Lộc Minh Sâm  đốt bếp củi, đang xử lý ống nước  đông lạnh bên ngoài, thì trông thấy Tô Nhuyễn vội vàng từ nhà đối diện chạy về,  nhà xong chân tay nhanh nhẹn cất đống đồ của   bàn  một cái túi xách,   vội vàng chạy .
Lục Thần Minh đang giúp  đổ nước nóng chui , nghi hoặc  theo bóng dáng Tô Nhuyễn: “Nhà  thiếu gì ?”
Nghĩ đến đống chai lọ   thấy trong tay Tô Nhuyễn, Lộc Minh Sâm ngậm miệng   gì.
Nhà y tá Mễ.
Trước tiên Tô Nhuyễn rửa mặt cho ba ,  đó lấy mặt nạ rong biển của  , : “Đắp cái  .”
Y tá Mễ hỏi: “Mặt nạ ? Trước đây  từng   đến,  đắt, cô cũng dùng ? Tác dụng thế nào?”
Tô Nhuyễn  mẫu cho hai , mặt dính mặt nạ  thể cử động mạnh: “Thử xem chẳng  sẽ  ?”
“Ai da má ơi!” Lục Thần Minh   cửa   thấy ba gương mặt xanh sẫm đang  xếp hàng  sô pha nhà , khiếp sợ kêu lên.
Lộc Minh Sâm  theo phía , thật  bình tĩnh hơn nhiều, còn khinh bỉ Lục Thần Minh kém cỏi.
Lục Thần Minh tò mò  mặt y tá Mễ: “Bọn họ đang  gì thế?”
Lộc Minh Sâm  con gái đang đắp mặt nạ  tiện  chuyện, trả lời : “Đắp mặt nạ.”
Y tá Mễ giữ nghiêm mặt, : “Đoàn trưởng Lộc nhà cô   ít nhỉ? Chưa  cô dọa  nào ?”
Tô Nhuyễn nhớ tới  đầu tiên  đắp mặt nạ  dọa Lộc Minh Sâm thế nào,  nhịn  hai mắt cong cong: “Trấn định hơn vị  nhà cô, nhưng cũng sợ tới mức  dám cử động.”
Ba   cách nào , đành  nghiêm mặt cùng ha hả trong lòng.
Nhìn ba  như , Lục Thần Minh cảm thấy  hiếm lạ, giống như đang tham quan trong vườn bách thú.
Y tá Mễ đá   một cái: “Anh đừng  chỗ  vướng tay vướng chân nữa, đồ ăn đều thái xong , sủi cảo giao cho hai  các  đấy.”
Đàn ông trong quân đội  chắc  nấu cơm, nhưng vài món cơ bản như sủi cảo vằn thắn  thành vấn đề.
Hai  đàn ông  xong, một   băm nhân, một   nhào bột.
Phía bên  ba  Tô Nhuyễn bóc mặt nạ ,  rửa mặt. y tá Mễ chọc chọc mặt : “Ôi, đúng là mềm hơn thật.”
Cô giáo Hàn thì quan sát nếp nhăn  khóe mắt .
Tô Nhuyễn  lôi mỹ phẩm dưỡng da , bắt đầu dạy hai  cách chăm sóc da.
Hiện tại mỹ phẩm dưỡng da về cơ bản chính là Đại Bảo, Bách Linh dạng nhũ hoặc dạng kem gì đó, mấy thứ như serum, kem mắt đều  .
  thật, Tô Nhuyễn cảm thấy mấy nhãn hiệu mỹ phẩm dưỡng da   hiệu quả, hơn nữa bọn họ còn trẻ, da mặt tràn đầy collagen, dùng kem dưỡng bình thường cũng  tệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-428.html.]
Lục Thần Minh đang băm nhân sủi cảo, d.a.o nhỏ băm  thớt kêu cộc cộc, bên tai    tiếng nhạc đệm “Bạch bạch bạch” từ phía  truyền đến.
Anh   đầu , lập tức trông thấy ba cô gái đang dùng tay  ngừng vỗ lên mặt chính , đặc biệt là y tá Mễ nhà  , vỗ cực kỳ tàn nhẫn.
“Làm gì thế? Tự chán ghét bản  ?”
Y tá Mễ trợn mắt khinh bỉ: “Anh đừng xen ,  việc của  .”
Lục Thần Minh đành   sang Lộc Minh Sâm, hiển nhiên gã   rõ, dù  cũng do Tô Nhuyễn dạy mà.
Thật  Lộc Minh Sâm cũng  rõ lắm, nhưng nghĩ đến ngày thường Tô Nhuyễn  dùng mát xa  mặt, mới đoán  đại khái: “Có lẽ  thể thu nhỏ khuôn mặt.”
Lục Thần Minh  nhịn , nhỏ giọng châm biếm: “Chắc là biến lớn mới đúng, sưng lên đó.”
Lộc Minh Sâm liếc mắt    một cái, hai  đàn ông hiếm khi  chung ý tưởng, nhưng mà bọn họ  dám hỏi, cũng  dám .
Dưỡng da xong, Tô Nhuyễn bắt đầu trang điểm cho cô giáo Hàn .
Thật  ngũ quan của cô giáo Hàn  , chỉ là khi đối mặt với đoàn trưởng Dư, luôn oán giận đầy mặt, tạo cho   cảm giác mặt ủ mày ê.
Hai  Lộc Minh Sâm và Lục Thần Minh   sủi cảo,  trộm ngắm ba ,  Tô Nhuyễn cầm d.a.o lam cạo lông mày cho cô giáo Hàn,  đó  bắt đầu bôi bôi trát trát, lúc dùng bút lúc  dùng bông dặm phấn, khi thì dùng bàn chải…
Lục Thần Minh hỏi: “Cô  đang quét sơn lót lên mặt   ?”
Anh    xong,   thấy y tá Mễ kinh ngạc kêu lên: “Trời ạ,  quá.”
“Cô giáo Hàn,   cô cứ trang điểm như  ,  cô hai mươi cũng   tin.”
Cô giáo Hàn ngơ ngẩn  cô gái xinh  hào phóng trong gương, Tô Nhuyễn  trang điểm đậm,  tôn lên  khí chất đặc biệt của cô .
Người  thật sự là  ?
“Đừng nhíu mày.” Tô Nhuyễn  : “Nhíu mày s.e.x khó coi,  điều   bộ quần áo khác mới .”
Cô giáo Hàn cúi đầu  áo bông xám quần đen bình thường   , đúng là  xứng với khuôn mặt .
“Trang điểm cho y tá Mễ  , trang điểm xong   qua nhà  xem nên mặc quần áo thế nào.”
Y tá Mễ  khuôn mặt trang điểm xinh  của cô giáo Hàn,  gấp  chờ nổi ngẩng mặt lên : “Mau mau.”
Y tá Mễ mang diện mạo cổ điển, Tô Nhuyễn bèn trang điểm cho cô  theo hướng dịu dàng đoan trang. Cô giáo Hàn  xem  : “Hình như cũng  khó lắm.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tô Nhuyễn : “Quen tay  việc thôi, nếu trang điểm mỗi ngày, hơn hai mươi phút là xong việc.”