Lý Nhược Lan tới, mang theo đồ ăn cho hai : “Miệng vết thương của con  khỏi hẳn đừng lăn lộn lung tung, nấu chút cơm thôi, chỗ đồ ăn  đủ hai đứa ăn .”
Bà  còn lấy  mấy quả trứng vịt muối: “Lần  Minh Sâm muối trứng vịt    ăn,   là mới muối, nếm thử xem.”
Khi Tô Nhuyễn  nấu cơm, Lý Nhược Lan theo cô  phòng bếp: “Khó lắm Minh Sâm mới về  một , hai đứa  cãi  gì thế?”
Tô Nhuyễn  hiểu  : “Ai  hai đứa con cãi ?”
Lý Nhược Lan : “Không cãi  mà Minh Sâm lúc nào cũng cẩn thận  con, lúc con tới gần nó  trốn ?”
Tô Nhuyễn:……
Cô cũng  nhận    né tránh cô, còn tưởng là di chứng hôm qua lưu .
“Còn con nữa,  gì cũng  liếc mắt    một cái?”
Tô Nhuyễn nghi hoặc: “Con  ?”
Lý Nhược Lan chỉ  hai mắt : “Mẹ  rõ ràng, con đừng lúc nào cũng bắt nạt Minh Sâm thế.”
Tô Nhuyễn cạn lời,  trong mắt  cô, luôn là cô bắt nạt Lộc Minh Sâm nhỉ?
Hôm nay Lý Nhược Lan tới vì  chuyện chính sự   với bọn họ, bà  hỏi Lộc Minh Sâm: “Căn nhà ông ngoại con để  cho con ở thành phố Yến còn ở đựoc ?”
Lộc Minh Sâm sửng sốt: “Ở , dì Phúc vẫn luôn ở đó,    xem ?”
“Không ,” Lý Nhược Lan : “Mẹ nghĩ  là bây giờ các con chuyển đến thành phố Yến luôn .”
“Chuyện   ở công trường,     con , càng nghĩ  càng sợ, tuy rằng cảnh sát  là trùng hợp, nhưng  cảm thấy vẫn  cẩn thận. Tạm thời   tới Cao Cường, chỉ riêng đám  nhà họ Lộc thôi,   mấy  tới gây sự ngày hôm đó là do thằng Ba nhà họ Lộc mới  cách chức   ?”
“Người nhà đó đều là kẻ tay tàn tâm độc,    thực hiện , ai    còn giở trò  gì. Mẹ nghĩ tới nghĩ lui,  bằng hai đứa chuyển tới thành phố Yến  .”
“Dù  hai đứa đều học đại học bên đó,  lúc qua chuẩn  một chút. Nhà    ở thời gian dài, chắc chắn  thu dọn một phen,  thể để một  dì Phúc bận việc giúp hai đứa.”
Bà  vẫn   nhà họ Lộc  xảy  chuyện, Tô Nhuyễn ngẫm nghĩ một lát, vẫn  cho bà  đại khái tình hình, đương nhiên là   cô và Lộc Minh Sâm   gì, chỉ  vốn dĩ hai  định đến hỏi thăm chuyện cô  thương, kết quả  gặp  cảnh ba  em nhà họ Lộc tranh gia sản, thiếu chút nữa khiến Lộc Trường Hà tức c.h.ế.t.
Lý Nhược Lan   vui sướng : “Đáng đời! Trước đây     mà, sẽ  ngày Lộc Trường Hà gặp báo ứng.”
“Vậy hai đứa càng  chuẩn .” Lý Nhược Lan : “Đồ ông ngoại Minh Sâm để   đám  nhà họ Lộc  theo dõi sát  đó.”
“Trước đây vì công việc   gì bọn họ còn  điều cố kỵ,   mất hết , ai  bọn họ còn  thể   chuyện gì. Mỗi ngày tới cửa dây dưa cũng phiền phức.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-254.html.]
Tô Nhuyễn ngẫm nghĩ, cảm thấy sắp xếp như  cũng  tệ, vốn dĩ cô cũng định  khi nhận  thông báo trúng tuyển sẽ tới thành phố Yến , ngoài thu dọn tứ hợp viện, cô còn định  tìm hiểu thị trường hiện giờ ở thành phố Yến.
Đời  cô  định mở công ty lớn,  chủ tịch gì đó, nhưng chuyện quân nhân xuất ngũ vẫn  xen . Đời , đến c.h.ế.t Lộc Minh Sâm vẫn nhớ thương chuyện , chứng minh nó  phân lượng  nặng trong lòng .
Hơn nữa cô cũng cảm thấy chuyện  cực kỳ  ý nghĩa, đời  khi cô  bắt tay  , cũng    ít quân nhân, đặc biệt là quân nhân  thương xuất ngũ, sống  thảm.
Bọn họ  phụng hiến hết thanh xuân và mồ hôi xương m.á.u cho quân đội, bản lĩnh học    thích hợp với  cảnh xã hội, cuộc sống trong quân doanh quá đơn giản, bọn họ  ngoài  lừa  ít, còn  ông chủ lòng  hiểm độc áp bực.
Đời  cô  thể  tay   thể  nhiều hơn bao nhiêu  bấy nhiêu.
Không đợi cô thương lượng với Lộc Minh Sâm, hai   nhận  một cuộc gọi đến từ thành phố Yến, là Bùi Trí Minh, còn  rõ  Tô Nhuyễn  máy.
“Chị dâu, đối thủ một mất một còn của lão đại của chúng em tên Lục Thần Minh, mấy ngày nữa   sẽ kết hôn, bây giờ suốt ngày khoe khoang khắp nơi  sắp cưới y tá Mễ, còn bịa đặt lão đại  ly hôn,  còn mặt mũi nào gặp  khác, chị mau tới lấy  thể diện cho lão đại !”
Tô Nhuyễn nheo mắt: “Y tá Mễ? Chính là cô y tá từng   Minh Sâm sẽ ế vợ cả đời?”
“Còn   , cô   ăn  nho  nho còn xanh,  đây khi theo đuổi lão đại    như .”
Tô Nhuyễn nhướng mày: “A ~~ còn từng theo đuổi lão đại của các ?”
Bùi Trí Minh  hì hì: “Con gái thích lão đại nhiều lắm,  điều lão đại  từng để ý tới một ai, chị dâu cứ yên tâm.”
“Cho nên các cô  mới ghen ghét,  lão đại chướng mắt hoa khôi đoàn văn công, chướng mắt thiên kim nhà thủ trưởng, y tá xinh   năng lực cũng chướng mắt, kết quả  cưới thôn cô, cưới con gái nông thôn  văn hóa còn  xí gì đó…”
“Lão đại còn chạy  thấy bóng ,  chuyện đó, chị dâu  tới ?”
Tô Nhuyễn  Lộc Minh Sâm: “Tới chứ!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lộc Minh Sâm    Bùi Trí Minh  gì, chỉ là cảm thấy ánh mắt Tô Nhuyễn   lắm. Anh cảnh giác hỏi: “Làm  ?”
Tô Nhuyễn  tủm tỉm : “Anh   tham gia hôn lễ của Lục Thần Minh ?”
Nói tới đây,  hiểu  Tô Nhuyễn  cảm thấy cái tên   chút quen tai.
Lộc Minh Sâm mở miệng lười nhác, nhưng ý tứ vô cùng kiên định: “Không .”
Tô Nhuyễn : “Cảm thấy ly hôn   mặt mũi nào gặp  khác?”
Lộc Minh Sâm:???