“Anh Phong.”
Phong Cảnh Diệp  : “Đang  chuyện gì thế?”
Trương Thi Thi nhanh chóng xen mồm : “Đang  về giáo quan Lộc, Tô Nhuyễn và các   cho rằng giáo quan Lộc là  đàn ông  nhất  thế gian , còn  hơn  đó.”
Cô   : “Em thì cảm thấy giáo quan Lộc  đáng thương, một  đàn ông ở bên ngoài,   thể  cho một phân tiền nào, mua chocolate thôi cũng  vay tiền  khác, như  quá mất mặt. Làm bạn gái vẫn nên rộng lượng một chút, hai  ở chung mới thoải mái.”
“Nếu là em,  khi kết hôn sẽ  chạm  tiền của bạn trai .”
Triệu Yến Yến nhẫn nhịn  trợn mắt khinh bỉ,  duy trì hình tượng  mặt Phong Cảnh Diệp.
Phong Cảnh Diệp  Tô Nhuyễn: “ cứ tưởng giáo quan Lộc vẫn còn độc .”
“Chủ nhật  còn trông thấy    chuyện phiếm với mấy cô gái xinh  trong quán karaoke,  qua  giống    bạn gái.”
Đám  Triệu Yến Yến  , ý của   là, giáo quan Lộc đang lừa  ?
Tô Nhuyễn cũng bất ngờ, Lộc Minh Sâm còn   karaoke ? Nghĩ đến Lộc Minh Sâm ở giữa một đám  vặn vẹo cơ thể khiêu vũ…
Phong Cảnh Diệp thấy vẻ mặt  thể tưởng tượng nổi của cô, khẽ thở phào nhẹ nhõm. Vô cùng tự nhiên lôi  một hộp sữa chua, đặt  mặt Tô Nhuyễn,  : “Các em đó, đừng quá ngây thơ,     nhiều  chuyên lợi dụng vẻ thâm tình để tạo ấn tượng  với phái nữ.”
Trong lúc nhất thời đám Triệu Yến Yến  cách nào tiếp thu nổi hiện thực , sự chú ý của Trương Thi Thi  đặt ở nơi khác. Cô   sữa chua  mặt Tô Nhuyễn, mở miệng  nũng: “Anh Phong chỉ cho Tô Nhuyễn…”
Tô Nhuyễn trực tiếp ném chai sữa chua  cho cô : “Này, cho cô đó, đừng  nữa.”
Trương Thi Thi duỗi tay bắt lấy theo bản năng, lời còn  đều nghẹn trong cổ họng, ánh mắt vô thức  về phía Phong Cảnh Diệp.
Ánh mắt Phong Cảnh Diệp lập tức chuyển sang lạnh lùng, khiến Trương Thi Thi  hoảng hốt.
Làm xong, Tô Nhuyễn   với Phong Cảnh Diệp: “Anh Phong đừng thấy chúng  ngây thơ, nên lúc nào cũng lôi chúng    tấm mộc như . Rõ ràng là  với Thi Thi  thiết hơn,  luôn đối xử đặc biệt với ,   định lợi dụng  kích thích Thi Thi chứ?”
Đám Triệu Yến Yến sửng sốt, nghi hoặc  Phong Cảnh Diệp,   chứ? Rõ ràng là Phong Cảnh Diệp  ý với Tô Nhuyễn mà?
 Tô Nhuyễn   đầu  Trương Thi Thi, nghiêm túc : “  cô thích  Phong, cho nên yên tâm ,  sẽ  tranh đoạt với cô , kiểu   thích   kiểu giống  Phong.”
Trương Thi Thi vội la lên: “Không…   thích  Phong, chúng  chỉ là bạn bè mà thôi.”
Tô Nhuyễn nhún vai,  thèm để ý: “Được  , là bạn bè, cô  gì thì là cái đó . Có điều  thề,  sẽ  thích  Phong.”
Phong Cảnh Diệp nhíu mày,  thể tin nổi    từ chối như : “Tô Nhuyễn,      gì đó về  với em ?”
“Nói gì?” Tô Nhuyễn nghi hoặc,  đó bật : “Yên tâm , chúng    thói quen    lưng  khác. Luôn     trai  dịu dàng,  theo đuổi  vô cùng nhiều, cho nên,  đừng lôi    lá chắn nữa,    ngoài sẽ  ánh mắt hình viên đạn của các cô  g.i.ế.c c.h.ế.t mất.”
Tuy rằng cô dùng giọng điệu vui đùa, nhưng Phong Cảnh Diệp nhận   cô đang tức giận, cô tức giận như  là vì    Lộc Minh Sâm ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-313.html.]
Phong Cảnh Diệp    nuông chiều quen ,  Tô Nhuyễn châm chọc như  cũng  khó chịu,  điều vẫn giữ  phong độ như : “Xin ,  ngờ  mang tới phiền toái cho cô,   sẽ   chuyện  nữa.” Dứt lời,   xoay   thẳng.
Tô Nhuyễn  Trương Thi Thi, cao giọng : “Này,  Phong,  chờ Trương Thi Thi với, cô  ăn xong .”
Trương Thi Thi trợn tròn mắt  Tô Nhuyễn,  thể tin nổi. Cô  thích nổi bật, thích giở thủ đoạn thật đấy, nhưng   kẻ ngu ngốc, lúc  rõ ràng tâm trạng của Phong Cảnh Diệp   , cô   theo khác nào tìm c.h.ế.t?
Tô Nhuyễn lạnh lùng  đối phương: “Yên tâm,    cơ hội  sẽ tác hợp cho cô và  Phong, mau  .”
Nhìn ánh mắt Phong Cảnh Diệp  chuyển sang lạnh lùng, Trương Thi Thi tiến thoái lưỡng nan.
Tô Nhuyễn  xong,  bắt đầu gục mặt ăn cơm.
Tất nhiên là Phong Cảnh Diệp  chờ Trương Thi Thi ,  điều Trương Thi Thi cũng   nổi nữa.
Nhìn cô  hốt hoảng rời , Triệu Yến Yến cao hứng : “Đáng đời! Loại da mặt dày thế   hung hăng xử lý, chắc chắn  Phong hận c.h.ế.t cô  .”
 mà  chuyện khác cô  quan tâm hơn: “Giáo quan Lộc lừa chúng  thật ?”
Tô Nhuyễn thờ ơ : “Cứ  karaoke là     ? Vậy   Phong   trông thấy giáo quan Lộc?”
Triệu Yến Yến ngớ : “Cũng đúng,  Phong   karaoke   thể trông thấy! Tớ còn tưởng rằng khi nghỉ ngơi   chỉ đến thư viện…”
Lý Quyên cũng : “ thế,   giáo quan Lộc  cùng bạn gái   thì ?”
Vương Hồng  tủm tỉm : “Vừa  đáng  nên hỏi  Phong xem, nữ sinh  chuyện với giáo quan Lộc xinh  thế nào mới đúng.”
Tô Nhuyễn:…… Hay lắm, cô cũng tò mò.
Cơm nước xong, trở  ký túc xá chuẩn  nghỉ trưa, chăn của cô   đưa về. Nhìn khối đậu phụ vuông vức  Tô Nhuyễn  do dự, cuối cùng vẫn giũ .
Ngày mưa  trong ổ chăn ngủ là hạnh phúc nhất, chiều nay chắc là huấn luyện viên sẽ qua ký túc xá nam sinh,  lẽ các cô sẽ  ngủ nướng một giấc.
Lúc đang chuẩn  lên giường, đột nhiên cô trông thấy một thứ rơi  khỏi chăn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tô Nhuyễn cầm lên ,  mà  là một thanh chocolate.
Nghĩ tới chuyện Triệu Yến Yến   lúc trưa, trong lòng cô lập tức đoán  .
Quả nhiên, mở giấy gói , bên trong kẹp một tờ giấy, chữ  bay bổng, nhưng lời    vẻ vô cùng đáng thương.
“Sáu giờ chiều ở rừng cây nhỏ, xin chút tiền tiêu vặt”
Lời   ý gì? Dùng tiền của cô mua chocolate cho cô ?