhóc nông thôn  trải sự đời, đột nhiên  thể bỏ   tiền lớn như  mua nhân sâm  quà đáp lễ, chỉ  một khả năng, sợ là đối phương  lấy  tiền, hơn nữa còn nhiều hơn  tiền đối phương bỏ .
Nghĩ tới đây, thím Ba Lộc cũng nôn nóng: “Vậy    bây giờ?”
“Ngày đó   cũng thấy thái độ của Giang phu nhân  đấy, đừng  chúng  đắn đo cô , lỡ như chọc cô   thoải mái, cô  khiến nhà chúng  mất việc   thì ?”
Bà cụ Lộc trừng mắt: “Cô  dám!”
“Nếu cô  thật sự dám nhờ   mấy đứa mất việc, tao với cha mày sẽ dọn đến ở nhà bọn nó!” Bà cụ hận nghiến răng nghiến lợi: “Để cô  hầu hạ hai vợ chồng già chúng tao.”
“Hai vợ chồng già chúng tao  nuôi dưỡng chúng mày.”
Con trai cả nghĩ tới điều gì đó: “Làm  cũng ,  tin ở nhà bọn họ  còn  đào  thứ gì? Mẹ cứ hai ba ngày  giả bệnh một trận, đừng để con nhóc  thi đại học gì đó, để nó ở nhà hầu hạ cha  mới là việc  đắn.”
Con thứ ba cũng cảm thấy ý kiến   tồi: “Không cần chờ chúng con mất việc, đợi thêm  thời gian nữa  trực tiếp qua đó ở luôn.” Như   chỉ  sợ  mất việc, còn  thể kiếm đồ, càng  lợi.
Con dâu thứ Ba bổ sung: “Nếu Lộc Minh Sâm đuổi cha , cha  liền báo cho quân đội,  thể nhân cơ hội kéo nó về luôn…” Sau đó sắp xếp con trai bà  .
Khi   càng  càng hăng, hai mắt tỏa sáng, ông cụ Lộc vẫn luôn yên lặng, đột nhiên mở miệng : “Không .”
“Mấy ngày nữa qua hù dọa bọn họ một chút, giữ  công việc cho mấy đứa là  , đừng trở mặt quá sớm, vẫn nên đợi chúng nó cam tâm tình nguyện lấy  thì  hơn.”
Mọi  nghi hoặc, bây giờ còn  gọi là trở mặt ? Sao Tô Nhuyễn  thể cam tâm tình nguyện lấy ?
Lâm Mỹ Hương nịnh hót: “Cha, cha  kế hoạch gì ?”
Ông cụ Lộc  : “Rõ ràng tính tình của Tô Nhuyễn là thà  ngọc vỡ còn hơn ngói lành,  thấy nhà họ Lý cũng  dỗ dành cô , đừng cứng đối cứng giống  ,  tổn thất lớn hơn nữa, dù  đồ vẫn còn đó, cô   thể ăn  ?”
“Còn Minh Sâm,  thấy chắc hẳn nó  trúng Tô Nhuyễn vì thái độ đối nghịch với chúng .”
“Chẳng qua bây giờ vì bọn họ  chung lợi ích mới hài hòa êm thấm như , nhưng Tô Nhuyễn  thể chịu đựng  Lộc Minh Sâm đem tiền trợ cấp của nó  nuôi con nhà  khác ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-182.html.]
“Nếu Lý Nhược Lan thật sự thương Tô Nhuyễn như ,   thể suốt mười tám năm chẳng quan tâ,?”
Ánh mắt của Lộc Mỹ Hương và thím Ba Lộc sáng ngời, trong lòng  ngầm hiểu.
“Còn   , kẻ điên Lộc Minh Sâm , ai  thể chịu đựng ?”
“Còn về nhà họ Lý và nhà họ Ngôn, bây giờ chẳng qua vì mới nhận về còn mới mẻ thôi, cho dù Lý Nhược Lan thật lòng vì con gái , đợi khi   nhiều tiền như , nhà họ Ngôn và nhà họ Lý  thể  ngoài  tranh ?”
Ông cụ Lộc  chậm rãi bổ sung: “Mấy đứa đừng quên, Minh Sâm  thể sinh con.”
Một  phụ nữ,   thể    con?
Ánh mắt  nhà họ Lộc trong phòng đồng loạt sáng lên, cúi đầu cân nhắc.
Lúc  Tô Nhuyễn vẫn   nhà họ Lộc  bắt đầu lên kế hoạch khiến cô    xa lánh, tứ cố vô , chỉ  thể dựa  nhà họ Lộc.
Sáng sớm ngày hôm , đầu tiên cô và Lộc Minh Sâm tới nhà họ Ngôn  một lát,  đó cả gia đình mới kéo  về nhà bà ngoại.
Chuyện  bọn họ  thương lượng từ ,  khi Tô Nhuyễn và Lý Nhược Lan nhận   vẫn luôn bận rộn,   nào chính thức tới thăm nhà bà ngoại và các .
Nhân cơ hội  , cả nhà tụ tập một bữa, cũng để cô  ngày  mặt náo nhiệt. Nhà họ Tô  cho cô, nhà họ Lý cho.
Cả nhà  xe buýt,   ba mươi phút  tới cổng thôn Lý.
Nói  thì, tuy rằng thôn Lý là thôn, nhưng bởi vì chỉ cách khu tập thể Đông Cương hai con phố, nên phát triển vô cùng , hiện giờ   dáng vẻ của huyện thành nhỏ. Trong ấn tượng của Tô Nhuyễn, đời  thôn Lý cũng là thôn đầu tiên sát nhập  nội thành.
Cả nhà xuống xe giữa con đường giao với đường đất, lập tức  thấy đủ loại sạp hàng bày hai bên đường,  ít  tới  lui mua sắm hàng tết.
Con phố bên cạnh còn  một dãy cửa hàng,   hình thức ban đầu của phố buôn bán.