Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 216

Cập nhật lúc: 2025-08-23 15:52:32
Lượt xem: 89

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiết Ngạn cũng đến bên cây, tìm một thảm cỏ sạch sẽ đặt đồ của Lục Giai Giai xuống, đó lấy đồ dùng cá nhân của từ trong gùi , tiếp đó là trồng đậu.

"Trồng thế nào ?" Lục Giai Giai nông cụ, cô đến cầm xẻng lên, tò mò dùng sức bổ một cái, lúc đầu còn , nhưng xúc đến một độ sâu nhất định trực tiếp phát tiếng rắc.

Tiết Ngạn cầm cái xẻng trong tay cô: "Có đá."

Anh tiếp tục giải thích: "Đây là núi hoang, bên là đá, khó xúc đất."

Anh đặt cái xẻng qua một bên, đó đựng hạt đậu trong một cái túi vải nhỏ, Lục Giai Giai tới căng miệng túi.

Tiết Ngạn đựng vài nắm đeo lên cổ , đó cầm xẻng việc.

Lục Giai Giai nghĩ là đối tượng của , cũng thể để hình tượng ham ăn lười , cô xung quanh, kết quả chỉ một cái túi cổ Tiết Ngạn đó.

Vậy cô đựng đậu ở bây giờ?

Lục Giai Giai chịu từ bỏ, chạy đến bên gùi của Tiết Ngạn lục bên trong nhưng vẫn tìm thấy.

"Vậy của em thì ?" Cô Tiết Ngạn việc và hỏi.

Tiết Ngạn đầu, ném đậu trong hố một cách thành thạo: "Em đó là ."

"…" Lục Giai Giai nguyên tại chỗ Tiết Ngạn vài giây.

Cô vẫn thể hiện một chút, cũng thể bại lộ khuyết điểm tính cách nhanh như . Cô xung quanh, cuối cùng tầm rơi lên cái túi n.g.ự.c Tiết Ngạn.

Mỗi Tiết Ngạn đều dùng xẻng xúc đất , đó lấy đậu từ trong túi vải ném hố.

Như một quả thật vẫn thể việc nhưng cũng quá mệt.

Lục Giai Giai chạy qua: "Em nhàn rỗi việc gì, giúp ném đậu nhé."

Tiết Ngạn nghĩ ngợi lấy cái túi cổ xuống, đưa cho Lục Giai Giai.

Túi vải nhẹ, Lục Giai Giai trực tiếp đeo lên cổ, mỗi Tiết Ngạn đào xong một cái hố, cô đều sẽ ném đậu trong.

Hai việc hơn một tiếng, Tiết Ngạn thấy trán Lục Giai Giai lấm tấm mồ hôi mới bảo: "Nghỉ ngơi , lát nữa !"

Lục Giai Giai gật đầu, chạy qua đó bên đại thụ, cô cầm siêu nước uống nước, thấy Tiết Ngạn mang nước nên đưa cho .

Tiết Ngạn liếc mắt miệng ấm, Lục Giai Giai mới uống nước xong, miệng ấm còn để một vệt nước.

"Uống ." Lục Giai Giai nhét tay , đó xung quanh.

Suối nhỏ.

Cô hào hứng chỉ qua bên đó: "Bên đó nước."

"Anh ." Tiết Ngạn đóng nắp siêu nước của Lục Giai Giai , đó sải đôi chân dài , dẫn Lục Giai Giai về phía tây.

"Anh mang nước là vì ở đây nước." Tiết Ngạn rửa tay: "Không đầu nguồn chảy từ tới, nhưng vô cùng trong, còn vị ngọt."

"Đó chính là nước khoáng núi." Lục Giai Giai xổm xuống, rửa mặt đó múc nước lên uống một hớp, quả thật ngọt mát, ngon.

Nước sâu, trong thấy đáy, Lục Giai Giai mò bên , cũng đụng thứ gì mà đột nhiên đầu ngón tay nhói lên, trong làn nước trong veo lộ một chút màu máu.

"Ối!" Lục Giai Giai rụt tay về theo bản năng, Tiết Ngạn thấy tiếng vội nhanh đến bên cạnh Lục Giai Giai.

Trên đầu ngón tay của Lục Giai Giai cứa một vết nhỏ, một ít m.á.u chảy ngoài, Tiết Ngạn nhíu chặt mày, bên cạnh hái cành lá của một loại cỏ xuống, đó về bên cạnh cô, cầm cổ tay cô, vò nát lá bôi chất lỏng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-216.html.]

Cổ tay của Lục Giai Giai nhỏ nhắn, bàn tay của Tiết Ngạn đặt lên mu bàn tay của cô trực tiếp ôm trọn bộ tay cô.

Tiết Ngạn vượng hỏa, khí nóng cơ thể phả tới khiến mu bàn tay của Lục Giai Giai nóng bỏng, giống như giẫm lãnh địa của , cách nào thoát .

Nước thuốc bôi bên hiệu quả, m.á.u nhanh ngừng chảy nhưng Tiết Ngạn vẫn nắm tay của Lục Giai Giai buông như cũ: "Đừng mò lung tung trong nước, đá mới lăn nước vẫn sắc, dễ thương."

Lục Giai Giai ngoan ngoãn gật đầu, rụt tay về.

Tiết Ngạn thấp giọng nhắc nhở: "Đừng lộn xộn, lát nữa sẽ khỏi."

"…" Lục Giai Giai vết thương nhỏ đầu ngón tay , cô nâng mắt sườn mặt lạnh lùng của .

Thật cho dù bôi nước thuốc lên vết thương của cô thì nó vẫn sẽ kết vảy nhanh thôi.

Tay của Lục Giai Giai mềm, lòng bàn tay của dễ bao trọn nó trong, trong lòng Tiết Ngạn khẽ d.a.o động, ngón tay vô thức ma sát một chút, một cảm giác mềm mại trơn mịn ập tới.

Lục Giai Giai cảm thấy ngứa, dùng sức rút ngoài, ai ngờ đúng lúc Tiết Ngạn chủ động buông .

Anh về phía xa rửa mặt, lau sạch vết m.á.u mũi.

"Anh thế?" Lục Giai Giai cảm thấy phản ứng của kỳ lạ mới qua.

"Không , việc ." Tiết Ngạn một bước dậy trở về.

Vân Vũ

Lục Giai Giai cũng mà vội theo.

Tay cô thương , Tiết Ngạn kêu cô đó nghỉ ngơi, một việc.

Động tác của Tiết Ngạn nhanh, còn nhanh hơn cả .

Anh Lục Giai Giai cảm thấy hứng thú mới thả chậm tốc độ, bây giờ thời gian còn sớm, nhất định việc nhanh hết sức thể.

Lục Giai Giai: "…"

Là cô chậm trễ tiến độ của Tiết Ngạn.

Đến trưa, Lục Giai Giai mở hộp cơm của , bên trong hai cái bánh bao và thịt thỏ.

Trong bát của Tiết Ngạn cũng thịt, trông hình như là thịt heo rừng.

Lục Giai Giai gắp một miếng thịt thỏ cho , đó duỗi tay về phía thịt heo trong bát Tiết Ngạn.

"Đừng…"

"Khụ khụ khụ…"

Vẻ mặt của Lục Giai Giai kiềm chế , Tiết Ngạn nhíu chặt mày, duỗi tay đến bên miệng cô: "Mau nhè !"

Lục Giai Giai thật sự thể nuốt mà nhè tay Tiết Ngạn, tay đặt cổ ho khan một trận, đuôi mắt cũng đỏ lên.

"Mặn thế!" Trong mắt Lục Giai Giai mang theo nước, lè lưỡi: "Nhà các thiếu tiền mua muối ?"

Hai mắt cô ngấn nước, bộ dáng vô cùng đáng thương, Tiết Ngạn chợt nghĩ đến cái đêm cô say rượu đó.

Khi hôn cô xong, cô cũng như .

Đôi mắt của Tiết Ngạn tối , nuốt thịt heo rừng trong tay xuống bụng.

Lục Giai Giai sững sờ, gương mặt nhỏ đỏ lên: "Cái đó em …"

"Không thể lãng phí." Tiết Ngạn ngắt lời cô, đó mở siêu nước bên cạnh: "Uống thêm nước ."

Loading...