Khi Tô Nhuyễn đến nhà họ Hoắc, nhà họ Hoắc đang loạn như một nồi cháo, ba  con Hoắc Hướng Dương đang lao  đ.á.n.h  với một  phụ nữ hơn năm mươi tuổi.
Tô Nhuyễn   phụ nữ  chút quen mắt .
“Vương Tiểu Cầm,  đối xử với cô  tồi, thế mà cô  hãm hại  như !” Người phụ nữ   mắng  duỗi tay định túm tóc  Hoắc.
Hoắc Hướng Dương chắn giữa hai ,  che chở  Hoắc,   dám  gì  phụ nữ , chỉ ôn tồn : “Mợ,  chuyện gì từ từ ,   cháu  thể hãm hại mợ?”
Mẹ Hoắc tức giận, n.g.ự.c lên xuống phập phồng: “ bảo chị dùng vải vụn  dây buộc tóc, thế mà chị  dùng khăn trải giường và vỏ chăn cũ để  bán cho  khác… Sao chị  lấy giẻ lau rách nát nhà chị   luôn, chị coi   đều là kẻ ngốc   ?”
“Ai coi ai là kẻ ngốc? Trong nhà cô, chỉ  cô là tinh ranh nhất, chuyên môn hãm hại ,  xem trò  của  chứ gì? Cô đúng là loại ăn cháo đá bát,  trai cô giúp cô nhiều như , cô báo đáp  chúng  thế  ?” Người phụ nữ     lao về phía  Hoắc: “  cho cô , hôm nay cô  bồi thường, chúng   xong !”
Thiếu chút nữa Hoắc Hướng Dương   bà  cào  mặt, Hoắc Hướng Mỹ ôm chặt cánh tay đối phương, cả giận : “Mợ, mợ   quá  đạo lý, Tô Nhuyễn   bán sáu mao một đồng đều   mua, mợ bán hai mao còn  bán    thể trách nhà cháu hãm hại mợ?”
Người phụ nữ trung niên   thèm để ý, gạt tay Hoắc Hướng Mỹ, đẩy Hoắc Hướng Dương ,  túm lấy  Hoắc: “Tao mặc kệ, nếu   nhà mày đưa  ý định,  tao  thể lỗ vốn hai mươi đồng? Vương Tiểu Cầm, cô bồi thường cho  hai mươi đồng!”
Nghĩ đến hai mươi đồng như nước trôi sông, oán niệm của  phụ nữ  cực lớn,  mà  thể phát  lực lượng đẩy Hoắc Hướng Dương lui thẳng về phía  hai bước, khiến cả  Hoắc cũng  đẩy theo, hai  lảo đảo ngã về phía Tô Nhuyễn.
Thật  Tô Nhuyễn  định quan tâm, nhưng nơi Hoắc Hướng Dương sắp ngã xuống  một đống mảnh thủy tinh vỡ nát, nếu ngã  tám chín phần mười sẽ  thương, sức khỏe của  Hoắc luôn  , ngã một cái chỉ sợ sẽ xảy  chuyện.
Vì thế Tô Nhuyễn vươn cánh tay  đẩy một cái, đỡ lấy lưng hai .
Hoắc Hướng Dương đang kinh hãi đột nhiên cảm nhận  lực đẩy  lưng, khẽ nghiêng đầu  , hai mắt lập tức bắt  một khuôn mặt xinh , đôi mắt hạnh  liếc xéo về phía bên  giống như đ.á.n.h thẳng  trái tim  , khiến trái tim  khống chế  bắt đầu đập loạn nhịp. Sau giây phút lúng túng,   mới đỏ mặt : “Nhuyễn Nhuyễn.”
Mẹ Hoắc  Tô Nhuyễn giữ trong khuỷu tay, cũng nhẹ nhàng thở  một ,  Tô Nhuyễn với vẻ mặt đầy cảm kích: “Cảm ơn cháu nhiều lắm,   cháu  thương chứ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-73.html.]
Hoắc Hướng Mỹ chạy tới: “Mẹ, .”
Sau đó ngượng ngùng  với Tô Nhuyễn: “Chị Tô Nhuyễn, cảm ơn chị.”
Tô Nhuyễn  mợ Hoắc, nhẹ nhàng hỏi: “Ơ, đây   dì bán hàng cướp khách của cháu ?”
Nghe thấy câu  sắc mặt Hoắc Hướng Mỹ và  Hoắc cứng đờ, ngay  đó Tô Nhuyễn  đảo mắt  về phía bọn họ: “Hóa  là hai  dạy bà .”
Hoắc Hướng Dương thốt lên theo bản năng: “Sao  thể,  với em gái     như .”
Trong lòng Tô Nhuyễn mỉa mai hai tiếng, hai  con bọn họ là loại  gì cô còn  rõ . Đời  khi chuyện  ăn của cô  mới khởi sắc,  Hoắc và Hoắc Hướng Mỹ  chỉ khoe khoang khắp nơi, còn thích chỉ tay năm ngón, sắp xếp  thích  công ty cô, thậm chí còn cướp đoạt quyền lợi,  hỏng việc thì tới tìm cô xử lý hậu quả cho bọn họ,   là công lao của bọn họ…
Mợ Hoắc , hình như  khi cô kết hôn với Hoắc Hướng Dương  bao lâu, lúc đ.á.n.h  với  khác  ngã một cái dẫn đến bệnh liệt giường, cho nên Tô Nhuyễn gặp mặt  nhiều lắm, bởi   đó mới  nhận  ngay.
Lúc  mợ Hoắc cũng  náo loạn nữa, bà  tới để đòi tiền, chứ   đảo loạn hôn sự của Hoắc Hướng Dương. Bà  sửa sang  quần áo,  : “Đây là đối tượng xem mắt của Hướng Dương ?”
“Ánh mắt Hướng Dương  thật đấy,     là   bản lĩnh.”
Sau đó bà  còn   với Tô Nhuyễn: “Đừng  cướp   cướp,   đều là  một nhà, chẳng lẽ cháu còn  so đo với  chồng  ?”
Mẹ Hoắc  trưng  dáng vẻ ngượng ngùng: “Tô Nhuyễn, cháu đừng  bà   lung tung, của cháu chính là của cháu, nhà họ Hoắc chúng  sẽ  nhúng tay …”
Tô Nhuyễn  bên ngoài  Hoắc là  vô cùng thông tình đạt lý, cũng  định cãi  với bà : “Không , chuyện mua bán đó   thích  thì  , dù  cháu cũng   nữa.” Với tay nghề của bọn họ,  thể kiếm  tiền ở huyện Khai Vân coi như cô thua.