Hàn huyên thêm một lát, thấy mưa càng rơi càng lớn, bóng đêm cũng buông xuống, hai  chuẩn   về. Để đề phòng, Tô Nhuyễn cẩn thận : “Em  ,  đợi lát nữa hãy  ngoài.”
Lộc Minh Sâm  theo bóng dáng Tô Nhuyễn, ánh mắt nghiền ngẫm. Ở cùng Tô Nhuyễn lâu như , đương nhiên   hiểu cô.
Cô  dùng kế hoãn bình, nhưng    chờ nổi,  tranh thủ thời gian học nghiên cứu sinh bắt lấy trái tim đối phương, nếu    về đơn vị bắt đầu chấp hành nhiệm vụ , càng khó giải quyết hơn.
Nghĩ đến đây, Lộc Minh Sâm  nhịn  thở dài, cuối cùng cũng hiểu  vì   đây khi dưỡng thương, chính ủy Vương  với   thời gian đó vô cùng quý giá,  nên quý trọng . Nghĩ đến kỳ nghỉ đông và kỳ nghỉ hề   lãng phí, Lộc Minh Sâm thật sự hối tiếc  thôi.
 mà bây giờ  nghĩ gì cũng vô dụng, việc cấp bách là tìm hiểu rõ khúc mắc trong lòng Tô Nhuyễn, để bốc t.h.u.ố.c đúng bệnh, tranh thủ thời gian nghỉ đông năm nay  thể  như ý nguyện.
Dù về tỉnh Đông Lâm ăn tết,  tới thành phố Thân bán cổ phiếu, đều là cơ hội hai  ở riêng với .
Nhìn cô gái biến mất khỏi tầm mắt, Lộc Minh Sâm l.i.ế.m liếm môi, cho rằng tập quân sự xong là hai   còn cơ hội gặp mặt ? Quá ngây thơ!
…
Khi Lộc Minh Sâm đang nghĩ  trân trọng thời gian còn ,  ngờ hai ngày       tố cáo, lý do là huấn luyện viên quân sự lén lút hẹn hò với nữ sinh trong trường.
Sau khi nhận  thư tố cáo, đầu tiên đại học sư phạm Yến Kinh tạm cắt chức tổng huấn luyện viên của ,  đó kết hợp với đại học quốc phòng điều tra chứng thực.
Lúc  Cao Phong và Tôn Siêu đang nghỉ ngơi trong ký túc xá,   tin tức hai  đều chấn kinh.
Cao Phong trợn trừng mắt: “Gì cơ? Cậu  thông đồng nữ sinh? Ngày bọn họ  karaoke, mấy cô gái  đều hướng về phía  ,   còn  thèm để ý tới.”
Tôn Siêu cũng : “Nếu thật sự   như , rốt cuộc đối phương là tiên nữ phương nào? Khả năng chính ủy Vương của bọn họ sẽ mừng phát .”
Hai  còn đang nghĩ chắc chắn là  hiểu lầm gì đó,  nhận  điện thoại Lộc Minh Sâm gọi tới: “Tôn Siêu, mở ngăn tủ của  , ngăn đầu tiên bên   đặt túi hồ sơ đựng giấy chứng nhận, lấy giấy đăng ký kết hôn mang qua đây giúp .”
Tôn Siêu nghi ngờ   lầm, mặt đầy dấu chấm hỏi: “Đưa cái gì?”
“Giấy đăng ký kết hôn.”
Cao Phong bên cạnh và   liếc , hai  đồng loạt  về phía ngăn tủ của Lộc Minh Sâm,  nhanh  tìm thấy giấy đăng ký kết hôn theo đúng yêu cầu của đối phương.
Tôn Siêu nhanh tay lẹ mắt mở ,  xem xong,   nhịn  buột miệng thốt lên một câu c.h.ử.i thề kinh điển: “Mẹ nó!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-317.html.]
Cao Phong cũng thò mặt tới,  thể tin nổi kêu lên: “Mẹ nó, đúng là   ? Kẻ điên  thật sự kết hôn ? Cô gái  xinh  thật đấy! Chuyện khi nào ?”
Tôn Siêu lau mặt, lẩm bẩm tự : “Hóa   thật sự  oan uổng.”
Cao Phong nghi hoặc: “Không oan uổng cái gì? Chuyện mấy hôm  kẻ điên  đ.á.n.h  ?”
Tôn Siêu chỉ  một cái tên khác  giấy đăng ký kết hôn.
“Tô Nhuyễn?” Cao Phong nghi hoặc: “Nghe cái tên   quen tai……”
Rất nhanh,    trợn trừng mắt  Tôn Siêu: “Cậu… Sư phạm Yến Kinh?”
Tôn Siêu đau lòng gật đầu: “Chính là con gà  lôi  g.i.ế.c gà dọa khỉ.”
Cao Phong vỗ vỗ bờ vai  , thương hại: “Vậy đáng đời !     mà, ngày đó Lộc Minh Sâm  chằm chằm  điện thoại, dáng vẻ giống như hận  thể chui qua đ.á.n.h cho  một trận…”
“Thật  ngờ, vợ    ở ngay sư phạm Yến Kinh, chẳng trách    tích cực    tổng huấn luyện viên như .”
Nói đến đây, đột nhiên   hỏi: “Cuộc điều tra  ít nhất  kéo dài nửa ngày nhỉ, như  chẳng  là  ai huấn luyện sinh viên cho   ? Để  !”
Tôn Siêu lập tức : “ ! Đội ngũ   từng dạy dỗ hai ngày, quen thuộc hơn .” Mấu chốt là tìm cơ hội lập công chuộc tội.
Hai  đều  xem xem cô gái  thể bắt  kẻ điên Lộc Minh Sâm  là  thế nào, cuối cùng cả hai đều chạy tới sư phạm Yến Kinh.
Đội ngũ của Tô Nhuyễn  nghiêm xong vẫn  thấy Lộc Minh Sâm xuất hiện, đến lúc nghỉ ngơi mới   một vài tiếng gió.
Triệu Yến Yến khiếp sợ: “Giáo quan Lộc thật sự quyến rũ nữ sinh? Không     bạn gái  ?”
Mạch não của Lý Quyên vẫn khác  như cũ: “Là ai? Tớ chỉ   là ai thôi, ai  năng lực  thể khiến giáo quan Lộc coi trọng như ?”
Trương Thi Thi liếc mắt  Tô Nhuyễn một cái, trào phúng: “Có năng lực   cái gì,     là trái kỷ luật, sợ là sẽ  khai trừ quân tịch,  đuổi kiểu  chuyển nghề cũng  , chỉ  thể xuất ngũ.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Quân nhân xuất ngũ đều   tiền đồ, hâm mộ cái gì.”