"Đợi, đợi ..." Châu Văn Thanh liếc mắt mặt trời nóng rực, cắn răng bảo: " , cũng ."
Lục Giai Giai lưng với nhếch miệng , đó đầu xán lạn: "Vậy chốt nhé."
Châu Văn Thanh sững sờ.
Lục Giai Giai lớn lên càng lúc càng xinh mê , lúc lên nét mặt tinh xảo còn chói mắt hơn cả ánh mặt trời ở đây.
Anh hỏi theo bản năng: "Lục Giai Giai, cô thật sự cân nhắc đến chuyện sẽ quen với ? Lần thật lòng đó, chỉ cần với cô ở bên , đảm bảo sẽ thật thương cô."
" phát hiện yêu cô mất , chẳng qua là đây phát hiện cho nên mới tổn thương cô, thật cũng nỗi khổ, nếu như thích cô thể dây dưa với cô lâu như ?"
"!" Nụ mặt Lục Giai Giai lập tức biến mất, cô lạnh lùng : "Anh vẫn nên chăm chỉ hốt phân của .... ngoan ngoan cho heo của ăn , chẳng hứng thú gì với hết."
Lục Giai Giai đầu rời .
Đồ thần kinh!
Châu Văn Thanh tức giận quát: "Lục Giai Giai, thích cô , rốt cuộc cô còn dạy dỗ thành thế nào nữa, hăng quá hóa dở, lẽ nào cô dạy thành đồ bỏ mới chịu ở bên ?"
Có cô chế ?
"..." Lục Giai Giai hề dừng bước.
Không thể Trình Ánh Huyên nhập cơ thể cô đó quá bợ đít, khi Châu Văn Thanh là nam chính của thế giới trực tiếp coi bản cô thành nữ chính của thế giới .
Dù cũng là nữ xuyên việt, tự tin thì vẫn đầy đấy, hơn nữa còn tự cho rằng thượng đẳng hơn.
Cô nghĩ rằng cứ dây dưa với Châu Văn Thanh thì cuối cùng hai chắc chắn sẽ ở bên , cho dù Châu Văn Thanh tỏ thích cô nhưng trong lòng chắc chắn sớm cô , chỉ là vẫn phát hiện mà thôi.
Vì thế... nịnh cứ gọi là quên nhà , chỉ đợi vài năm trực tiếp trở thành quý bà giàu .
Lục Giai Giai nổi giận, thật sự phá hỏng hết danh tiếng của cô .
Vân Vũ
Cô tức giận đường mà phát hiện bên cạnh khác, trực tiếp ngang qua bên Tiết Ngạn.
Tiết Ngạn híp đôi mắt dài, Lục Giai Giai càng lúc càng xa.
Đợi buổi trưa ăn cơm, Lục Giai Giai nhắc đến chuyện của Châu Văn Thanh: "Cha, cha cho chăn heo ạ!"
Đôi mắt của cha Lục tối , ngoài mặt còn thất thố, hỏi: "Con cũng trúng ?"
Lúc ông dựa việc Lục Giai Giai thích Châu Văn Thanh, hơn nữa tính cách đổi quá nhiều mới nhận đây là con gái ruột của .
Sao bây giờ dính Châu Văn Thanh nữa, sức hút của thằng công tử bột đấy lớn đến thế ?
"Nhìn trúng cái gì chứ?" Lục Giai Giai nở nụ ngoan ngoãn lộ bốn cái răng: "Không Châu Văn Thanh thích giả bộ sạch sẽ ạ, tuy rằng công việc trong chuồng heo nhẹ nhàng nhưng con mùa hè để ngăn ngừa dịch long móng lở mồm ở heo, chỉ cần cho heo ăn mỗi ngày mà còn gánh phân heo, tắm cho heo nữa."
Mấy mùa khác, cho heo ăn quả thật hoan nghênh nhưng mùa hè ít vì dù cũng bẩn thối.
Cha Lục , cảm thấy con gái thâm giống ông .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-109.html.]
"Cha, cha đừng , cha trông đáng sợ lắm." Cha Lục lớn lên vô cùng trầm , khi luôn khiến cảm giác ông sắp chuyện .
"..."
...
Buổi chiều, Lục Giai Giai đang định nấu cá dưa chua nên đưa nước nữa mà kêu Lục Hoa và Lục Hảo đưa, hai cô gái nhỏ cũng thể chăm sóc đường.
Bởi vì buổi trưa lúc ăn cơm ăn cá dưa chua nên Lục kêu Điền Kim Hoa cạo vảy cá sẵn, thuận tiện m.ổ b.ụ.n.g lấy nội tạng rửa sạch.
Cô chuẩn nguyên liệu xong đột nhiên nắm cẳng chân , cúi đầu là đứa nhỏ Lục Dạ .
Lục Dạ hai tuổi, Lục Hảo ngoài đưa nước nên là Lục Viên chơi với cô bé, nhưng bây giờ Lục Viên đang cho gà ăn, Lục Dạ loăng quăng mới đến mặt cô.
Gương mặt của đứa trẻ kế thừa vẻ khắc khổ của Điền Kim Hoa mà ngược giống Lục Cương Quốc hơn, cô bé ngẩng đầu , lộ cái răng sữa nhỏ trắng tinh.
"Câu (cô)..."
"Ngoan, lát nữa cá viên cho cháu ăn."
Lục Giai Giai sờ cá, tay là mùi tanh, cô cách nào chạm Lục Dạ nhưng cũng dám để đứa trẻ bò lung tung trong bếp.
"Lục Nguyệt, dẫn Lục Dạ ngoài ."
"Vâng." Lục Nguyệt Lục Giai Giai định nấu đồ ăn ngon, trong lòng cũng vui vẻ chết, cô bé đặt thức ăn cho trong tay xuống dẫn Lục Dạ ngoài.
Lục Giai Giai yên tâm bắt đầu nấu cơm, ngờ mới một nửa thì bên ngoài đột nhiên truyền tới tiếng thét.
Cô vội vàng chạy ngoài, Lục Dạ đang đất oa oa, miệng m.á.u chảy.
Lục Dạ và Lục Nguyệt ở bên cạnh đang cố gắng bế Lục Dạ lên.
Lục Viên thấy Lục Giai Giai ngoài, đôi mắt đỏ hoe, nức nở : "Cô út... em ngã."
Lục Giai Giai nhanh chóng bước qua bế Lục Dạ lên .
Răng đập môi , môi nứt .
"Không , cô dẫn em tới phòng y tế thôn khám xem ." Lục Giai Giai gọi Lục Hảo tới canh nồi bế Lục Dạ tới phòng y tế.
nhanh hai về, trẻ con nông thôn khỏe mạnh, va đập ngã là chuyện thường , chỉ về nhà bôi chút thuốc đỏ là .
Lục Giai Giai tìm thuốc đỏ trong nhà bôi cho Lục Dạ, trong mắt đứa trẻ là nước mắt.
Cô bôi thuốc xong cho đứa nhỏ, đầu thấy Lục Viên rưng rưng nước mắt mới xoa đầu cô bé: "Em gái , sẽ khỏi nhanh thôi."
Lục Viên hé miệng gì đó nhưng cuối cùng ngậm miệng.
Lục Giai Giai để Lục Dạ ghế nghỉ ngơi, về phòng bếp tiếp tục nấu cơm.
Khoảng sáu giờ nấu xong cơm, cô rửa tay, thu dọn một chút vội vàng tới chỗ ghi công điểm.