Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 210

Cập nhật lúc: 2025-08-23 15:52:25
Lượt xem: 107

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mẹ, , nhẹ tay chút." Lục Nghiệp Quốc nghiêng đầu, nhéo đến mức nhe răng trợn mắt.

Tiết Ngạn bổ củi càng bán mạng hơn.

"Đừng bổ nữa, nếu nó bổ thì để cho nó bổ!" Mẹ Lục thấy Lục Nghiệp Quốc nhịn nổi giận.

Tiết Ngạn lời đặt rìu xuống, Lục Giai Giai thấy thế lập tức qua: "Qua đây rửa mặt ."

Cô múc một gáo nước lạnh cho Tiết Ngạn.

Tiết Ngạn vô cùng quy củ, rửa mặt xong đặt chậu về chỗ cũ, Lục Giai Giai vội vàng mang thịt thỏ chuẩn xong : "Mẹ, con tiễn ngoài nhé."

Cô chỉ sợ Lục giận lây sang Tiết Ngạn nên đến bên cạnh , : "Đi nào."

Tiết Ngạn về phía Lục, thẳng, vô cùng ngoan ngoãn lời.

"Đi , ." Mẹ Lục phẩy tay, bà đang vội dạy dỗ Lục Nghiệp Quốc.

Tiết Ngạn theo Lục Giai Giai ngoài, Lục Giai Giai đưa cái chậu nhỏ cho , cô bầu trời dần tối: "Thịt thỏ cay đó, hôm nay là em nấu, ngon lắm."

Tiết Ngạn duỗi tay nhận lấy, ngón tay của hai chạm , bụng ngón tay của Tiết Ngạn thô ráp, khi xẹt qua đầu ngón tay của Lục Giai Giai mang theo chút cảm giác ngứa nhẹ.

Ngón tay của Lục Giai Giai lập tức cuộn , chậu cầm vững nên nghiêng một cái, nước dùng bên trong sánh lên ngón tay của Tiết Ngạn.

"Em… em cố ý." Cô nước mắt, đổ tội cho Tiết Ngạn mà.

Cô xin thể, cô thật sự cố tình duỗi ngón tay.

Lục Giai Giai sờ nhưng giấy, cô nhỏ giọng bảo: "Hay là nhà em rửa nhé."

Tiết Ngạn cúi đầu Lục Giai Giai, thấp giọng bảo: "Trong túi đồ, em lấy ."

"Vâng." Lục Giai Giai ngoan ngoãn thò tay trong túi áo ngoài của Tiết Ngạn, ngón tay lật tìm.

Mùa hè mặc mỏng, bên ngoài Tiết Ngạn mặc áo choàng ngắn, bên trong là lớp áo may ô mỏng, Lục Giai Giai thò tay xuyên thủng bên trong, đầu ngón tay chọc thẳng eo Tiết Ngạn.

Tiết Ngạn kêu một tiếng.

Lục Giai Giai tưởng đang nhắc nhở tìm lộn chỗ.

Cũng đúng, cái túi còn thể lọt đầu ngón tay, chắc chắn đựng đồ.

Cô rút tay , ngược thò một cái túi khác, kết quả lấy một chiếc khăn tay màu xanh nhạt sạch sẽ, bên còn thêu một bông mẫu đơn màu đỏ hồng.

"…" Lục Giai Giai ngẩng đầu .

Dùng khăn tay sạch như lau dầu, thế cũng lãng phí quá .

Đến khi đó khăn tay giặt sạch nữa.

"Cho em." Tiết Ngạn nuốt nước miếng: "Tặng cho em."

Lục Giai Giai sững sờ, khóe miệng nhếch lên, gò má trắng nõn thoáng nhuộm hồng, đó nắm chặt khăn tay trong tay, cúi đầu mũi chân.

Hai đối diện đều gì.

Tiết Ngạn cầm cái chậu bằng một tay, nhân lúc , duỗi một tay khác đụng mu bàn tay của Lục Giai Giai, nhưng mặt thì vẫn nghiêm túc như .

Bàn tay rộng lớn xuất hiện trong tầm của Lục Giai Giai, cô chớp mắt, đột nhiên giở trò đùa dai nắm lấy.

"Anh cả…"

Tiếng gọi cách đó xa đánh thức cả hai , Lục Giai Giai rụt nhanh tay về, cái chậu mà Tiết Ngạn cầm nghiêng , nước bên trong sánh vài giọt lên cổ tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-210.html.]

Lục Giai Giai im lặng tiếng buộc chiếc khăn tay giữa thắt lưng, đó về phía đang chạy tới từ cách đó xa.

Tiết Dương hào hứng tới mặt hai , thấy Lục Giai Giai bèn cố gắng kéo miệng tươi : "Chị Giai Giai."

"…" Lục Giai Giai từng thấy thái độ như .

Tiết Dương hít một cái ngửi thấy mùi thơm bên cạnh, bé gãi đầu ngại ngùng: "Là cả mãi về nên em qua đây tìm ."

Sắc mặt của Tiết Ngạn lạnh lùng như một khối băng.

" muộn , hai ." Lục Giai Giai gật đầu.

Tiết Dương hổ, nhưng thịt thỏ thật sự quá thơm, từ khi Lục Giai Giai sẽ tặng thịt thỏ cho nhà bọn họ, nước miếng của bé vẫn luôn nhiễu .

Thậm chí còn quản nổi chân mà chạy tới đây đón cả.

Cậu bé nghĩ , tới cũng thể thể hiện tí thái độ nào, vì thế Tiết Dương lấy một viên kẹo sữa thỏ trắng từ trong túi , đây là cái nỡ ăn, đặc biệt cất .

"Chị Giai Giai, tặng cho chị ." Tiết Dương đưa hai tay tới mặt Lục Giai Giai.

Con ngươi của Tiết Ngạn lập tức co rút, ánh mắt dám Lục Giai Giai.

Lục Giai Giai cảm thấy cái kẹo trong tay Tiết Dương quen, giơ tay nhận lấy.

kẹo sữa thỏ trắng trong tay Tiết Ngạn, trong lòng một suy đoán vô cùng to gan, đó ngoan ngoãn và hỏi Tiết Dương: "Ở em kẹo ?"

"Đây là kẹo cả đặc biệt mua cho em đó." Tiết Dương thành thật đáp.

"Trưa hôm nay cho em ?"

"Chị Giai Giai, chị ?"

Vân Vũ

"…"

Lục Giai Giai dời tầm lên Tiết Ngạn, trừng to đôi mắt định hỏi thì thấy liếc mắt Tiết Dương với vẻ lạnh lùng: "Đi thôi."

Anh dẫn đầu đằng , trông vẻ giống chạy trốn.

Lục Giai Giai: "…"

"Anh cả, đợi em với." Hai mắt của Tiết Dương chằm chằm thịt thỏ trong tay Tiết Ngạn, Tiết Ngạn , gật đầu với Lục Giai Giai lập tức đuổi theo.

Lục Giai Giai cúi đầu kẹo sữa thỏ trắng trong tay đến ngây , nhớ cẩn thận lúc gặp Tiết Ngạn hôm nay.

Anh… ghen ? Nhỏ mọn như ? Chẳng qua là mấy viên kẹo thôi mà.

Lục Giai Giai chớp mắt, hình như cô tìm một đối tượng vô cùng ghen .

Cha Lục đạp xe đạp từ thị trấn về, thấy con gái ngây ở cửa, ánh mắt của ông nặng nề, qua hỏi: "Sao thế?"

Lục Giai Giai lập tức tỉnh táo, im lặng tiếng hạ cánh tay xuống: "Không ạ."

Cô đúng lúc chuyển chủ đề: "Chuyện của La Khinh Khinh thế nào ạ?"

"Giam ba tháng." Cha Lục đẩy xe đạp sân.

Lục Giai Giai đuổi theo: "Chỉ giam ba tháng thôi ?"

"Pháp luật quy định như ." Cha Lục giải thích: "Chuyện tạo thành nguy hại quá lớn, mà La Khinh Khinh liên tiếp biểu lộ cô chỉ quá thích thằng tư thôi, chính là sợ thằng tư lấy cô nên mới như , bên chỉ thể tính là vu hại hơn nữa vì vấn đề giới tính nên nghiêm trọng bằng đàn ông."

" danh tiếng của trí thức La đó cũng coi như rớt xuống đáy vực , tù, mấy thứ đều sẽ lưu hồ sơ, cũng cả đời thể gả ngoài nữa."

Lục Giai Giai nghĩ ngợi nghiêm túc đáp: "Lâm Phong chắc chắn bằng lòng lấy cô ."

chạy nhà bếp rót nước, cha Lục thấy con gái thiết, vội vàng nhà bếp nhận ấm nước từ tay cô, chỉ sợ cô bỏng.

Loading...