Tô Nhuyễn sửng sốt,  đầu  mới phát hiện  là Phong Cảnh Diệp: “Chân em  ? Có cần xin huấn luyện viên cho nghỉ ?”
Giọng   vô cùng tự nhiên, nếu Tô Nhuyễn từ chối ngược  giống như đang   vẻ, vì thế cô  : “Không cần.”
Sau đó cũng vô cùng tự nhiên tránh thoát tay  : “Di chứng leo Trường Thành thôi, hoạt động nhiều là .”
Phong Cảnh Diệp  hiểu.
Hành động của hai  mang đến tiếng xì xào nho nhỏ và tiếng xuýt xoa của đám bạn học đang  đối diện.
Phong Cảnh Diệp  hề ngượng ngùng, còn lấy  chiếc ghế nhỏ của  từ   cây, đưa cho Tô Nhuyễn: “Em   ,   đất lát nữa  dậy nổi .” Nói xong    thẳng,  hề lắm lời.
Vân Mộng Hạ Vũ
Triệu Yến Yến  hưng phấn như điên , lắc cánh tay Tô Nhuyễn, kêu lên: “A a a a, đàn  Phong đỡ , còn  chuyện với … A a a…”
Tô Nhuyễn bình tĩnh : “Chỉ là chiếu cố đàn em mà thôi.”
Triệu Yến Yến đột ngột hỏi: “Các   xem, nếu tớ  trẹo chân,    đỡ tớ  nhỉ?”
Lý Quyên hoạt bát lập tức tham gia thảo luận: “Vậy tớ té xỉu thì ? Anh   thể…” Bế tớ ?
Mấy chữ  quá ngượng ngùng    miệng, nhưng   vẫn ngầm hiểu, tiếng trêu  lập tức vang lên: “Oa,  ngờ     đắn như .”
Trương Thi Thi bên cạnh đột nhiên mở miệng: “Tô Nhuyễn,    Phong thích cô ? Cô xinh như  cũng    thể nhỉ?”
Tô Nhuyễn lười nhác hất hất cằm, ý bảo    phía đối diện: “Trương Thi Thi, ý cô là đàn  Phong  háo sắc  lăng nhăng ?”
Nhìn phía đối diện, Phong Cảnh Diệp đang quạt gió cho một nữ đàn em khoa quản lý  cảm nắng, Trương Thi Thi nghẹn họng.
Lý Quyên : “Anh  dịu dàng quá,  bạn gái   chắc chắn  hạnh phúc.”
Hiện tại Triệu Yến Yến cực chán ghét Trương Thi Thi,  kiên nhẫn  với cô : “Cô thích  Phong thì tự  theo đuổi ,  ai chê  cô , lúc nào cũng kéo Tô Nhuyễn   gì?”
Tô Nhuyễn : “ đấy, cô theo đuổi , chúng  đều ủng hộ cô.”
Không đợi Trương Thi Thi đáp lời, cô   tiếp: “ thì thôi ,  Phong   gu của .”
Triệu Yến Yến trợn tròn mắt: “Người như  Phong  còn  thích,   thích  kiểu gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-296.html.]
Tô Nhuyễn thầm nghĩ: Kiểu gì cũng  thích.
 hiển nhiên  thể  thẳng như , cô đành sửa miệng: “Tạm thời vẫn  gặp , nhưng mà điều kiện đầu tiên chắc chắn   trai.”
Nghe cô thản nhiên ,    trêu đùa hi hi ha ha.
Nói  thì, ai   thích trai ? Nếu   ánh mắt   đều dán lên mấy   trai chứ?
Trong  thời gian tập quân sự,   đều   quen,   vẫn đ.á.n.h giá  khác qua diện mạo và khí chất ?
“Ai,   thì, bên khoa triết học cũng  một nam sinh   khí chất. Mọi   để ý ?” Triệu Yến Yến hỏi.
Cô   nhắc tới nam sinh , đúng là vài   ấn tượng. Lý Quyên : “Chính là  cao cao gầy gầy, làn da  trắng đúng ?”
“ đúng đúng, để  xem nào…” Triệu Yến Yến  lên  về phía khoa triết học: “Kia kìa, chính là  ,  ngay hàng đầu, đang  chuyện với nam sinh khác đó…”
Nữ sinh xung quanh  qua hướng cô  , đúng là  thấy một nam sinh khí chất xuất chúng thật. Diện mạo  thể  là  trai, nhưng mà  cảm giác khiến    thoải mái, khí chất văn nhã, dáng vẻ đầy thư sinh, đúng là thu hút ánh  của  khác.”
Vương Hồng  lắc đầu: “Nói tới  trai,  cảm thấy huấn luyện viên của chúng  vẫn  trai nhất.”
Mọi  xoay  theo phương hướng cô  , lúc  các giáo quan ở ngay cạnh đội ngũ khoa triết học.
Tô Nhuyễn cũng  qua, từ  xa nhưng vẫn mắt đối mắt với Lộc Minh Sâm, ánh mắt đối phương  sắc bén,  hiểu   khiến Tô Nhuyễn chột .
  nhanh cô  phản ứng , cô   gì sai ,   chỉ là ngắm trai  , liên quan gì đến  ?
Không   còn định trấn cửa ải giúp cô tìm đối tượng ?
Triệu Yến Yến vẫn đang cảm thán: “Còn  cảm thấy ? Chắc chắn là  , từ  tới nay tớ  từng gặp ai  trai hơn huấn luyện viên, nhưng mà huấn luyện viên  thuộc về chúng , chúng  đừng mơ mộng hão huyền.”
Tuy rằng  thế, cuối cùng   nhịn   thêm: “Các   xem giáo quan của chúng   kết hôn ? Nhìn qua cũng chạc tuổi chúng , chắc là   bạn gái  nhỉ? Dù  tham gia bộ đội cũng  nhiều cơ hội tiếp xúc với phái nữ…”
“Không   bạn gái    cảm giác thế nào nhỉ?”
Nói tới đây, dường như cô   nhớ tới lúc Lộc Minh Sâm dùng chổi lau nhà vệ sinh đối đãi với bọn họ: “… Chắc giống ma quỷ…Hoàn   thể tưởng tượng nổi dáng vẻ dịu dàng của   với con gái.”
Nghĩ tới Lộc Minh Sâm quạt gió cho , Tô Nhuyễn  nhịn  thầm nghĩ, thật … Cũng  mà.